Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 89: Tương lai
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Xét tới cùng, Lý Lộ Từ dù đã ăn quả trường sinh cũng chỉ muốn sống cuộc sống vui vẻ yên ổn của người bình thường, những ngày tháng chua xót khổ cực đã khiến hắn sớm không còn trái tim khát khao và muốn được tiến xa của thiếu niên nữa.
Giống như Lý Lộ Từ từng xem một bộ phim hoạt hình, nhân vật chính có sức mạnh của Nguyệt Thần, nhưng hắn không có đủ sức lực để phối hợp, cuối cùng cũng kết thúc sinh mạng, bị tử thần đưa đi..
Tâm tình của Lý Lộ Từ bình thường mà đơn giản, có người ăn quả Trường sinh, hoặc có thể trở thành kiện tướng thể dục, có người lại trở thành hắc đạo kiêu hùng, có người lại trở thành anh hùng quốc gia, có kẻ lại giành được thành tựu lớn hơn…, thế giới này những cơ hội và thành tựu dành cho những kẻ mạnh luôn nhiều vô số.
Lý Lộ Từ vẫn đi học, suy nghĩ xem chuẩn bị bữa sáng thế nào cho An Nam Tú, buồn bã vì bất động sản của Trung Hải lên giá, hắn cảm thấy niềm vui không chỉ là có thể không cần căm hận số mệnh quá ngắn mà đào bới mọi bí mật của thế giới, lý tưởng của hắn cũng vẫn là trở thành một thầy dậy kế toán cao cấp, mua nhà xong mới nói.
Cho nên lúc này hắn vẫn luôn lo lắng cho cuộc sống của em gái, vấn đề mà người bình thường phải lo lắng trong một thời gian dài đã trở thành thâm căn cố đế, sẽ không vì một sự đột ngột có được cái gì đó mà sinh ra một thay đổi lớn.
Lý Lộ Từ đã quyết định rồi, đợi sau khi Lý Tử dậy sẽ nói chuyện với cô, nếu cô thực sự không dám có hứng thú với việc chơi dương cầm, thì thôi, nếu cô chỉ là lo lắng mình vất vả, nuôi sống không nổi, vậy thì Lý Lộ Từ sẽ kiên quyết để cô vào học ở học viện âm nhạc Trung Hải, đăng kí ngành đàn dương cầm, học phí năm thứ nhất hắn vẫn gánh vác được.
Huống chi em gái hắn có tài hoa như vậy, chỉ cần vượt qua giai đoạn khó khăn trước mắt, khi em gái có thể diễn xuất rồi, tình hình sẽ thay đổi.
Lúc đó em gái nhất định được mọi người chú ý, trong khán phòng hoa lệ, trước chiếc dương cầm tuyệt đẹp, thiếu nữ mặc lễ phục, dùng ngón tay cô làm cả thế giới kinh ngạc.
Lúc đó, có lẽ mình đã thành nhân viên văn phòng, đang yên lặng ở một góc nào đó nhìn sự huy hoàng của cô.
Lúc đó em gái sẽ giống như là một minh tinh màn bạc, sẽ có vô số fan hâm mộ đuổi theo, sẽ có cả công ty bao bọc nó?
Lúc đó mình sẽ ở trong căn phòng nhỏ chuẩn bị bữa tối, cô còn có thể đúng giờ mở cửa vào nhà không?
Lúc đó, một buổi diễn xuất của cô cũng kiếm được một trăm ngàn, thậm chí là mấy trăm ngàn tệ, đoạt được các giải thưởng quốc tế, cuốc sống sẽ trở nên nhẹ nhàng, tha hồ hưởng thụ.
Lúc đó mình có thể mua được một căn nhà ở Trung Hải rồi, hi vọng sau khi nó bay đi khắp thế giới, sẽ nhớ tới anh trai đang ở nơi này.
Ánh mắt Lý Lộ Từ có chút hưng phấn, lại có chút muốn cười, sao mình lại đa sầu đa cảm như vậy, cuối cùng vẫn là xem trọng em gái, nếu một khi mình không còn quan trong với em gái nữa, thì là một mất mát quá lớn.
Chỉ cần cô đạt được thành tựu, chút mất mát này của mình thì có đáng gì chứ.
Huống hồ không chừng Lý Tử căn bản sẽ không thấy hứng thú, trong đầu Lý Lộ Từ chỉ hi vọng cô không dám có hứng thú, nhưng chỗ khác nhau giữa tình thân và tình yêu là ở tình thân thì có thể đè nén trong đầu rất lâu.
Nếu chỉ nghĩ tới mình mà chiếm đoạt em gái, thì còn là anh trai kiểu gì?
Lý Lộ Từ cúi đầu, hôn lên trán Lý Bán Trang, lớp da non mịn của cô, thoảng ra mùi thơm ngát, giống như mùi hoa mai lúc bình minh.
Vẫn là cái cảm giác khi cô còn nhỏ, chỉ là lúc nhỏ mùi sữa quá nặng, là kiểu của An Nam Tú, bây giờ càng giống mùi hoa.
Có lẽ mình càng ngày càng thích An Nam Tú, chỉ là vì mùi hương trên người An Nam Tú giống với Lý Tử vô cùng, Lý Lộ Từ bừng tỉnh, đây không phải là nguyên nhân đặc biệt bất ngờ, vì hắn đã thể hội được bây giờ tâm tư chăm sóc An Nam Tú không khác mấy với em gái rồi.
Lý Lộ Từ cẩn thận đi ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại, cũng không có tâm trạng xem “ trăm năm cô độc” nữa, kéo chăn nằm trên sô pha.
Một lát sau, Lý Lộ Từ cảm thấy bên cạnh có thêm một người, cái môi ấm áp đặt trên má hắn, hơi thở vô cùng quen thuộc.
- Dậy sớm vậy?
Lý Lộ Từ nhắm mắt nói, Lý Tử lại bướng bỉnh với mình, không ngờ giả bộ ngủ ở đây.
- Em tới trả anh nụ hôn chúc ngủ ngon.
Lý Bán Trang không trả lời câu hỏi của hắn, xốc chăn lên chui vào.
Lý Lộ Từ không kịp ngăn lại, chỉ có thể thở dài, một cô gái chui vào chăn không ngờ lại linh hoạt mà tốc độ như vậy, không một chút động tác dư thừa, khiến cơ hội để người ta ngăn cản cũng không có.
Lý Bán Trang kéo tay Lý Lộ Từ đặt trên đầu, đương nhiên lại hừ hừ hai tiếng, vì cánh tay của anh trai là cái gối tốt nhất trên thế giới.
Hai người đều mặc bộ đồ ngủ, không giống như là lúc đầu có sự động chạm của da thịt, cảm giác được sự ấm áp ngoại lệ.
- Lúc nãy khi anh ôm em nằm xuống, em đã tỉnh rồi, em đợi rất lâu, tưởng là anh sẽ thừa cơ làm việc xấu, kết quả chỉ hôn lên trán một cái rồi đi.
Lý Bán Trang không hài lòng nói.
Lý Lộ Từ ngượng quá thành giận, giơ tay đẩy Lý Bán Trang, để cô lăn ra sopha.
Lý Bán Trang đâu có dễ dàng để hắn thực hiện được, quay người lại ôm chặt lấy Lý Lộ Từ, chui vào lòng hắn.
- Anh là anh trai em, trong đầu cả ngày nghĩ tới cái gì thế.
Lý Lộ