Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

Chương 181


trước sau

Chương 181

“Hoắc Dận, con đi đâu vậy? Không thay quần áo sao?”

“Hả?”

Mặc Bảo đang chuẩn bị lên lầu chỉ có thể lại ngừng lại, một đôi mắt xinh đẹp như trăng lưỡi liềm ngơ ngác nhìn ba.

Thay đồ?

Thay quần áo gì vậy?

Mặc Bảo hoàn toàn không hiểu lời ba nói.

Bởi vì cậu là Mặc Bảo nên không biết tính cách sạch sẽ của người ba này, từ nhỏ Hoắc Dận đã bị yêu cầu rất nghiêm khắc về vấn đề vệ sinh cá nhân.

“Còn ở đó làm gì? Trước kia không phải mỗi khi con về phòng mình đều đến phòng khử trùng thay quần áo? Hôm nay làm sao vậy? Ngay cả cái này cũng quên.”

Hoắc Tư Tước cũng cảm thấy kỳ quái, hôm nay đứa con trai này làm sao vậy? Sao lại có nhiều chỗ khác thường như thế?

Mặc Bảo sợ hãi!

Phòng khử trùng?!!

Người ba bảo thủ này còn ở trong nhà xây một phòng khử trùng nữa sao?

Mặc Bảo thật sự bất lực, cậu chỉ có thể nhấc chân từ trên cầu thang đi xuống: “Xin lỗi ba, con quên mất, con lập tức đi ngay.”

Sau đó cậu bé đeo cặp sách nhỏ lúc đi đến phòng khử trùng.

Hoắc Tư Tước: “……”

Vừa vặn lúc này, dì Vương cũng bưng dĩa bánh ngọt đi ra, chứng kiến một màn như vậy, chị ta lên tiếng hỏi: “Ông chủ, có chuyện gì sao?”

Hoắc Tư Tước nhíu mày, muốn nói gì đó. Nhưng khi nhìn thấy bóng

dáng nhỏ kia đã đi qua, cũng không lên tiếng mà đi lên lầu.

Phải mất mười mấy phút Mặc Bảo mới về tới phòng của mình, sau đó cậu cầm điện thoại đồng hồ gọi cho Hoắc Dận.

“Alo, Hoắc Dận?”

“Anh, anh, không xong rồi, mẹ muốn đưa chúng ta về Clear. Anh Hoắc Dận giận rồi, anh ấy không để ý tới ai hết.”

Bất ngờ, người nghe điện thoại lại là Nhược Nhược. Sau khi cô bé nghe được giọng nói của anh trai trong điện thoại, vội vàng nói cho Mặc Bảo biết tình hình hiện tại.

Mẹ đưa bọn chúng đi à? Tại sao?

Mặc Bảo lo lắng, cậu vội vàng hỏi: “Vì sao?”

“Bởi vì mẹ nhầm anh Dận Dận là anh. Sau khi anh dận Dận đi khám ở bệnh viện, bị một ông giáo sư già nói anh Dận Dận bị nhiều bệnh. Mẹ rất đau lòng, tưởng là anh nên mẹ muốn dẫn chúng ta về Clear, để chữa bệnh cho anh!”

Đừng nhìn cô bé bình thường ngốc nghếch, nhưng khi miêu tả tình hình rất trật tự và rõ ràng.

Mặc Bảo nghe xong, khuôn mặt nhỏ lập tức có sự thay đổi!

“Sao mọi chuyện lại thành ra như vậy? Không được, nói như vậy anh phải nhanh chóng trở về.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện