Hôn lễ của An Đông Dương và Đường Tô được cử hành đúng hạn, ngoại trừ Kiều Niệm Nô âm thầm cảnh giới, còn có hải cảnh tuần tra xung quanh, các vệ sĩ mặc đồ đen của công ty bảo an có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi, còn có thêm một nhóm cảnh vệ, với sự bảo vệ nghiêm ngặt như thế, không ai dám làm chuyện gì hết.
Đương nhiên, cũng không ai biết là đã có mười người đã bị chết, có cả một rổ trái tim đã rơi xuống biển.
Có rất nhiều phóng viên của các hãng truyền thông đến phỏng vấn, truyền thông inte thậm chí còn cho truyền hình trực tiếp, ngoài ra thì cũng có một số báo truyền thông nước ngoài đến, tin tức này có thể được đăng tải trong mục tin tức mới của các kênh truyền hình lớn.
Trong buổi tiệc chiều trên sảnh lớn của du thuyền, đèn được trang hoàng khắp nơi, khách khứa đều tập trung ở đó, An Tri Thủy không thể nhàn nhã mà đi cùng Lý Lộ Từ và An Nam Tú nữa, lúc này cô cùng với cha và mẹ mới đi chào hỏi khách, An Đông Dương vui vẻ ọi người thấy sự nghiệp không ngừng thành công của mình, đồng thời cũng là một gia đình hòa thuận, đối với một người đàn ông mà nói, đời người được như vậy thì chẳng còn mong ước gì hơn nữa.
Đương nhiên nếu như phụ nữ không thường xuyên để ý Lý Lộ Từ, thì đây xem như là đã viên mãn rồi.
- Mấy hôm nay chơi có vui không?
Chấm dứt một vòng mời rượu, nhân lúc rỗi rãi, An Đông Dương đã trấn tĩnh lại, trên mặt toát ra vài nét mệt mỏi, nhìn quanh mọi người, cũng vui vẻ ra mặt, nhưng không khỏi thở dài, đối với phụ nữ mà nói thì tình yêu và sự quan tâm mới là quan trọng nhất. Mấy hôm nay tuy Đường Tô rất hạnh phúc, nhưng tâm tư trong ánh mắt thì từ trước tới giờ chưa từng thấy, lần này con gái tới cùng với Lý Lộ Từ, toát lên một vẻ đẹp châu tròn ngọc sáng, làm cho An Đông Dương cảm nhận được niềm hạnh phúc và ngọt ngào mà trước đây chưa từng có.
- Rất vui vẻ, bọn con còn đi câu cá, Lý Lộ Từ câu được một con rất lớn, An Nam Tú không ngờ còn câu được cả một con cá mập, con cá đó có lẽ gặp xui rồi, nhảy lên thuyền, Lý Lộ Từ một quyền đã đánh được vào bụng nó, nhưng sau đó nó lại nhảy đi mất.
An Tri Thủy vô cùng cao hứng nói.
- Cá mập còn hung hơn cả hổ, Lý Lộ Từ có thể đánh được cá mập sao?
Đường Tô cười dài rồi lắc đầu, đại khái là tâm thái của bề trên đều như vậy, nghe con gái nói mấy chuyện có chút hoang đường đó cảm thấy trong lòng rất nhẹ nhàng.
- Đúng rồi, con chuẩn bị đi, chuyển về nhà ở, trải ngiệm cuộc sống bình dân như vậy cũng đủ rồi.
An Đông Dương đã nhận điện thoại của Kiều Niệm Nô, biết rằng cảnh giới đã bỏ, con gái rất an toàn, trái tim An Đông Dương đã trở về vị trí vốn có của mình.
- Vâng.
An Tri Thủy rầu rĩ gật đầu, vừa rồi cao hứng như vậy giờ không biết bị tiêu tan đi đâu hết rồi.
- Tri Thủy, gọi Lý Lộ Từ và cô bé đứng bên cạnh nó qua đây đi.
Đừơng Tô rất ấn tượng với An Nam Tú, bất kỳ ai gặp được một cô bé kiều diễm như Từ Oa Oa, đều khó mà quên được.
- Chúng ta qua đó đi.
An Đông Dương khoát tay, ông biết Đường Tô rất thích Lý Lộ Từ, Lý Lộ Từ cũng rất tôn trọng Đường Tô, cho nên Đường Tô luôn đối xử với Lý Lộ Từ như người thân, bảo An Tri Thủy gọi Lý Lộ Từ lại, là một cách thể hiện thái độ vui mừng. Nếu như là Đường Tô muốn gặp một người bình thường, nhất định sẽ không bảo An Tri Thủy đi gọi, hiện tại trừ phi Lý Lộ Từ trở thành bạn trai của An Tri Thủy, trong mắt người khác thì cũng đều như vậy... An Đông Dương rất hiểu tâm tư của Đường Tô, Đường Tô muốn trong mắt những người xung quanh thì Lý Lộ Từ thực sự là bạn trai của An Tri Thủy, cố gắng tạo cho An Đông Dương một chút áp lực.
An Đông Dương tự mình đi qua đó, bởi vì Đường Tô chỉ nghĩ An Nam Tú là một cô bé bình thường, nhưng An Đông Dương biết cô bé này chắc chắn rất lợi hại. Hơn nữa, dù có nói thế nào, mấy hôm nay mình có thể yên tâm, cũng là vì có Lý Lộ Từ đã chăm sóc cho con gái, ông ta chủ động đến tỏ một chút gọi là coi trọng Lý Lô Từ thì cũng là chuyện nên làm.
- An tiên sinh, dì Đường, tân hôn vui vẻ.
Nếu như chỉ có Đường Tô ở đây, thì có lẽ Lý Lộ Từ đã gọi An thái thái hay An bá mẫu gì gì đó, nhưng bộ dạng An Đông Dương khá nghiêm túc và khách sáo, nên Lý Lộ Từ chỉ cười.
- Nghe Tri Thủy nói thành tích thi cử của cậu cũng không tồi, có chắc sẽ qua không?
An Đông Dương cũng giống như các vị trưởng bối khác luôn quan tâm đến chuyện học hành trước.
- Không vấn đề gì ạ.
Lý Lộ Từ đầy tự tin.
- Việc học của Lý Lộ Từ không có vấn đề gì, thì em lại lo lắng thành tích của An Tri Thủy, em thấy con bé không có tâm tư học hành lắm, đứa con gái này cứ nói đến chuyện yêu đương thì chẳng còn tâm trí nào mà học cả.
Đường Tô căn bản không sợ An Đông Dương, hiện tại hai người chính thức là vợ chồng, Đường Tô đương nhiên ủng hộ chuyện của Lý Lộ Từ và An Tri Thủy, nhưng bà biết An Đông Dương rất không thích nói đến chuyện hai đứa đang yêu nhau.
- Bây giờ tuổi còn nhỏ, học tập là chuyện quan trọng nhất, chuyện yêu đương đợi khi tốt nghiệp hãy nói.
An Đông Dương kéo cánh tay Đường Tô.
- Chúng ta quen biết nhau hơn hai mươi năm, hiểu biết rõ về nhau rồi mới kết hôn, các con đã quen biết nhau bao lâu rồi? Hãy cứ làm bạn bè đi đã.
Đường Tô bất đắc dĩ lắc đầu, bà biết thay đổi được tâm ý của An Đông Dương không phải là chuyện một sớm một chiều là có thể làm được, cứ lấy mình và ông ấy ra làm ví dụ, thì chẳng phải An Tri Thủy sẽ lãng phí tuổi thanh xuân sao, liệu có cách nào khác khiến ông chấp nhận cho Lý Lộ Từ và An Tri Thủy yêu nhau không?
Lý Lộ Từ và An Tri Thủy không thèm để ý đến những lời An Đông Dương nói, hai người liếc mắt nhìn nhau, đều biết được tâm sự của đối phương, có chút ngọt ngào vụng trộm, người khác