Vợ Trước Bị Mù Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 17: Uỷ khuất


trước sau

Người đàn ông nghe được giọng nói đứt quãng của Lâm Nhược Phỉ, hắn từng bước tiến đến gần, vác cô lên vai, tròng mặt loé lên tia ác độc khi nhìn thấy bờ vực sâu thẳm cách mười mét. Hắn không chút lưu tình, vác Lâm Nhược Phỉ đến bờ vực đó, tuyệt tình ném cô xuống.

"Rầm"

Khoé miệng hắn hơi nhếch lên khi nhìn thấy cô gái đang rơi xuống vực thẳm, hắn bước vào chiếc xe ô tô, phóng nhanh trên đường.

Trên giường, hai thân ảnh quấn lấy nhau không rời, tiếng thở dốc của người đàn ông cùng tiếng rên của người phụ nữ không ngừng phát ra, làm áp đảo cả căn phòng, khiến căn phòng tràn đầy đầy mùi vị tình dục.

Luận động một lúc lâu, khi cả hai thân ảnh đã mệt rã rời, người phụ nữ nũng nịu dựa vào bờ ngực rắn chắc của người đàn ông, miệng nhỏ không ngừng trách móc:

- Anh... làm em mệt chết đi được a!

- Yên tâm, anh sẽ đền bù cho em thật xứng đáng! Sweetheart!

Người đàn ông hào phóng nói, khoé môi hơi nhếch lên, tay bắt đầu không an phận sờ xoạng khắp thân hình nóng bỏng của người phụ nữ đang nũng nịu trong lòng ngực rắn rỏi của mình.

Mà người phụ nữ nghe hắn nói thế, đôi môi đỏ mọng đầy gợi tình không kìm chế được nở nụ cười thỏa mãn, hình như nhớ tới điều gì đó, cô hỏi:

- Honey, việc em nhờ.... anh đã giải quyết xong chưa?

- Tốt! Anh đã sắp xếp ổn thỏa rồi! Đàn em của anh đã làm xong xuôi, em không cần phải quan tâm đến việc đó nữa đâu cưng à!

- Em yêu anh nhất!

- Thành ý một chút.

Người phụ nữ dường như rất hiểu ý người đàn ông, tay cô ta bắt đầu xoa khắp lồng ngực mạnh khoẻ của hắn, đôi môi căng tròn bắt đầu hôn khắp lồng ngực đó. Tiếp đến, tiếng rên rỉ cùng tiếng thở dốc lại một lần nữa phát ra trong căn phòng đầy dục mỹ.

- Ba, mẹ! Con muốn kết hôn với Hạ Vy!

- Cái gì!

Ba Khương cùng mẹ Khương kinh ngạc trước lời nói của Khương Minh Nghiệp.

- Con muốn kết hôn với Hạ Vy! - Khương Minh Nghiệp kiên nhẫn nói với ba mẹ.

- Này! Con bị điên à! Con bé Hạ Huyên nó còn chưa ly hôn với con đấy, hiện tại, con bé vẫn còn lại vợ của con mà con lại muốn kết hôn với người phụ nữ khác! Ba biết ăn nói với nhà bên đó thế nào!

Trong lòng Khương Minh Phàm một cỗ nổi giận điên cuồng bùng cháy, ông không ngờ con trai của mình lại đưa ra quyết định lớn mật này. Kỳ thật, ông rất hài lòng với cô con dâu Tuyết Hạ Huyên, con bé vừa hiền lành lại lễ phép, mặc dù vợ chồng sống riêng nhưng con bé vẫn thường hay qua nhà ba mẹ chồng, đối với cô con dâu Tuyết Hạ Huyên này ông rất hài lòng, chỉ có điều, cô con dâu này lại lâu
quá không có một tin vui nào, hai ông bà cũng sầu não. Người già thì chẳng mong cái gì ngoài việc có một đứa cháu để bế bồng, hai ông bà đương nhiên không ngoại lệ, hai ông bà đã rất nhiều lần thúc giục nhưng mãi vẫn chưa có tin vui, trong lòng thập phần thất vọng. Mẹ Khương cũng tìm những loại thuốc tốt nhất tẩm bổ cho cô con dâu nhưng rốt cuộc thì vẫn tồn tại ở con số không.

Khương Minh Phàm khi nghe được quyết định của con trai, ông vô cùng nổi giận, ông rất thương Tuyết Hạ Huyên, ông xem con bé như con ruột trong nhà, bây giờ Khương Minh Nghiệp lại đưa ra quyết định muốn ly hôn với con bé, trong lòng ông thập phần muốn đánh cho cái thằng con trời đánh này vài phát, một người vợ tốt như vậy, hắn lại không muốn.

- Minh Nghiệp, con nói rõ đầu đuôi câu chuyện cho ba với mẹ nghe, rốt cuộc là tại sao con lại muốn ly hôn với Hạ Huyên để kết hôn với cô gái Hạ Vy gì đó?

- Đơn giản là Hạ Vy mang trong mình giọt máu của con! Con yêu cô ấy nên muốn kết hôn với cô ấy!

- Cái gì!!

Lần này thì hai ông bà đã kinh ngạc không thể thốt nên lời, cô gái kia đang mang trong mình giọt máu của con trai ông bà sao? Khương Minh Phàm mừng đến nỗi muốn rơi cả nước mắt.

- Nếu cô gái kia đã có thai rồi thì cũng nên kết hôn, cháu đích tôn của tôi phải có cha có mẹ đầy đủ, nhưng.. Hạ Huyên... con bé phải làm sao? - Khương Minh Phàm ngập ngừng nói.

- Không cần quan tâm đến cô ta! Cô ta đã ký vào đơn ly hôn rồi!

- Con bé kia rồi sao? Con có làm gì nó không đấy?

- Đương nhiên là không!

Hồi lâu, Mẹ Khương thắc mắc nói:

- Khoan đã, cô gái kia tên là Hạ Vy sao?

Tôi không nghĩ đây là trùng hợp. Hạ Vy, Hạ Huyên? Đúng rồi! Hạ Huyên còn có một đứa em gái, nó cũng tên là Hạ Vy, Tuyết Hạ Vy, vậy chẳng lẽ.... Khương Minh Nghiệp, con đã làm ra cái chuyện trời đánh gì đây hả?!

Biết được sự thật này, ông bà càng cảm thấy có lỗi với Tuyết Hạ Huyên hơn, con bé đã phải chịu một ủy khuất lớn rồi! Nhưng ông bà cũng không còn cách nào khác, cháu đích tôn của nhà họ Khương vẫn là trên hết, nếu có trách thì trách cái thằng con trai trời đánh kia!

- Là em gái của cô ta thì có sao đâu chứ! Con yêu em ấy mà! - Khương Minh Nghiệp nổi giận nói.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện