Ngày hôm nay, Ngô Tân vẫn ngồi bên hồ, hít thở hấp thụ tinh khí của đất trời.
Cửu Thiên tiến vào hồ Huyết Nguyệt lâu như vậy khiến Ngô Tân có chút lo lắng.
Nếu không phải ông ta cảm nhận được Cửu Thiên vẫn an toàn dưới đáy hồ thì Ngô Tân đã cứu Cửu Thiên lên từ lâu rồi.
Chỉ là bộ dạng hiện tại của Cửu Thiên vô cùng yên lặng, khiến Ngô Tân nghi ngờ liệu Cửu Thiên có phãi đã tu luyện sai hướng rồi hay không.
Trong lúc Ngô Tân đang nghi ngờ, hồ Huyết Nguyệt bắt đầu có thay đổi.
Màu hồ vốn dĩ là màu đỏ bắt đầu chuyển màu, sắc đỏ đậm đặc từ từ tan đi, bên cạnh hồ nước nhanh chóng trở nên trong xanh hơn.
Ngay sau đó, ở chính giữa hồ xuất hiện xoáy nước.
Ngô Tân nhạy bén cảm giác được sự biến đổi sức mạnh đất trời, tất cả đều lao về phía đáy hồ.
Đây là điềm báo xuất quan!
Ngô Tân đột ngột đứng dậy, mắt nhìn chằm chằm vào Cửu Thiên dưới đáy hồ.
Lúc này, Cửu Thiên cũng đã tỉnh lại, vừa cử động một chút, sức mạnh trong cơ thể liền dâng trào mãnh liệt và bộc phát ra bên ngoài.
Đây tiên là canh kình mạnh mẽ hóa thành luồng khí màu trắng mịt mờ vây lấy hắn sau đó luồng khí năm màu trong đan điền hắn cũng không chịu thua kém mà lao ra ngoài cơ thể.
Hai luồng năng lượng này va vào nhau, lập tức khiến Cửu Thiên cảm giác cơ thể mình đã bị thương.
Hai năng lượng này hoàn toàn khác nhau, tựa như nước với lửa khó có thể dung hòa, trong lúc luyện thể cảnh, hai luồng năng lượng này không thể tiếp xúc với nhau, vẫn bình an vô sự.
Nhưng hiện tại hai luồng năng lượng này đều đang đến thời khắc thành hình, nguyên khí và canh kình đều muốn cướp đoạt địa vị chủ thể, thậm chí còn không màng đến cơ thể Cửu Thiên, bắt đầu tự mình chiến đấu.
Vô số âm thanh vang lên từ đáy hồ, Ngô Tân cũng nghe thấy được, ngay lập tức ông ta liền biết Cửu Thiên đã bắt đầu trải qua thời khắc mấu chốt nhất.
Ngô Tân hét to: “Bao dung vạn vật, Vô Cực Luyện Thần!"
Âm thanh giống như sấm sét cuồn cuộn, xuyên thấu qua hồ nước truyền vào tai Cửu Thiên.
Âm thanh đinh tai nhức óc khiến Cửu Thiên tỉnh ngộ, không phân tâm, lập tức vận khởi công pháp Vô Cực Luyện Thần, dưới sự khống chế mạnh mẽ của anh, từng luồng canh kình và nguyên khí giống như lốc xoáy đan chéo vào nhau.
Cỗ lốc xoáy này nhanh chóng lan rộng, Cửu Thiên không chỉ muốn tăng vận tốc của lốc xoáy mà đồng thời còn muốn ngăn ngừa việc canh kình và nguyên khí bị mất cân bằng.
Mỗi một luồng nguyên khí hấp thu vào trong lốc xoáy đều phải có sức mạnh ngang với canh kình, hai luồng năng lượng này chậm rãi thu liễm bên ngoài cơ thể và trở lại đan điền thông qua kinh mạch.
Khi cơ thể Cửu Thiên biến hóa, cả hồ nước đều bắt đầu xoay tròn.
Ngô Tân vượt qua hư không, đạp lên không khí, bay đến đỉnh lốc xoáy của hồ nước.
Cụp mắt nhìn xuống là có thể thấy rõ Cửu Thiên đang ngồi chính giữa dòng xoáy.
Lúc này, tóc Cửu Thiên tung bay mặc dù trời không có gió, xung quanh cơ thể cũng bắt đầu xuất hiện những luồng khí nhỏ.
Canh kình màu trắng sữa và nguyên khí năm màu đan chéo vào nhau, vô cùng đẹp mắt.
Đan điền của Cửu Thiên, bên trong kinh mạch đều xuất hiện vô vàn lốc xoáy nhỏ.
Đặc