Nam Tương cười nói: "Tôi và chị Mai đã kiểm tra qua ba lần.
”"Được, vậy chúng ta thánh toán số tiền còn lại đi.
""Được.
""Cô viết cái biên lai cho tôi.
""Ừm, giống như lần trước.
""Đúng.
"Nam Tương đi tới trước quầy, lấy bút bi và biên lai ba liên từ trong ngăn kéo, ở trên đó viết rõ ràng số tiền còn lại 540 đồng.
Thầy Hoa đưa cho Nam Tương một gói tiền nói: "Đếm lại một chút.
”Nam Tương thật sự đếm lại, nói: "Vừa đủ, 540 đồng.
”Thầy Hoa nói: "Vậy thì chúng ta đã thanh toán tất cả tiền rồi.
”"Đúng vậy, hợp tác vui vẻ.
" Nam Tương nói.
Thầy Hoa cười nói: "Quả thật vui vẻ, vất vả cho hai người.
”Nam Tương gật đầu: "Nên làm, chờ mong hợp tác lần sau.
”"Được, lần sau có nhu cầu, tôi lại tìm cô, chúng tôi đi đây.
""Chúng tôi tiễn mọi người.
""Không cần, ba người đàn ông to cao như bọn tôi cầm sáu mươi bộ quần áo rất nhẹ nhàng.
""Được rồi, vậy mọi người đi thong thả.
""Được, không cần tiễn.
"Nam Tương và Mai Hồng Mai vẫn đưa ba người thầy Hoa đến giao lộ, nhìn bọn họ đi xa, hai người mới nhanh chóng! Quay lại cửa hàng may vá Hồng Mai.
Vừa lúc tới giữa trưa, không có khách, hai người dứt khoát đóng cửa tiệm, nương ánh sáng xuyên qua sân sau, hai người bắt đầu đếm tiền.
Vừa mới kiếm được 540 đồng, tiền bán xe đạp, lúc trước Nam Tương đưa 840 đồng cộng thêm doanh thu mấy ngày nay này, hai người nghiêm túc đếm, đếm hết lần này đến lần khác, xác định đúng 2000 đồng.
Hai người đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
Mai Hồng Mai càng có cảm giác sống lại.
Hai tay cô hơi run rẩy nhìn Nam Tương.
Nam Tương đưa cho Mai Hồng Mai 2000 đồng nói: "Đủ tiền rồi, đến bệnh viện đi.
”"Ừm.
" Mai Hồng Mai nhận tiền, thuần thục bỏ vào túi áo trên ngực.
Đây là túi cô vừa may, để đựng tiền, cũng để phòng cướp.
Phải biết rằng thời đại này trị an không quá tốt, chặn đường cướp bóc khắp mọi nơi.
Lúc trước nghe nói một đại hán chạy xe đạp đến thị trường, trên đường đi bị cướp 50 đồng.
Nam Tương nhịn không được nói: "Chị Mai, chị nhớ chú ý an toàn.
”Mai Hồng Mai nói: "Yên tâm, hôm nay chị ngồi xe buýt.
”Nam Tương nhắc nhở: "Đến bệnh viện thì đóng tiền ngay.
”Mai Hồng Mai gật đầu: "Chị biết.
”Nam Tương hỏi lại: "Còn 3000 đồng kia thì sao?”"Lát nữa chị mang theo hết tất cả luôn.
""Chị phải chú ý.
" 5000 đồng không phải số lượng nhỏ, nếu mất chẳng khác nào mất mạng.
"Chị biết, chút nữa chị sẽ giả trang.
""Giả trang cái gì?""Giả trang thành người nhặt ve chai.
"Nam Tương nói: "Cũng không cần cố ý giả trang, chỉ cần mặc đơn giản một chút, đừng để người ta nhìn ra trên người chị có tiền.
”"Chị biết chị biết.
""Sau khi đóng tiền, nhớ gọi điện thoại cho em.
" Nam Tương lấy năm đồng từ trong túi ra đưa cho Mai Hồng Mai.
"Em làm gì thế?" Mai Hồng Mai hỏi.
"Đây là tâm ý của em, coi như thăm bệnh.
""Cái gì thăm bệnh hay không thăm bệnh, chị không cần!"