Ngay sau đó, Vũ Hạo lái xe đưa cả hai đến công viên giải trí. Trước khi xuống xe, anh còn cẩn thận đưa cho cô chiếc kính râm bản lớn.
"Của em, Tiểu Tích Tích"
Lâm Nhĩ Tích còn chưa hiểu vì sao lại đi hẹn hò ở đây, bây giờ thắc mắc lại thêm chồng chất.
"Gì vậy?"
Vũ Hạo cười cười: "Thì đi hẹn hò, sẵn tiện..."
Lâm Nhĩ Tích vừa đeo kính râm, vừa lườm lườm đối phương: "Sẵn tiện làm gì?"
"Sẵn tiện...theo dõi Tiểu Nghi"
Lâm Nhĩ Tích giật mình ngước đầu nhìn anh: "Tiểu Nghi cũng ở đây?"
Vũ Hạo gật đầu, vẻ mặt như đang u khuất điều gì: "Đúng vậy, nó còn đi với thuộc hạ của em nữa"
Lâm Nhĩ Tích cau mày: "Thuộc hạ của tôi? Ý anh là người nào?"
"An...An gì đó"
"An Dương, An Cẩn, An Điền, An Hy,...An Doanh Hạ?"
"Đúng đúng, là tên cuối"
Lâm Nhĩ Tích khẽ gật đầu suy tư, An Doanh Hạ hẹn với Vũ Phương Nghi đến công viên giải trí chơi, hèn gì lo xin cô nghỉ một hôm, dồn hết công việc qua cho A Trạch và A Trác.
Trong lúc cô đang bận suy nghĩ, đột nhiên Vũ Hạo nắm lấy tay cô: "Nhưng mà đi chơi trước đã, hai đứa nó tìm sau đi"
Lâm Nhĩ Tích cười cười: "Ok ~"
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Mấy tiếng sau, khi chơi xong vài trò cảm giác mạnh, hai người nắm tay nhau đến chỗ "bắn súng đôi"
Quy luật của trò này rất đơn giản, chỉ cần dùng súng dài có sẵn, đạn là phi tiêu để nhắm bắn vào những tấm bia trước mặt.
Yêu cầu tham gia cần có một nam một nữ chung đội, sau đó sẽ cùng nhau đấu với các đội khác. Đối thủ được sắp xếp dựa vào kí hiệu trên phiếu rút thăm. Nam đấu với nam, nữ đấu với nữ.
Vũ Hạo nghiêng đầu nói nhỏ: "Tiểu Tích Tích, ở đây làm gì có ai chơi trò này bằng chúng ta chứ?"
Lâm Nhĩ Tích giả bộ nũng nịu: "Nhưng mà tôi muốn chơi ~"
"Được, chơi thì chơi. Sau đó gom hết số phần thưởng này về cho em"
Cô nghe vậy liền cười tít mắt, rồi cả hai cùng đi bóc thăm.
Lâm Nhĩ Tích giơ cao kí hiệu trong tờ phiếu: "Có ai hình bầu dục không ạ?"
"Đây"
Một giọng nói quen thuộc vang lên, Lâm Nhĩ Tích và Vũ Hạo đều giật mình quay đầu lại. Ngay lập tức, hai người cùng thốt lên một tiếng: "Mạn Thư?"
Mạn Thư lạnh nhạt giơ tờ phiếu bóc thăm, trong đó cũng dạ một hình bầu dục.
"Cô đến với ai vậy?" \- Lâm Nhĩ Tích thắc mắc.
"Cô sát thủ, lâu quá không gặp"
Lại một giọng nói quen thuộc vang lên, Lious vừa cầm hai cốc nước, vừa lại gần bọn họ.
Vũ Hạo cười khinh: "Lious, tôi tưởng cậu sẽ nói câu này với tôi chứ?"
Lious nhìn anh cười niềm nở, bên trong lại trái ngược với bên ngoài: "Ừ nhỉ. Lâu quá không gặp, ông trùm trẻ Macao" \- anh ta vừa nói vừa chìa tay ra.
Vũ Hạo cũng lịch sự bắt lấy, khuôn mặt dường như toát ra sát khí. Đương nhiên cả Lious cũng vậy, khiến hai người phụ nữ giữa họ cảm thấy rất bất an.
Đứng đây thêm một hồi, e là sẽ có án mạng. Mạn Thư nhanh chóng