Vài ngày sau, mọi việc quay về như cũ.
Khánh Thương đi làm, cô thì ở nhà chăm sóc nhà cửa, không phải cô không muốn đi làm, mà vì anh lo cho sức khỏe cô nên không cho cô đi làm.
Liễu Ý Như dạo này cũng an phận không gây sự gì.
Cô không muốn cô ta tù túng ảnh hưởng tới em bé nên cũng để cô ta tự do trong nhà
Sáng nay sau khi tiễn anh đi làm, cô vào nhà dọn dẹp chút rồi đi ra vườn hoa.
Liễu Ý Như thấy cô không có trong nhà liền giở trò.
Cô ta rón rén đi vào thư phòng của Khánh Thương, lục lọi tìm tòi thứ gì đó.
Cô ta lật từng tờ giấy từng hợp đồng, nhưng chẳng thấy gì.
Ánh mắt cô ta dời về phía máy tính.
Cô ta mở máy tính lên, nhưng mà đúng là vận bám lấy cô ta máy tính được anh cài mật khẩu.
Cô ta bấm tất cả những con số mình biết nhưng mãi vẫn không được
- " Chết tiệc, là mật khẩu gì vậy chứ " cô ta nghiến răng
- " Cô muốn lấy gì " Ân Hạ lên tiếng
- " Tôi …tôi…tôi muốn mượn máy tính lên mạng có chút việc " cô ta ấp úng nói
- " Vậy sao, bây giờ còn cần lên mạng nữa không?"
- " Không cần, tôi đi về phòng đây, bụng tôi hơi đau" Cô ta giả vờ nói
- " Vậy chúng ta nên đi khám nhỉ, đang mang thai đau bụng không phải chuyện nhỏ, đi tôi với cô đi khám" Ân Hạ nắm lấy tay Ý Như muốn dắt cô đi
- " Không cần, tôi bình thường, không có sao hết, buông rôi ra đi " cô ta vùng vẫy
- " Hình như từ trước đến nay tôi chưa thấy cô đi khám lần nào, sẵn tiện đi khám xem cháu của Tôn gia có khỏe không? Đi thôi " Ân Hạ tiếp tục lôi cô ta
Cô ta vùng vẫy, mạnh bạo hất mạnh tay Ân Hạ.
Ân Hạ dáng người nhỏ nhắn, đang bước đi bị cô ta hất văng ra.
Cả 2 cùng ngã sõng soài dưới đất.
Ân Hạ lồm cồm bò dậy, thấy bên dưới cô ta chảy máu, cô ta đang nằm co ro r3n rỉ.
Ân Hạ vội gọi cấp cứu, coi cũng gọi luôn cho Khánh Thương
Trước cửa phòng cấp cứu, Ân Hạ đang ngồi bần thần, bàn tay cô dính máu của Ý Như, chính cô đã hại con của anh, hại một mạng người.
Tay cô bất giác run lên, sống mũi cay cay, mắt cô nhòe đi, giọt nước mắt từ từ lăn xuống.
Khánh Thương chạy đến thấy cô trong bộ dạng này, vội vàng ôm cô vào lòng, an ủi cô
- " Không sao có anh đây rồi, sẽ không có chuyện gì hết "
- " Là em, là em đã làm Ý Như ngã, là em đã hại cô ấy mất đứa bé, em…em…"