Băng Sơn quyền bề ngoài là một võ kỹ, chiêu thức rườm rà, nhưng qua nửa tháng tu luyện, Cửu Thiên dần hiểu ra, kỳ thật Băng Sơn quyền chỉ có một chiêu thôi, một chiêu có thể đẩy sức mạnh lên mức tối đa trong chớp nhoáng sau đó phóng ra ngoài.
Sở dĩ phân thành nhiều chiêu thức như vậy là để hắn có thể thích nghi với cách tung cú đấm bùng nổ này theo những cách khác nhau, vào những thời điểm khác nhau và từ những góc độ khác nhau.
Sau một thời gian dài chiêm nghiệm, Cửu Thiên đã tìm ra phương pháp chính xác, một đấm vừa nãy chính là bằng chứng chân thực nhất.
Không uổng công hắn chịu khổ chịu cực suốt mấy ngày, Cửu Thiên nhặt hòn đá về, cẩn thận quan sát tỉ mỉ, xem ra hiệu quả vẫn còn hơi kém.
Trong sách nói rằng, với cảnh giới tiểu thành, hẳn là phải một quyền đập vỡ vụn tảng đá mới đúng.
Nhưng cú đấm của hắn lại chẻ đôi tảng đá ra hai nửa, nên chắc là chưa đạt tiêu chuẩn.
Nhưng hắn vẫn rất bất ngờ, võ kỹ nhân cấp cao cấp thế này, bình thường đều để người luyện được canh kình tu luyện mới thành, một luyện thể cấp năm như hắn, có thể tung ra một quyền có hiệu quả lớn tới vậy, kỳ thật đã được xem như có chút thành tựu rồi.
Cau mày, Cửu Thiên xoay người tìm tảng đá khác.
Mấy ngày này, hắn đã đánh vỡ rất nhiều tảng đá, nhưng trước mắt tất cả đều bị hư hại sau một thời gian dài luyện tập, trên bề mặt vốn đã xuất hiện rất nhiều nứt, không tiếp tục dùng được nữa.
Nhưng hắn mới tập chưa đến một ngày thôi.
Hắn bước tới trước một vách đá, ở đây có rất nhiều đá vụn, trước giờ Cửu Thiên vẫn đều tìm tảng đá thích hợp cho mình luyện tập ở chỗ này.
Tìm tới tìm lui, Cửu Thiên phát hiện mấy tảng đá cao hơn đầu người hình như không còn nữa, đều bị hắn đánh hư rồi thì phải.
Tảng đá ở đây nếu không phải vô cùng lớn, không dời đi nổi, thì chính là cực kỳ nhỏ, chỉ có thể mang về ném chơi.
Lượn một vòng, cuối cùng Cửu Thiên cũng tìm được một khối khiến mình hài lòng ở sát vách đá.
Lúc vươn tay chuẩn bị khiêng về, Cửu Thiên phát hiện tảng đá kia lớn hơn hắn tưởng, sau khi dùng hết sức bình sinh nâng lên, nguyên tảng đá bị hắn lôi ra ngoài.
Khoảnh khắc tảng đá vừa được lôi ra, Cửu Thiên nhìn thấy ẩn phía sau là một hang động đen thui.
Trong lòng Cửu Thiên có hơi chấn động, đặt tảng đá sang một bên trước, sau đó tiến vào trong.
Hang động hình như rất sâu, càng vào sâu bên trong, cảm giác càng thêm rộng rãi.
Không biết ánh sáng rọi vào từ đâu mà trong động lúc sáng lúc tối, như có gió thổi qua ngọn đuốc vậy.
Đúng lúc này, Cửu Thiên bỗng nhìn thấy một gốc thực vật tỏa ánh hào quang chói mắt, cả cây phủ một màu bạc lấp lánh, lá cây thon dài tựa cành liễu, tỏa ra xung quanh, chính giữa là một hóa hoa nho nhỏ màu trắng.
Địa linh hoa!
Cửu Thiên biết gốc thực vật này, đây chính là linh dược Địa Linh Hoa.
Trong lòng mừng như điên, Cửu Thiên vội vàng bước nhanh về phía trước.
Sau khi quan sát Địa Linh Hoa ở khoảng cách gần, Cửu Thiên càng thêm chắc chắn, không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là linh dược.
Dược liệu chia thành chín cấp, từ cấp bốn đổ lên sẽ được gọi là linh dược, mà đặc điểm quan trọng nhất của linh dược là có linh tính, khi người hay động vật tới gần, nó sẽ phản ứng lại.
Cửu Thiên vừa mới bước tới bên cạnh Địa Linh Hoa, cả cây Địa Linh Hoa lập tức co tụ lại, lá cây bao chặt hoa vào trong.
Trên mặt Cửu Thiên hiện lên vẻ kích động, giá trị của một gốc linh dược có thể nói không hề nhỏ, quan trọng nhất là linh dược vô cùng có ích với võ giả.
Ví dụ như Địa Linh Hoa trước mặt đây, theo những gì được ghi chép trong sách thì sau khi ăn vào, có thể tăng năng lực khôi phục của cơ thể võ giả.
Cho dù trong số các linh dược thì cấp độ của Địa Linh Hoa cũng tương đối cao, nói là dược liệu cấp sáu cũng không quá đáng.
Ở các buổi đấu