An Tri Thủy tò mò nhìn cô gái trước mặt, điều khiến cô cảm thấy buồn bã mất mát thứ gì đó là vì cô gái này không ngờ lại có thể thân thiết ôm An Nam Tú, dù cho vẻ mặt của An Nam Tú rất lạnh nhạt, nhưng không kháng cự lại, cô gái kia tỏ ra rất thân thiết với An Nam Tú, bằng không sẽ không dán mặt vào khuôn mặt xinh đẹp của An Nam Tú.
Lẽ nào tính An Nam Tú không quá xấu,quan hệ của cô là Lý Thi Thi cũng rất tốt, chính là cần An Tri Thủy cố gắng mới có thể cải thiện mối quan hệ với An Nam Tú, chẳng lẽ chỉ là vì An Tri Thủy khiến cho người ta chán ghét?
Ý niệm này trong đầu của An Tri Thủy bỗng nhiên biến mất, cô đánh giá cô gái trước mặt, cô gái dáng người cao gầy
này dường như là bằng tuổi mình, khuôn mặt có chút gì đó rất thân thiện; đôi mày nhạt không có nhiều quyến rũ, lại giống như ngọn núi xa ẩn hiện; cái mũi nhỏ nhắn mượt mà rất đáng yêu, bờ môi hồng mọng nước hơi mở ra, dáng người thon dài bên trong chiếc váy màu lam của Nam Kinh, vòng eo thướt tha được bó lại, bộ ngực nở nang vươn cao.
Quan trọng nhất là, An Tri Thủy tỉ mỉ nhìn, không ngờ có cảm giác thân thuộc, muốn làm bạn cùng cô.
-Chúng tôi đang nói đến Lý Lộ Từ.
Lý Lộ Từ bỗng dưng nhập vai, gật đầu một cách nặng nề.
-Chúng ta đang nói đến cái tên Lý Lộ Từ đại biến thái…
Lý Lộ Từ vội vàng bịt miệng An Nam Tú, cười với An Tri Thủy, hắn không thể khiến An Tri Thủy biết vừa rồi hắn và An Nam Tú nói chuyện về chíp bông, nhìn thần thái của An Tri Thủy, dường như không nghe thấy cuộc hội thoại của hắn và An Nam Tú, hắn thấy nhẹ lòng.
An Tri Thủy miệng há hốc, chỉ vào Lý Lộ Từ đang bít tay vào miệng An Nam Tú, cô gái này dám làm như thế với An Nam Tú, cô ta muốn chết sao?
Điều càng làm cho An Tri Thủy ngạc nhiên hơn chính là, An Nam Tú chỉ có thể bỏ tay của cô gái kia ra, trừng mắt nhìn cô ta, không có hành động gì khác.
Về phần lời nói Lý Lộ Từ là biến thái đó, An Tri Thủy sẽ không để ý, Tú công chúa luôn thích nói lung tung.
-Xin chào, tôi là An Tri Thủy.
An Tri Thủy vén tóc mai lên, nếu ở cùng An Nam Tú, nói việc của Lý Lộ Từ, hẳn là bạn bè của Lý Lộ Từ, An Tri Thủy vội vàng giới thiệu.
-Tôi là ….Tôi là Lý Thanh Chiếu…
Lý Lộ Từ và An Nam Tú vẫn chưa nghĩ ra tên gì cho hay cả, An Tri Thủy đến, Lý Lộ Từ liền nói bừa một tên.
-Lý Thanh Chiếu? Cùng tên với một nữ thi sĩ nổi tiếng trong lịch sử sao?
An Tri Thủy hỏi.
-Cô ta vẫn còn một biệt hiệu là Lý Bạch…
Lý Bạch và Lý Thanh Chiếu thì An Nam Tú đều biết, lấy Lý Bạch để lừa Lý Thi Thi, lấy Lý Thanh Chiếu lừa An Tri Thủy. An Nam Tú không có ý nghĩ phải nhắc nhở, nói không chừng An Tri Thủy đoán được hắn là Lý Lộ Từ.
-Sao hôm nay cô nói nhiều vậy?
Lý Lộ Từ nhỏ giọng nói, cười nói với An Tri Thủy:
- Tôi là chị gái của Lý Lộ Từ. Chị em chúng tôi đều lấy tên từ các đại thi hào dân tộc mà ra, Lục Du và Lý Thanh Chiếu… Ha ha…
Lý Lộ Từ tiếp tục nói bừa, khâm phục chính mình quả thật nhạy bén.
-Chị của Lý Lộ Từ?
An Tri Thủy mở to hai mắt nhìn.
-Tôi không biết Lý Lộ Từ có chị, chính anh ấy cũng không biết, hay là anh ấy không nói cho tôi?
-Nó hôm nay mới biết, Lý Lộ Từ sẽ không bao giờ lừa cô.
Lý Lộ Từ nóng mặt, nói dối ngay trước mặt lại bị người biết quả thực càng khó xử hơn.
-Lý Lộ Từ đâu?
An Tri Thủy có chút hưng phấn, thẹn thùng, vội vàng muốn đứng bên cạnh Lý Lộ Từ, vậy sẽ không có cảm giác ngượng ngùng xấu hổ, bởi cô ta là chị gái lý Lộ Từ. An Tri Thủy nhớ đến một câu, cô vợ nhỏ ra mắt cha mẹ chồng, hiện mình là bạn gái Lý Lộ Từ, nhìn thấy chị gái hắn sẽ rất căng thẳng.
-Nó vừa nghe tin mình có chị liền vội tìm mẹ xác nhận, nó rất kích động…
Lý Lộ Từ cầm di động cho An Tri Thủy xem.
-Kích động quá quên luôn cả điện thoại…
-Em nghĩ anh ấy rất vui, thật tốt, Lý Lộ Từ có chị gái, lại vừa có nhiều người thân, chị và anh ấy cùng nhận nhau như thế nào?
An Tri Thủy cũng thật vui, bởi vì cô cảm thấy Lý Lộ Từ khẳng định cô cũng rất vui, cho nên cô cũng rất vui.
-Hai người từ từ nói chuyện, một lũ ngốc.
An Nam Tú ôm con kiến Vương Long ra ngoài, cô không có hứng thú với loại chuyện này.
-Lý Lộ Từ ngày mai mới về, tối nay tôi ở đây cả đêm, không vấn đề gì chứ? Buổi chiều và buổi tối chúng ta có thể đi cùng nhau.
Lý Lộ Từ không quản An Nam Tú, nghe tiếng khóc sướt mướt bên ngoài, dường như Tú Tú lại thảm rồi, vị công chúa An Nam Tú này cũng không hề bắt bẻ điều kiện cuộc sống của Lý Lộ Từ, nhưng ít ra là rất để ý vệ sinh sạch sẽ, Tú Tú dám biến phòng khách thành một đống nước ép trái cây, An Nam Tú không trừng trị nó mới lạ.
-Tốt, chúng ta đi uống ngụm trà, ở đây có cửa hàng cơm ăn đặc biệt ngon.
An Tri Thủy đương nhiện đồng ý và giao lưu nhiều hơn với Lý Thanh Chiếu.
-Này…
Lý Lộ Từ đầu óc tê dại, hắn không nghĩ đến việc ra khỏi cửa, trên du thuyền còn có người quen, tuy rằng biết bọn họ không nhận ra được mình, nhưng không có đi ra, nghĩ đến là chột dạ.
-Đi thôi, chúng ta bảo Tú công chúa đi cùng.
An Tri Thủy nhẹ nhàng kéo cánh tay Lý Lộ Từ ra ngoài.
Lý Lộ Từ biến thnahf con gái không phải là không có lợi, An Tri Thủy bình thường không kéo tay hắn trên đường, có thể cảm giác được dư vị mềm mại của cái khu vực cao ngất kia đang ép vào tay hắn.
Lý Lộ Từ không tự chủ được liền xê dịch cánh cái cảm giác mềm mại và đàn hồi đến mức đè ép này, giống như hắn chỉ cần dùng chút lực là sẽ lún vào ngay.
Nhìn trộm An Tri Thủy, An Tri Thủy căn bản không hề để ý, nếu nói bình thường, cô đã sớm đỏ mặt chạy mất rồi?
Làm con gái cũng tốt, Lý Lộ Từ nhàm chán hừ hừ.
Đương