Cô thay đồ xong đi ra phòng khách, bắt gặp 2 người đàn ông đang đấu mắt với nhau.
Cô không hiểu 2 người này quen biết nhau sao.
Sao khi nói chuyện câu trước câu sau lại móc nhau.
- " Em xong rồi sao, lại đây ngồi đi, đồ ăn sẽ có ngay" Tuấn Khang mỉm cười nói với cô
- " Em ngồi bên này đi, để anh đút em ăn" Khánh Thương cũng không chịu thua, giành cô về bên mình
Hai luồn điện lại chạm nhau, làm cho cô ngại ngùng.
- " Em sẽ ngồi chỗ này, hai anh cứ ngồi đó đi" cô rón rén đi đến chiếc ghế giữa 2 anh ngồi xuống
- " Thật là làm phiền anh quá, cảm ơn anh rất nhiều, nếu có dịp em sẽ trả ơn cho anh" Cô nhìn Tuấn Khang cười nói
- " Không có gì, được giúp đỡ em anh cảm thấy rất vui.
Em tên gì, anh vẫn chưa có cơ hội biết tên?"
- " Em tên Ân Hạ, đang học năm nhất trường kiến trúc, còn anh thì sao?"
- " Anh tên Tuấn Khang, đang kinh doanh thôi, anh 30 tuổi rồi và là bạn rất thân của Khánh Thương." anh vừa nói vừa liếc qua Khánh Thương
- " Bạn rất thân sao, nhìn 2 người khác nhau lắm" cô cười nói
- " Tất nhiên rồi.Anh rất ấm áp, đẹp trai, chung tình, còn Khánh Thương y như một tảng băng nghìn năm vậy" nói đến đây anh cười lớn
Nói đến đây chợt cô nhìn qua Khánh Thương mặt anh đen xì, đầu anh như bốc khói, khuôn mặt anh vẫn điềm tĩnh nhưng đôi mắt đang rất tức giận.
Khánh Thương tất nhiên là tức rồi, 2 người cứ ngồi nói chuyện coi như anh là không khí.
Cô và anh mới hiểu lầm 1 chút cô đã bơ đẹp anh rồi.
Còn tên Tuấn Khang cứ cố tình chọc giận anh.
1 người là bạn gái, một người là bạn thân nếu là người khác,chắc chắn bây giờ anh đã tiễn đi xa rồi
Đồ ăn được dọn lên bàn, rất nhiều món ngon.
Tuấn Khang gắp cho cô con tôm đã được anh bóc sẵn vỏ, bỏ vào chén cô
- " Em ăn đi, hải sản ở đây tươi lắm đó"
Cô cảm ơn đang tính ăn bị Khánh Thương giật lại, anh đẩy qua cho cô chén cháo thịt băm đã được thổi bớt nóng
- " Đang bị thương không được ăn tôm, ăn cháo lót dạ trước đã" anh ân cần nói
- " Này, tại sao cậu làm vậy, tôm tôi bóc cho Hạ Hạ mà" Tuấn Khang gắt giọng với anh
- " Đang bị thương mà ăn hải sản sẽ gây ngứa đó, cậu muốn Hạ Hạ của cậu thành khỉ sao, đúng là người không tinh ý, thì có ấm áp đến mấy cũng bằng thừa" anh nhìn khiêu khích Tuấn Khang
- " Vậy sao, vậy e ăn thịt bò đi, bổ lắm" anh lại gắp thịt bò bỏ vào chén cô
- " Không được" Khánh Thương lấy miếng thịt bò bỏ vào miệng mình
- " Lại làm sao nữa, vậy em ăn cái này đi" Tuấn Khang gắp hết món này đến món khác bỏ vào chén cô, đến khi cái chén không chứa được nữa
Cô ăn bát cháo,thấy chén đồ ăn mà phát ngộp, * làm sao cô ăn hết chỗ thức ăn này đây*
- " Anh đừng gắp cho e nữa, em ăn không hết đâu" cô quơ quơ tay ra hiệu cho Tuấn Khang
- " Bạn gái tôi không ăn hết, vậy tôi ăn giúp nhé, cảm ơn Hoàng thái tử" anh cười khiêu khích Tuấn Khang
- " Ai là bạn gái của anh chứ" cô cau mày nhìn anh, anh nói mà không ngại miệng, chiều còn ôm ấp Liễu Ý Như, bây giờ lại xưng cô là bạn gái.
Đúng là thế giới của những người thành công luôn phúc tạp
- " Haha, cậu nghe rõ chưa người ta đâu có coi cậu là bạn trai, vậy mà cậu mở miệng với tôi là bạn gái, hahaha" Tuấn Khang đang khó chịu, nghe câu nói của cô anh ôm bụng nhìn Khánh Thương mà cười.
Khánh Thương biết cô còn giận, nên anh không đôi co với cô, anh vẫn chăm chăm ngồi gắp thức ăn cho cô.
Còn tên Hoàng Tuấn Khang anh sẽ xử sau, dám cười nhạo anh, dám kêu người yêu của anh là Hạ Hạ thân mật đến như vậy, hôm nay cậu ta uống nhầm thuốc chăng?
Cuối cùng bữa ăn cũng kết