Chiêu thứ nhất của Tiêu Đào thất bại, thế là anh sử dụng chiêu thứ hai của bí tịch Tiêu thị: Vốn không có chiêu thứ hai, anh bỏ cuộc rồi.
Phong Diệp bắt đầu phản kích, hắn dỗ dành Tiêu Tấn: "Cơ thể con người có 70% là nước, thật ra em không mập, chỉ là trong cơ thể có khá nhiều nước thôi."
Tiêu Tấn bị thuyết phục, chủ yếu vẫn do Phong Diệp làm món canh trứng gà quá ngon, thế là tối đó cậu nén nước mắt ăn ba bát cơm.
Tiêu Đào biết đầu óc em trai mình không tốt, nhưng không ngờ lại không tốt đến mức vậy, chỉ có thể châm chọc: "Cơ thể con người có 70% là nước, 70% này của em ở trên đầu hết rồi đúng không?"
Tiêu Tấn:...
Phong Diệp nhận được tin nhắn của bạn học hồi cấp ba nói muốn tụ tập, thế là lớp trưởng Phong Diệp lập tức sắp xếp một cuộc họp lớp cấp ba.
Mấy lần trước tụ tập Tiêu Tấn đều bận rộn, lần này cuối cùng cậu cũng đi được rồi.
Lần cuối cậu gặp mặt bạn bè cấp ba là vào lễ tốt nghiệp lận.
Phong Diệp và Tiêu Tấn nắm tay nhau ngọt ngào bước vào phòng, thấy bạn bè đều mở to mắt nhìn mình.
Tiêu Tấn nghĩ, hồi cấp ba mình và Phong Diệp đã ở bên nhau rồi mà, cũng đâu có giấu mọi người, vì sao ánh mắt của các bạn khi nhìn cậu đều kinh ngạc như vậy?
Cuối cùng bạn học A đi tới trước mặt hai người, sau khi chào hỏi Phong Diệp xong thì hỏi: "Vị này là?"
Phong Diệp chẳng hiểu ra sao: "Người yêu tôi, còn có thể là ai nữa chứ?"
Bạn học A hết nhìn Phong Diệp lại nhìn Tiêu Tấn đang ngồi, giơ ngón tay cái với Phong Diệp: "Lớp trưởng à, cậu thật mạnh mẽ."
Phong Diệp thích show ân ái nhưng không thích đăng ảnh, cho nên bọn họ cũng biết hiện giờ Phong Diệp và Tiêu Tấn đang ở bên nhau.
Nhưng người hôm nay đi bên cạnh lớp trưởng rõ ràng không phải Tiêu Tấn.
Thế mà cậu ta còn thật sự đi tới trước mặt anh trai Tiêu Tấn, thầy chủ nhiệm của bọn họ còn nói chuyện anh anh em em với cậu ta, như vậy không phải mạnh mẽ thì là gì!
Phong Diệp cảm thấy ánh mắt bạn bè xung quanh nhìn mình rất kỳ quái.
Giây tiếp theo hắn trúng một quyền, dù phản ứng nhanh kịp né nhưng vẫn bị đánh sượt qua má.
Hắn che mặt xem kẻ nào đánh mình: "Tần Địch, cậu phát điên cái gì vậy?"
Tiêu Tấn lo lắng không thôi, kéo Phong Diệp lại nhìn thử: "Không bị làm sao chứ?"
Hai chồng chồng cùng nhìn Tần Địch bằng ánh mắt trách cứ.
Tần Địch khinh thường, đang muốn tiếp tục xông lên đánh Phong Diệp thì bị bạn học bên người giữ lại.
Cậu ta vẫn chưa hết hi vọng, lớn giọng mắng Phong Diệp: "Phong Diệp, cậu có còn là người nữa không? Cái đồ cặn bã!"
Phong Diệp: "...!Sao tôi lại là cặn bã?"
Tần Địch: "Lúc tôi tỏ tình với Tiêu Tấn hồi cấp ba cậu đã nói thế nào? Cậu nói sẽ yêu Tiêu Tấn cả đời, sẽ đối xử tốt với cậu