Đầu bếp trong nhà là đầu bếp Michelin được mời về nấu.
Vu Tư Linh ăn thực vui vẻ, từ nhỏ đã thích ăn mốn ăn do Trương thúc làm, mỗi lần đều có thể ăn thêm một hai chén cơm.
Vu Thiên Túng nhìn bảo bối ăn đến vui vẻ, hắn cũng vui lây.
Hắn thời trẻ bận rộn sự nghiệp, xem nhẹ gia đình. Khi vợ mất con gái mới bảy tuổi. Sau này cũng không cưới vợ, người thân cũng chỉ dư lại một mình Vu Tư Linh.
Cho nên hắn vô cùng yêu thương Vu Tư Linh, tất cả mọi thứ cho nàng đều phải là tốt nhất chỉ cần con gái vui vẻ, bảo hắn làm gì cũng được.
"Linh Linh, ba vừa thấy con chạy một chiếc Porsche mới về?" Vu Thiên Túng mỗi lần về nhà nhìn thấy Vu Tư Linh, đều sẽ lôi kéo nàng bàn luận việc nhà nhằm tăng thêm tình cha con.
"Đúng ạ." Vu Tư Linh nhanh chóng nuốt thức ăn trong miệng, trong lòng nhớ thương bạn gái bé nhỏ mình trộm giấu đi.
Vu Thiên Túng gắp thêm mấy món cho nàng: "Con lại đổi xe mới?"
"Không phải, đây là hàng second-hand." Vu Tư Linh nói, "Tuy rằng mua giá khá cao nhưng đây là giá trị xứng đáng của nó, còn có đây là xe giới hạn vì vậy sau này không thích bán ra có thể nâng giá lên."
"Không có việc gì con vui vẻ là được." Vu Thiên Túng cười nói, "Chiếc Maserati ba cho con trước hôm sinh nhật đâu, không thấy con lái về?"
Vu Tư Linh dừng một chút buông chén đũa, ủy khuất nhìn hắn: "Con bán rồi."
Với ngút trời: "Vì sao lại bán?"
Vu Tư Linh chớp chớp mắt, một lát sau trong mắt đã chứa đầy nước khó xử nói: "Chiếc xe kia quá rêu rao, bạn học nói con khoe nhà giàu." Thật ra là lão bà nhà con nhìn thấy nó xấu " Vừa lúc trong tiệm ra giá mua vào cao vì vậy con đã bán rồi. Con cảm thấy...... xe đạp cũng tốt, màu xanh lục bảo vệ môi trường, cũng không rêu rao." Đặc biệt là ngồi phía sau được lão bà đèo đi quá thoải mái "Thực xin lỗi, ba ba." Câu này là thật sự.
"......" Vu Thiên Túng che ngực, bây giờ con gái bán xe hắn tỉ mỉ chuẩn bị hôm sinh nhật cũng không làm sao hết, chỉ cần nàng vui vẻ...... Vui vẻ......là được.
"Không có việc gì, con muốn cái gì thì mua cái đó." Vu Thiên Túng sủng nịch nói.
"Thật ạ?" Vu Tư Linh mắt cũng không đỏ, một hơi có thể ăn ba chén cơm "Ba ba, ba ba yêu dấu, con có một đống đồ muốn mua."
Một, một đống?!
Vu Thiên Túng bắt đầu sợ hãi, bình thường Vu Tư Linh yêu cầu mua cái gì căn bản không sử dụng loại ánh mắt năn nỉ này bởi vì tiền tiêu vặt ông cho xài chẳng bao giờ hết.
Đột nhiên, dùng loại giọng điệu này nài nỉ nói muốn mua đồ vật khiến hắn sinh ra một loại ảo giác muốn táng gia bại sản.
"Con nói trước đi, muốn mua cái gì?" Vu Thiên Túng đã chuẩn bị tâm lí sẵn sàng, chỉ cần nữ nhi có thể chừa lại cho hắn một cái quần lót, hắn liền có bản lĩnh Đông Sơn tái khởi xây dựng cơ ngơi huy hoàng hơn cái trước!
"Con muốn có yếu điểm hạt giống của Trương thúc." Vu Tư Linh mặt đỏ hồng.
"A???" Vu Thiên Túng nhất thời không tin nổi la làng thiếu chút nữa tắt tiếng "Hạt giống gì cơ?! Trương thúc cho con hạt giống rồi?"
"Còn chưa cho ạ, không phải con đang nghĩ cách lấy được đây sao." Vu Tư Linh không biết vì sao ba ba phản ứng lớn như vậy.
"Không thể, ba không cho phép việc hôn nhân này! Tuổi của Trương thúc còn có thể làm ba con đấy!"
Vu Tư Linh: "???"
Vu Tư Linh: "......"
Một phút sau, đại não Vu Tư Linh mới bắt đầu chuyển động, chụp bàn dựng lên: "Ai nha ba! Ba nói bậy bạ gì đó!"
Vu Thiên Túng thấy mặt nàng đỏ lựng biết được mình hiểu sai ý, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra: "Vậy là tốt rồi, con không muốn ở bên Trương thúc là được. Vậy hạt giống con nói là hạt giống gì?"
Vu Tư Linh: "Không phải là Trương thúc cả ngày nghiên cứu mấy loại hạt giống sao, con thường thường cũng đi ngang xem một chút."
Vu Thiên Túng trong lòng nôn nóng chạy đi kím cái xẻng vào kéo chủ bếp: "Lão Trương! Tôi không bỏ qua cho ông đâu, dám dạy hư Linh Linh của tôi!"
Lão Trương vẻ mặt ngơ ngác, hai mắt hoảng sợ lanh lẹ chạy ra khỏi phòng bếp một bên trốn một bên hỏi: "Lão già này, tôi chọc ông cái gì!"
Vu Thiên Túng ném cái xẻng qua: "Tôi bảo ông ở nhà thu liễm đi, ông không nghe! Nếu Linh Linh có làm sao tôi sẽ không bỏ qua cho ông!"
Trương thúc nhẹ nhàng tránh cái xẻng, quay đầu lại lớn tiếng hỏi: "Linh Linh rốt cuộc phát sinh chuyện gì?"
Vu Tư Linh đứng ở cửa nhìn bọn họ hồ nháo, đỡ trán: "Ba, hạt giống con nói là mấy cái hạt này nè!"
Rốt cuộc là ai không đứng đắn!
Vu Thiên Túng ngươi quả là cây cổ thụ lệch tán! (?)
Vu Thiên Túng đột nhiên ngẩn ra, toàn bộ phòng bếp đều là tiếng nói của Vu Tư Linh, hắn chậm rãi rũ tay, ngón chân xấu hổ cuộn tròn.
"Thì ra là thế, ha ha thì ra là hạt giống trồng cây hả?"
Vu Tư Linh: "Đúng vậy! Bằng không ba nghĩ là cái gì!"
"Ba cũng nghĩ giống con mà." Vu Thiên Túng giống như thiên chân vô tà mà cười cười.
Vu Tư Linh: Ba nghĩ con tin sao? Lão ba thật hư hỏng!
"Con muốn loại hạt giống nào?" Trương thúc sửa sang lại quần áo nhăng nhúm, phong độ nhẹ nhàng đi đến trước mặt nàng "Cống hiến công sức cho vị nữ sĩ xinh đẹp này, tôi rất vui lòng."
Vu Tư Linh: Ha ha, thật là một chút cũng nhìn không ra chú vừa mới điên cuồng chạy khắp nhà hô hoáng kêu cứu mạng.
Vu Tư Linh giả cười: "Đúng vậy, chú không phải có rất nhiều loại hạt giống tốt sao, chú bán cho cháu đi bao nhiêu tiền?"
Những lúc nhàn rỗi Trương thúc thích chạy ra ngoài nhấm nháp các loại mỹ thực, mang theo không ít hạt giống về bởi vì mấy mảnh đất trống phía sau nhà là nơi hắn trồng cây.
"Không thành vấn đề, cháu muốn hạt giống nào?" Trương thúc dẫn nàng đi vào phòng, mở ngăn kéo quý giá mà bên trong đặt không ít giống chất lượng tốt vừa mang về.
"Ừm cháu......" Vu Tư Linh trầm ngâm suy nghĩ một hồi, "Có loại ớt cay không ạ? Cháu cùng...... bạn học thích ăn cay."
"Có." Trương thúc lấy ra một túi hạt giống, giới thiệu nói, "Đây là loại ớt cay siêu cấp của Mỹ, gọi là Tử Thần Carlorina cháu cầm đi thử xem."
Một chút kiến thức: Có loại ớt này thật á tên mình search có tên là Carlorina Reaper - loại ớt cay nhất quả đất này. Loại này cay ngang ngửa cả bình xịt hơi cay, cay thật là cay, cay viết vào sách kỉ lục Guinness thế giới.
"Dạ!" Vu Tư Linh lại lấy thêm mấy loại nữa, lúc này mới chuẩn bị về nhà.
Vu Thiên Túng đưa nàng đến tận cửa lưu luyến không rời nói: "Thật sự không muốn ở nhà sao? Ở lại trường học thì có gì tốt chứ, bạn cùng phòng quá nhiều dễ dàng nháo mâu thuẫn. Trong nhà rộng rãi còn có Trương thúc nấu cơm cho con ăn, rất tốt."
Vu Tư Linh trấn an