Đường Hạo Nam nói, anh chỉ là đơn thuần muốn giúp cô, cũng có thể nói là, muốn để cho con trai có thể cùng người mẹ là cô cùng sống chung một chỗ.
Hạ Nhất Nhiễm lên giường liền ngủ thiếp đi, căn bản không suy nghĩ.
Sáng sớm hôm sau, cô sớm thức dậy, để cho cô không nghĩ tới chính là, quần áo của cô mặc ngày hôm qua đã bị Đường Hạo Nam giặt sạch, mà còn ủi khô, ngay ngắn chỉnh tề treo ở trên giá áo.
Lúc xuống lầu, chỉ thấy Lục Ngộ Hàn, cô chưa kịp ăn cơm, muốn đi, lái xe đã ở bên ngoài biệt thự chờ cô.
"Nhất Nhiễm, con đã suy nghĩ xong chưa? Hạo Nam đang đợi con trả lời, phía bên con đồng ý mà nói, nó phải liên hệ cao tầng công ty trong nước rồi!" Lục Ngộ Hàn theo ra ngoài, hỏi cô.
Hạ Nhất Nhiễm nhíu mày, "Cậu, con vẫn còn không nghĩ muốn tiếp nhận sự trợ giúp của anh ấy! Người nói con cố chấp cũng được, quật cường cũng được, con chính là tùy hứng không muốn tiếp nhận anh ấy, con sẽ tự mình nghĩ biện pháp trước!"
"Nhất Nhiễm! Sao con lại như vậy...! Hiện tại con, cùng Hạo Nam năm đó không khác gì nhau, nhẫn tâm, kiêu ngạo, đợi tương lai sau khi Hạo Nam thực bị con tổn thương sâu vô cùng, con cũng sẽ giống như nó như bây giờ hối hận thôi! Con nếu là thực không thích nó, sẽ bài xích nó như thế?!"
Lục Ngộ Hàn có phần nóng nảy, không muốn nhìn hai người bọn họ lại giẫm lên vết xe đổ, tự tổn thương đôi bên, con cái đều đã năm tuổi, vui vẻ hạnh phúc mà tạo thành một gia đình, cho dù là vì con cái cũng được.
"Sao con có khả năng lại vẫn yêu anh ấy chứ... Cậu, người là người ngoài cuộc, không rõ. Con đi trước, William vẫn lại là xin nhờ người rồi, người nói với thằng bé, con rất nhanh sẽ cùng với nó." Hạ Nhất Nhiễm nhạt cười nói, lần này thực sự ra khỏi sân.
Cô mới vừa đi chỉ chốc lát sau, Đường Hạo Nam từ góc tối đi ra, hướng Lục Ngộ Hàn cười cười.
"Hạo Nam, đừng nản chí." Lục Ngộ Hàn an ủi anh một câu.
Đường Hạo Nam vô vị cười cười, "Người suy nghĩ nhiều! Chẳng qua, con đã liên hệ Hứa Thành, chỉ cần Hạ Nhất Nhiễm đồng ý để cho Đế Cảnh đầu tư vào Hưng Á, toàn bộ đều dễ làm! Sau khi đầu tư, Đế Cảnh không tham dự vào quyết sách Hưng Á, không cầm quyền! Người lại khuyên cô ấy đi!"
"Ta sẽ khuyên! Nhưng mà Hạo Nam, nếu như con bé đồng ý, phía bên con cũng có thể bá đạo vừa phải đôi chút, tỷ như, ép con bé lại gả cho con!" Lục Ngộ Hàn trầm giọng nói.
Đường Hạo Nam lần này sửng sốt, kinh ngạc nhìn Lục Ngộ Hàn, còn tưởng rằng chính mình nghe lầm rồi!
Sao cậu sẽ giúp anh nghĩ ra chủ ý như vậy?!
Hồ nghi nhìn khuôn mặt tuấn tú thành thục của Lục Ngộ Hàn nhiễm nhàn nhạt ý cười, Đường Hạo Nam thật là khó hiểu.
"Ta đúng là nghiêm túc, Đường Hạo Nam, tình yêu con dành cho Nhiễm Nhiễm, ta rõ ràng nhất! Tin tưởng con là thay đổi, ta mong các con có thể gương vỡ lại lành, ta cũng xem như giải được một tâm sự trong lòng." Lục Ngộ Hàn trầm tĩnh nói, trong lòng đã bình thường trở lại, tình yêu, miễn cưỡng không đến.
"Cậu! Cô ấy hiện tại rõ ràng thân thiết với người hơn! Đối với người ỷ lại nhất! Mà con, ở trong mắt cô ấy, chỉ là kẻ khiến người chán ghét! Người bảo con làm sao ở cùng cô ấy đây? Bức ép cô ấy? Để cho cô ấy càng xem thường? Con làm không được, con cũng có tôn nghiêm, con đã chịu đủ thái độ khiêu khích châm chọc của cô ấy dành cho con rồi!"
Đường Hạo Nam cười khổ phản bác.
"So với cô ấy châm chọc khiêu khích, có thể mỗi ngày nhìn đến cô ấy, cùng cô ấy cùng con mình một nhà sống cùng nhau, kết quả này chẳng lẽ không phải càng tốt hơn sao? Nếu về sau có được cuộc sống càng thêm vui vẻ hạnh phúc, tại sao không thể chịu tiếp? Có lẽ thời gian lâu, cô ấy bị con cảm động, tiếp nhận con thì sao? Hạo Nam! Bây giờ, nên bá đạo, sao con lại không bá đạo rồi hả?! Con còn muốn tại lùi bước sao? Có thể giống một người đàn ông hay không, đi chinh phục người mình yêu, giống một người cha, có trách nhiệm có thể gánh vác vì con mình che gió tránh mưa?!"
Lục Ngộ Hàn vỗ bờ vai của anh, nói năng có khí phách khích lệ Đường Hạo Nam!
Anh biết, Đường Hạo Nam lùi bước, là vì thái độ Hạ Nhất Nhiễm, cũng là bởi vì tình yêu dành cho cô.
Đường Hạo Nam không lên tiếng, trầm mặc lên lầu.
...
Tại Đổng gia, ngoại trừ Đổng lão phu nhân, không ai dám khi dễ, ức hiếp Nini, cho nên, Hạ Nhất Nhiễm vài ngày không ở nhà, Nini cũng sống rất tốt, cô bé cùng Đại Hoàng đều rất ổn, Đại Hoàng vẫn lại là gầy, khẳng định là lại bị bà già kia ngược đãi.
"Lão phu nhân, người trăm phương ngàn kế đối phó tôi như thế, chẳng lẽ thật không sợ tôi phản kích?" Hạ Nhất Nhiễm ngồi ở phòng khách lầu một uống trà, Đổng lão phu nhân ngồi an vị bên cạnh.
"Xem xem, nói như vậy, ta đương nhiên sợ cô nha, một bà già như ta, không tiền không thế không địa vị, làm sao không sợ cô được đây?"
"Nếu sợ, thì không cần giở trò sau lưng, mọi người đem lời đều nói rõ đi. Đầu tiên, tôi nói cho bà biết, tài sản của Hưng Á, tôi một đồng đều sẽ không để cho ra ngoài. Còn nữa, bà nghĩ muốn chỉnh tôi, trước hết nên làm chuẩn bị đầy đủ, không sai, tôi tại Singapore không có nhân mạch tài nguyên gì, nhưng người đừng quên, ở đâu cũng còn có pháp luật nơi đó, có thị phi trắng đen. Tôi không tin có có thể đổi trắng thay đen, đem di chúc Hưng Á đều có thể bóp méo rồi!"
Hạ Nhất Nhiễm nói xong, vỗ bàn đứng lên, trên cao nhìn xuống lão phu nhân vẻ mặt xám xịt ngồi ở kia.
"Còn nữa, tôi mời bà tôn trọng người chết, Hưng Á nếu như ở dưới chính suối biết bà ức hiếp tôi như thế, ức hiếp Nini, nhất định cực kỳ hận bà! Đây là lần cuối cùng tôi nhắc nhở bà, chẳng thế thì, đừng trách tôi không khách khí!"
"Cô phản rồi! Không tôn trọng trưởng bối! Nini kia căn bản là không phải con của Hưng Á, là con hoang của cô cùng người đàn ông nào ở bên ngoài..."
"Ngậm miệng! Tôi không cho bà vũ nhục một đứa bé như thế!" Hạ Nhất Nhiễm lớn tiếng cắt ngang Đổng lão phu nhân, cô không cho phép bất luận kẻ nào tổn thương Nini, dù cho chỉ là nhục nhã bằng lời.
Con bé là một đứa trẻ vô tội, là cô con gái làm bạn cùng cô suốt ba bốn năm, mà còn sớm coi như con gái do chính mình chính mình!
"Tôi nói có sai sao?!"
"Lão phu nhân, bà cần gì phải
giả ngu, làm như không biết sự thật, bà thật sự là cái gì không biết sao? Hưng Á chính là không muốn đem tài sản để lại cho bà! Bà đối với Đổng gia vẫn mưu đồ gây rối, bà cho là anh ấy không biết?! Hạ Nhất Nhiễm tôi cho dù phải đem hết toàn lực, cũng sẽ giúp anh ấy bảo vệ phần gia nghiệp này! Bà chết tâm đi!"
Hạ Nhất Nhiễm quát xong, kích động động lại trên mặt rất lâu, ở trên bậc thang gặp Đổng Hưng Diễn nhiều ngày không thấy, cô nhàn nhạt lên tiếng chào hỏi.
"Anh có thể giúp em." Giọng Đổng Hưng Diễn từ phía sau truyền đến, Hạ Nhất Nhiễm nhíu mày.
...
Ban đêm, hậu hoa viên.
Hạ Nhất Nhiễm cùng Đổng Hưng Diễn đứng ở trong đêm trăng.
"Anh sẽ giúp em, điều kiện tiên quyết là, em phải kết kết hôn cùng anh!" Lời Đổng Hưng Diễn nói, dạy Hạ Nhất Nhiễm kinh ngạc.
"Anh cả, anh lại nói giỡn cái gì?!" Hạ Nhất Nhiễm thiếu chút nữa cười ra tiếng, cảm thấy được Đổng Hưng Diễn là đang nói đùa.
"Tại Đổng gia, chuyện như vậy không phải không từng xảy ra qua..."
"Vậy cũng không có khả năng! Anh đừng nói giỡn!" Hạ Nhất Nhiễm tức giận nói, xoay người muốn đi.
"Cùng với anh, em mới có thể đạt được thứ em muốn! Em đừng quên, nhà mẹ lão phu nhân cũng là có thế lực..."
"Tôi đây cũng sẽ không tìm anh giúp đỡ!" Hạ Nhất Nhiễm cao ngạo nói xong, bước nhanh rời đi, thật sự là buồn cười, vậy mà lại đề ra loại yêu cầu này.
...
Ngày hôm sau, Hạ Nhất Nhiễm đến công ty liền cảm được bầu không khí không thích hợp, vừa mới vào văn phòng, Phương Mặc Ngôn đi vào, nói là lập tức muốn bắt đầu đại hội cổ đông.
"Hạ tổng, tôi nghĩ người trước phải nghĩ ra đối sách tốt..."
"A Ngôn, tôi không nghĩ tới lão phu nhân ép tôi làm cho tình hình căng thẳng như thế! Lần này... Anh đi ra ngoài chuẩn bị trước." Cô đứng lên, cầm lấy điện thoại, hướng cửa sổ, sau khi Phương Mặc Ngôn rời đi, cô mới gọi điện thoại.
Đại hội cổ đông,
Đám lão cổ đông hiển nhiên là cùng Đổng lão phu nhân liên hợp lại, khắp nơi nhằm vào cô, cuối cùng, cổ đông ủng hộ Hạ Nhất Nhiễm không đủ một nửa.
"Hiện tại có kết quả, Hạ Nhất Nhiễm, tôi không nghĩ tới, cô ở nhà không phải con dâu tốt, tại công ty còn không phải tổng giám đốc tốt, hiện tại, cô liền chủ động rút lui đi!" Đổng lão phu nhân lớn tiếng nói, một vẻ bỏ đá xuống giếng.
"Các vị, tôi vẫn khuyên các vị nên suy nghĩ kĩ, tôi tiếp quản Hưng Á vài năm nay, dựa vào lương tâm, không tính cúc cung tận tụy, cũng coi như cẩn trọng. Tôi không biết các người nghe được cái tin đồn gì, trước khi Đổng Hưng Á tiên sinh qua đời, quả thật đã lập di chúc, phần di chúc này bây giờ vẫn còn ở chỗ luật sư Viên bên này!"
"Hạ tổng, cô đừng khuyên nữa, một người phụ nữ như cô căn bản quản lý không được công ty, chúng tôi hiện tại đề cử..."
"Ngại quá! Quấy rầy một chút!" Đúng lúc này, cửa lớn phòng họp bị người mở ra.
Phương Mặc Ngôn giương giọng nói, lúc này, chỉ thấy một nhóm đàn ông mặc Tây phục sang quý, mang kính râm đi vào, dẫn đầu là người Hạ Nhất Nhiễm quen thuộc, trợ lý Đường Hạo Nam, Hứa Thành.
Hứa Thành đi vào, gỡ kính, nhìn về phía Hạ Nhất Nhiễm, lễ phép mỉm cười, lập tức, tuyên đọc hợp đồng Đế Cảnh đầu tư vào Hưng Á.
Toàn trường rộ lên.
"Đế Cảnh, thế mà là Đế Cảnh! Nếu có Đế Cảnh làm chỗ dựa vững chắc, Hưng Á ít nhất hai mươi năm hẳn không ngã!"
"Đó là đương nhiên!"
Đám người cổ đông đã bắt đầu thảo luận sôi nổi, Đổng lão phu nhân kinh ngạc, trong phút chốc còn chưa hiểu là có chuyện gì, trợ lý bên cạnh giải thích cho bà ta, bà ta mới hiểu được, lần này, sắc mặt tái mét.
"Chỉ cần Đế Cảnh đồng ý đầu tư vào Hưng Á, chúng tôi an tâm rồi!" Một vị cổ đông đại diện đứng dậy, giương giọng nói.
Hứa Thành mỉm cười gật đầu, "Đế Cảnh lần này nhìn trúng Hưng Á, cũng là nể mặt Hạ tổng, cô ấy là người lãnh đạo mà tập đoàn chúng tôi cực kỳ xem trọng!"
Hạ Nhất Nhiễm nghe Hứa Thành mà nói, âm thầm đắc ý, cũng không phải nói chính mình năng lực, mà là, Hứa Thành kịp thời xuất hiện, giúp cô xoay thế cục.
Quả nhiên, đám cổ đông lắc lư theo gió kia, nhao nhao phản chiến đứng về phía bên cô, chỉ có Đổng lão phu nhân, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng...
...
"Hứa Thành! Cảm ơn! Chi tiết đầu tư, chúng ta hôm nào nói chuyện, yên tâm, tôi tuyệt không làm các người lỗ vốn đầu tư!"
"Hạ tổng, trước đừng nói cảm ơn tôi." Hứa Thành nói xong, theo từ trong túi văn kiện lấy ra hiệp nghị, đưa đến trước mặt Hạ Nhất Nhiễm.
"Đây là cái gì?"
Hạ Nhất Nhiễm tò mò, sau khi mở ra, thấy được bốn chữ "Hiệp nghị kết hôn" to đùng!
Cô đầu óc ong ong, kinh ngạc nhìn về phía Hứa Thành, một đầu mờ mịt.
"Hạ tổng, Đường tổng hi vọng, lấy điều kiện kết hôn cùng người, giúp người vượt qua cửa ải khó khăn lần này!" Hứa Thành trực tiếp nói.
Hạ Nhất Nhiễm sửng sốt.
Một lúc lâu, cô mới phản ứng kịp, ngực luồn lên lửa giận, khóe miệng cong lên chứa ý cười lạnh, "Tôi liền biết, anh ta sẽ không tốt bụng đến nỗi không cầu báo đáp mà giúp tôi! Không nghĩ tới, vậy mà ra điều buồn cười như vậy, ép tôi cùng anh ta kết hôn!"
Cô châm chọc nói.
"Hứa Thành, anh cảm thấy tôi có khả năng đồng ý không?"
Hứa Thành cũng coi như là người quen, cô vừa cười hỏi, trong văn phòng chỉ có hai người bọn họ.
Hứa Thành nhíu mi, "Người nhất định phải đồng ý!" Anh ta không cần nghĩ ngợi liền trả lời, ngữ khí kiên quyết!