Trong trường xuất hiện tốp năm tốp ba đám ba cùng đi với nhau, tiếng cười cười nói nói hết đợt này đến đợt khác.
Vu Tư Linh nắm lấy tay Lê Nguyệt Uẩn, giới thiệu phong cảnh trường học cho cô: "Đây là hai nhà ăn trong trường của chúng ta, đồ ăn ở đây ăn ngon nhất, thịt cá đều tươi, rau quả cũng tươi, món ăn đều được trang trí rất ngon mắt, chỉ là bàn tay bác gái múc cơm giống như Parkinson vậy, múc một vá cũng không xong."
Lê Nguyệt Uẩn lại cười nói: "Cùng một thế giới, lại bị thu hút bởi một người múc cơm."
"Này, hai người đang nói gì đấy?" Trương Dao Phi đi theo ở một bên, tức giận đến mức hận không đập đầu xuống đất, "Tôi đang hỏi hai người đấy ! Để ý tôi một chút coi! Hai người rốt cuộc là có quan hệ gì?!"
"A ! A Lê mau nhìn bên kia kìa !" Vu Tư Linh chỉ vào hồ nhân tạo ở cách đó không xa, bốn phía đều có dốc núi nhỏ bao quanh, "Đó là dốc núi tình nhân nổi tiếng trong trường em, mấy cặp đôi đều sẽ chỗ đó tản bộ."
"Vậy xem ra lần này chúng ta không trốn thoát nổi rồi." Lê Nguyệt Uẩn cười nói.
"Lê tiểu thư, xin mời ngài đi bên này, cẩn thận dưới chân." Vu Tư Linh mặt đầy tươi cười mà giơ tay ra.
Hai người ngọt ngọt ngào ngào mà lướt qua người Trương Dao Phi, Trương Dao Phi tức giận đến nghiến răng, đuổi theo một hai phải làm rõ mọi chuyện: "Vu Tư Linh! Tôi đang hỏi cậu đấy ! Cô gái này cuối cùng là từ đâu ra vậy ! Lời cậu nói vừa rồi có phải thật hay không vậy, cô ấy rốt cuộc là bạn gái của cậu hay là người bạn có giới tính nữ hả?"
Bước chân của Vu Tư Linh dừng lại, quay đầu liếc mắt nhìn về phía Trương Dao Phi một cái.
Trương Dao Phi thấy nàng rốt cuộc cũng chịu nhìn mình, kiêu ngạo mà hất cằm lên: "Mau thành thật giải thích đi, trong vòng hào môn không cho phép có bất cứ chuyện bát quái nào mà Trương Dao Phi tôi đây không được phép biết !"
"Muốn nhiều chuyện?" Vu Tư Linh hỏi xong, duỗi tay chỉ về một phương hướng nào đó, "Vậy ở đó có một chuyện siêu bát quái đang chờ cậu kìa."
Trương Dao Phi theo phương hướng nàng chỉ, quay đầu nhìn theo, thì thấy anh chàng hotboy của cô đang âu yếm với một cô gái dáng người cao gầy ở dưới tàng cây đang ôm hôn nhau, hôn đến mức phải gọi là khó tách khó rìa.
"Fu**!" Trương Dao Phi hết lớn một tiếng, nổi giận đến mức nổi hết gân xanh, xông tới nắm tóc của cô gái kia: "Ai cho phép cô dám đoạt người đàn ông của Trương Dao Phi tôi hả?!"
Vừa dứt lời, cô liền nắm kéo hết tóc của người ta xuống hết.
Trương Dao Phi: "???"
Hotboy: "???"
Vu Tư Linh: "..."
Lê Nguyệt Uẩn: "..."
Một đám quạ đen bay ngang qua, miệng còn líu lo " Nha nha nha nữ trang đại lão nha".
(*)
(*)女装大佬 - Nữ trang đại lão: Ý chỉ đàn ông chuyên mặc áo, trang điểm giống phụ nữ, một trào lưu khá hot trên Tiktok.
Cậu nam kia sờ đầu tóc của bản thân, hét lên một tiếng, tay nắm thành quyền nũng na nũng nịu mà đánh yêu vào ngực của hotboy: "Ông xã, mụ đàn bà kia ăn hiếp em kìa ~ anh mau đánh ả cho em đi ~"
Cả người hotboy cứng đờ, trở tay chính là giáng một cái tát.
Trong khoảnh khắc, ba người dây dưa không thôi.
Vu Tư Linh nhanh chóng mang Lê Nguyệt Uẩn thoát khỏi chiến trường Tu La: "Ha ha ha ha ha, giới giải trí nhiều thị phi, từ trong nôi đã là như vậy rồi ha ha ha, quả nhiên là danh bất hư truyền, bỏ qua bỏ qua cho."
Lê Nguyệt Uẩn hỏi: "Thị phi quả thật nhiều, em ở trường không có người nào theo đuổi em sao?"
"Hả?" Vu Tư Linh lập tức lắc đầu "Sao có thể, em chỉ có một đóa hoa đào xinh đẹp là chị mà thôi há há."
Đúng lúc này, đối diện đi đến là một đám nam sinh viên, người dẫn đầu vừa nhìn thấy Vu Tư Linh, liền hung tợn nói: "Đi mòn giày sắt tìm không ra, đến khi tìm được chẳng tốn công.
Vu Tư Linh, cô để tôi tìm thật khổ cực a!"
Lê Nguyệt Uẩn thấy nhóm người hung thần ác sát này, bất động thanh sắc mà che ở trước mặt Vu Tư Linh, hạ giọng hỏi: "Linh Linh, kẻ tới là ai?!"
"Tiểu nữ không biết." Vu Tư Linh hoảng sợ nói: "Tiểu nữ chưa từng gặp qua người nào đáng sợ như vậy, nhất định là đạo tặc cướp của rồi! Hu hu hu, Lê nữ hiệp cứu tiểu nữ với.
Tiểu nữ không có gì để báo đáo, chỉ có thể lấy tấm thân này để báo đáp mà thôi."
"Đừng sợ, trước tiên phải xem người này sử dụng chiêu thức gì đã." Lê Nguyệt Uẩn siết chặt tay, âm thầm vận khí, chỉ chờ tìm ra được nhược điểm của đối phương thì sẽ xuất chiêu ra.
Mà mấy người nam còn ở bên cạnh tên đạo tặc kia bỗng chốc bao vây hai ngườ họ lại, đồng loạt lộ ra một gương mặt đáng ghét.
Lúc này, trong tay của tên đạo tặc không biết từ khi nào đã cầm lên một cái loa: "Vu Tư Linh, cô nghe kỹ tôi nói đây!"
Vu Tư Linh nín thở, Lê Nguyệt Uẩn vận khí.
Tên đạo tặc cầm cái loa, nháy mắt ra hiệu với đám anh em, đám anh em lập tức đọc lên lời bộc bạch một cách sống động nhất có thể: "Ngày thứ một ngàn lẻ một thích Vu Tư Linh, ba năm trôi qua mỗi ngày cậu ấy đều ở chỗ này mà chờ đợi, nhìn Vu Tư Linh từ đối diện đi tới, nhưng mà cô ấy, từ trước đến nay chưa từng ngó nhìn cậu ấy một lần nào cả."
Đám anh em vây tròn hai người các cô bắt đầu rải hoa hồng.
Một người anh em khác tiếp tục nói: "Đột nhiên ! Vu Tư Linh từ đối diện đi tới thấy cậu ấy, cậu ấy kích động mà nghĩ thầm: Dũng cảm lên ! Đem lời nói trong tâm của cậu mà lớn tiếng nói lên!"
Vì thế tên đạo tặc lớn tiếng nói lên: "Vu Tư Linh, tôi thích em! Não của tôi, tim của tôi, mỗi một cơ quan toàn thân trên dưới của tôi đều đang nói rằng, tôi yêu em! —— Bốp!"
Tiếng thổ lộ oanh oanh liệt liệt đột nhiên im bặt.
Một đám người ngây ngốc, nhìn cô gái từ đầu xuất hiện ngang hông, cô ta dám ! Cô ta dám tát đại ca kìa!
*Cmn* ngầu quá đi!
Lê Nguyệt Uẩn nắm tay Vu Tư Linh: "Tránh ra."
"Mời." Đại ca cùng đám đàn em của đại ca đồng loạt nhường đường, thẳng đến khi không còn thấy được thân ảnh của hai cô nữa, một đám người lập tức vây tụ lại một chụm, thảo luận kế hoạch thổ lộ lần sau.
--------------------
Đi ra ngoài được mấy chục mét, Lê Nguyệt Uẩn đen mặt nhìn thoáng qua Vu Tư Linh: "Em không phải nói không có ai theo đuổi em sao?"
"Chuyện này..." Vu Tư Linh gãi đầu, ý đồ muốn giả biện, "Trước nay em và cậu ấy đâu có quen biết đâu, hơn nữa mới hôm nay cậu ta mới thổ lộ với em, em làm sao biết được chứ? Cho nên chuyện này đâu có liên quan gì đến em đâu.
Trời đất chứng giám, trong lòng em chỉ có chị không có cậu ta, chị phải tin tưởng chân tình của em chứ."
Lê Nguyệt Uẩn: "Hừ."
"Tin em đi mà, đây đều là lời từ tận đáy lòng của em đấy!"
Lê Nguyệt Uẩn cười cười, vốn dĩ chỉ muốn chọc nàng một chút, chuyện này vốn dĩ không liên quan đến nàng, chỉ là thấy dáng vẻ cật lực giải thích của nàng, không tránh khỏi cảm thấy đáng yêu, tâm trạng liền trở nên rất tốt.
Vu Tư Linh nương theo ánh trăng, nhìn nụ cười như ẩn như hiện ở trên mặt cô, trái tim liền đập thình thịch không ngớt, thầm nghĩ người con gái này thật là một yêu tinh câu người mà.
Đây chính là lúc phô bày ra kỹ thuật chân chính rồi!
Nàng túm lấy Lê Nguyệt Uẩn, đặt đối phương ở bên cạnh dưới tàng cây, giống như tổng tài bá đạo nâng cằm của cô lên: "Cô gái, cô đang cố ý chọc giận tôi à."
Lê Nguyệt Uẩn cười mà không nói.
"Cô nên biết, người chọc giận tôi, sẽ trả một cái giá rất đắt đấy." Ngữ khí của Vu Tư Linh câu dẫn, đuôi mắt nhướng lên, biểu hiện như tổng tài đã nhìn thấu tâm tư của tiểu bạch thỏ.
Lê Nguyệt Uẩn chờ mong mà nhìn nàng: "Vậy sao? Chị không tin."
"Vậy tôi sẽ cho cô nếm thử sự lợi hại của chân gà Vu thị của tôi." Nói xong, Vu Tư Linh lấy tay luồn vào trong vạt áo của cô mà mò mẫn, đến khi chạm vào làn da tinh thế thì ngừng lại.
Thân thể Lê Nguyệt Uẩn khẽ run lên, khí trời đã lạnh, ngón tay lại càng lạnh hơn.
Ngay sau đó, tay Vu Tư Linh liền chậm rãi mà hướng lên phía trên.
Hô hấp của Lê Nguyệt Uẩn trở nên nặng nề, ngay sau đó thì mở miệng cười to: "Ha ha ha ha!"
Là thứ gì làm cho nữ thần khí chất lại từ bỏ hình tượng đây!
Đáp án chính là —— Thọt lét!
Không sai, Lê Nguyệt Uẩn trăm ngàn lần không ngờ tới sự trừng phạt của nàng lại là chọt lét, giết cô trở tay không kịp, vừa cố nhịn cười vừa xin tha, nước mắt đều sắp chảy ra tới.
"Được rồi được rồi mà, chị sai rồi, người nhà họ Vu em quá độc ác rồi." Lê Nguyệt Uẩn kéo dài hơi tàn nói.
Vu Tư Linh đắc ý mà ngừng lại, Lê Nguyệt Uẩn trực tiếp rũ đầu xuống, trán tựa lên vai của nàng để phục hồi sức.
Hô hấp phả vào cổ nàng, vừa nóng vừa ngứa, nhóc con Vu Tư Linh thật sự không khống chế được trái tim, quay đầu lại hôn lê môi của cô.
Ngay khi hai người hôn nhau đến mức khó tách khó rời, Trương Dao Phi đột nhiên từ phía sau đuổi theo tới: "Ê, hai người rốt cuộc là có quan...."
Dựa vào ánh sáng chập chờn cô nhìn kỹ hai người, mắt trợn trắng: "Được rồi, tôi hiểu rồi."
Nói xong, cô liền xoay người, lại không cẩn thận đụng vào một người đàn ông, bên người đàn ông có dẫn theo một đám người bên cạnh.
Kẻ dẫn đầu nói: "Tôi đã nghĩ xong đợi lát nữa sẽ thổ lộ thế nào rồi, chúng ta chỉ cần đuổi theo Vu.....Đó là gì?!"
Mọi người đồng thời nhìn lại, chỉ thấy hai mỹ nhân ở dưới tàng cây đang hôn nhau!
"Người đau, cứu mạng a, đại ca ngất xỉu rồi!"
"Để em!" Một tiểu đệ chủ động xin ra trận, "Em giỏi hô hấp nhân tạo nhất!"
Đại ca tức thì sống lại tại chỗ: "Vậy cũng không làm phiền người anh em đâu."
Vu Tư Linh dẫn Lê Nguyệt Uẩn tham quan trường học xong,