Nhất thời ham vui, trong xe đều đã tràn ngập hương vị hoan ái, làm cho người ta say mê.
Hạ Nhất Nhiễm đã sớm không còn chút sức lực, tứ chi bủn rủn ngã vào trong lòng Đường Hạo Nam, toàn thân, phủ kín mồ hôi ẩm ướt ngượng ngùng, giống như là vừa mới từ trong nước đi ra một dạng.
Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời tảng sáng, bầu trời ẩn ẩn lộ ra thanh sắc.
Cô từ trước đến nay cảm thấy sáng sớm là tràn ngập hi vọng, lại lần đầu tiên cảm thấy sáng sớm tới làm cho người ta tuyệt vọng như vậy, chán ghét như vậy.
Đường Hạo Nam vươn tay to, đang ở sau lưng của cô vuốt ve, động tác nhẹ nhàng mà có tiết tấu, thật giống như mỗi đêm khuya an ủi cô lúc bị giật mình tỉnh giấc vậy, nhưng mà đêm nay, hoàn toàn không mặc áo ngủ, chỉ là ghé vào trong lòng anh nhắm mắt dưỡng thần.
"Trời đã sáng." Đường Hạo Nam khàn khàn cổ họng, trong âm điệu mơ hồ có chút run rẩy. Đêm tối vậy mà trôi qua nhanh như vậy, trong nháy mắt, cũng đã sắp tới lúc chia xa.
Tại sao muốn chính mình mở miệng tự mình nhắc nhở Hạ Nhất Nhiễm, thời gian sắp đến rồi.
Di động trong túi Đường Hạo Nam run lên."Alo?"
"Boss, có một lượng lớn phóng viên đã hướng về khách sạn Sùng Xuyên chay qua, tôi nghĩ... Hiện tại người cùng phu nhân không thể không ra đi."
"Chuyện ngày hôm qua tôi bảo cậu làm thế nào rồi?"
"Phía truyền thông, chèn ép cũng không thành công, vẫn lại là có một nhà tòa soạn báo đưa tin ra, tuy không phải tòa soạn lớn trong giới truyền thông, nhưng mà cũng có thể xem như thiếu niên anh hùng, tôi đã phái người đi thăm dò chuyện này tới cùng là ai đang đứng sau lưng làm chủ, chẳng qua nghĩ đến cũng là cùng Đổng Hưng Á thoát không được quan hệ."
"Hơn nữa tôi lúc điều tra phát hiện, chuyện xấu người mắc bệnh AIDS, cũng là Đổng Hưng Á tung ra." Người đàn ông này thật sự chính là, vì cướp đoạt Hạ Nhất Nhiễm, dùng hết công phu.
"Cho tìm bằng được tất cả chứng cứ anh ta vu hãm tôi, tố cáo anh ta phỉ báng!" Đường Hạo Nam không chút do dự ra lệnh, nếu anh ta xông vào cuộc sống của anh, khuấy đảo cuộc sống của anh hỏng bét, như vậy cũng đừng hy vọng anh có thể buông tha anh ta.
Quậy đi, xem cuộc sống của ai có thể loạn đến trình độ nào.
"Còn nữa, cho người đi Singapore giải trừ hợp tác cùng tập đoàn Hưng Á ra sao rồi? Hủy bỏ đầu tư đối với tập đoàn Hưng Á." Đổng Hưng Á, tại Singapore, có lẽ thế lực của tôi không bằng anh, nhưng mà không có nghĩa là tôi không thể làm suy sụp anh, nếu anh đến công ty đều không có, xem anh lại vẫn lấy cái gì cùng Đường Hạo Nam tôi đấu.
Đường Hạo Nam cúp điện thoại, cúi đầu thấy Hạ Nhất Nhiễm không biết từ lúc nào đã mở mắt, lúc này đang dùng một đôi mắt bình tĩnh nhìn chính mình bình, xem ra ôn nhu lại vô tội.
Đau lòng, như nước lớn Trường Giang, chảy ngược trong lòng.
Cúi đầu, hung hăng hôn môi Hạ Nhất Nhiễm. Nhiễm Nhiễm, anh thật sự sẽ cực kỳ cố gắng cực kỳ cố gắng bảo vệ em, nếu như có được địa vị như hiện giờ mà đến người mình thích đều đã bảo vệ không được, vậy anh cố gắng công thành danh toại lại có ý nghĩa gì.
Nụ hôn này, trằn trọc lâu dài, thoang thoảng có mùi máu tươi mới xem như từ bỏ. Lúc Đường Hạo Nam đem Hạ Nhất Nhiễm buông ra, hai người đều đã thở hồng hộc như trâu.
"Có phóng viên đã hướng bên này chạy tới, hẳn là phóng viên Đổng Hưng Á chính mình sắp xếp, em..." Nửa câu sau, giống như là xương cá nghẹn đau trong cổ họng anh, vậy mà rốt cuộc nói không nên lời, anh phải nói thế nào đây, em đi đi sao.
Anh làm sao có thể tình nguyện để cho cô đi, anh làm sao bỏ được để cho cô đi.
Hạ Nhất Nhiễm hai mắt to sáng lên lấp lánh, vốn là không từ bỏ nhìn Đường Hạo Nam liếc mắt một cái, rồi mới đứng dậy cầm quần áo từng cái từng cái mặc trên người, Đường Hạo Nam cũng bắt đầu mặc quần áo.
Một lát để cho phóng viên chụp đến mà nói, lại không biết sẽ viết thành như thế nào.
Sau khi mặc quần áo tử tế, Đường Hạo Nam có chút bị tức giận đem ghế dựa đấm mạnh, nhắm mắt lại dựa vào ở trên ghế. Đường Hạo Nam anh toàn thân kiêu ngạo, cho tới bây giờ cũng chỉ có anh không cần, không có chuyện anh muốn không nổi, từ lúc nào, anh cùng người phụ nữ chính mình thích ở bên nhau, vẫn như là trộn phải né tránh như vậy.
Anh ngược lại trở thành một kẻ yêu đương vụn trộm.
Kỳ thật, cũng đều trách chính anh, nếu lúc trước không phải anh mắt bị mù, đến Đồng Y Mộng tâm cơ như vậy rõ ràng dễ hiểu đều đã nhìn không ra, cuối cùng liên tiếp đem Nhiễm Nhiễm từ cạnh mình đuổi đi, có lẽ sẽ không có cục diện như bây giờ rồi.
Nói đến cùng, vẫn lại là tự trách mình.
"Đến tạm biệt cũng không nói sao?" Hạ Nhất Nhiễm sau khi mặc quần áo tử tế, nhẹ nhàng dựa vào trên người Đường Hạo Nam, giọng ôn nhu như thế, hương thơm say lòng người cùng hương vị hoan ái đêm qua để cho Đường Hạo Nam lòng càng thắt lại.
"Tại sao muốn tạm biệt, em còn có thể trở lại bên cạnh anh, thời gian rất ngắn, anh đảm bảo, là thời gian cực kỳ ngắn." Không muốn ly biệt, tại sao vẫn còn tạm biệt.
"Vậy... Em đi đây." Hạ Nhất Nhiễm vươn tay đi kéo cửa xe, lại bị Đường Hạo Nam ở sau lưng ôm chặt lấy.
"Nhiễm Nhiễm, thực xin lỗi, là anh vô dụng."
"Ai cũng không biết ngày mai cùng ngoài ý muốn cái nào tới trước, chúng ta nội ứng ngoại hợp, em tin tưởng, không được bao lâu, Đổng Hưng Á sẽ chịu không được." Lúc này cô không cho anh tin tưởng cùng hi vọng thì còn có ai có thể đủ cho anh tin tưởng cùng hi vọng đây.
"Anh yêu em, đi thôi." Đường Hạo Nam buông tay, giọng khàn khàn. Hạ Nhất Nhiễm trái tim rung động, mà lại đau lòng ngay cả ngón tay đầu đều đã run rẩy theo, ổn định trái tim Hạ Nhất Nhiễm vươn tay đẩy mở cửa xe.
"Em cũng yêu anh." Một tiếng thông báo, kết thúc là cửa xe bốp một tiếng đóng lại. Đường Hạo Nam cười khổ.
Nếu ban đầu bọn họ có thể đủ kiên định như vậy. Đôi bên tin tưởng nhau, nhiều năm như thế, có phải liền đều không trầm bổng phập phồng, hành hạ đôi bên như vậy hay không.
Hạ Nhất Nhiễm mới vừa xuống xe không bao lâu, đã bị một đám phóng viên vây quanh.
"Hạ tiểu thư! Xin hỏi người đây là từ xe xuống vậy. Ngày hôm qua có tin đồn người cùng chồng mình Đổng Hưng Á ngủ lại khách sạn Sùng Xuyên, nhưng mà xem bộ dạng người bây giờ, hình như là từ bên
ngoài mới vừa vừa trở về. Người đàn ông trên xe là ai?"
"Hạ tiểu thư, xin hỏi người hiện tại là hi vọng chúng ta gọi người Đường phu nhân hay vẫn lại là Đổng phu nhân?"
"Hạ tiểu thư, xin hỏi người trên xe là ai? Là Đường Hạo Nam tiên sinh sao?" Hạ Nhất Nhiễm quay đầu nhìn về phía bên trong xe, thân thể bị những phóng viên không an phận này đẩy tới đẩy đi không ngừng loạng choạng.
Cô rõ ràng đã thấy được trên cánh tay Đường Hạo Nam nổi lên gân xanh, anh vươn tay muốn đẩy cửa xe đi xuống, Hạ Nhất Nhiễm vội vàng đối với người bên trong xe lắc đầu. Không, không thể bước xuống, anh lúc này nếu là đứng ra giữ gìn cô, lại càng nói không rõ ràng rồi.
Đường Hạo Nam nổi giận, một quyền hung hăng đánh lên tay lái, đây là cái cảm giác gì, trơ mắt nhìn người phụ nữ của chính mình chịu ức hiếp, lại bất lực đến đứng ra giữ gìn đều không được.
Lúc trước tình yêu của bọn họ bị tất cả mọi người thừa nhận, anh đem cô mặc kệ, tùy ý để mọi người bên ngoài ức hiếp cô, thậm chí chính mình lại vẫn âm thầm trợ giúp, hiện tại nghĩ lại, chính mình lúc đó sao ngốc như vậy.
Hiện tại tốt rồi, bi kịch đã gây ra, anh nghĩ muốn giữ gìn cô đều không có lập trường thích hợp.
"Hạ tiểu thư, trước kia cũng đã nghe nói người cùng chồng trước Đường Hạo Nam tình cũ có xu thế phục cháy, cho dù Đường tổng thân nhiễm bệnh AIDS, người cũng vẫn không rời không bỏ ở lại bên cạnh ngài ấy, như vậy dưới tình huống chồng mình chưa chết, người lại sẽ lựa chọn như thế nào đây? Người trên xe có phải Đường tổng hay không?"
Đã có phóng viên bắt đầu không sợ chết đi gõ cửa kính xe Đường Hạo Nam. "Là Đường tiên sinh sao? Có thuận tiện ra mặt trả lời vấn đề của chúng tôi hay không."
"Đi mau." Hạ Nhất Nhiễm đối với người ngồi sau cửa kính xe nói bằng khẩu hình miệng, từ nhỏ đến lớn, hai người bọn họ luôn luôn cùng một chỗ, chuyện nói bằng khẩu hình miệng vẫn là chuyện thường chơi lúc nhỏ, anh đương nhiên biết chính mình đang nói cái gì.
Đường Hạo Nam vươn tay lấy ra mắt kính đeo lên, vừa là muốn ngăn cản truyền thông chụp loạn cái gì, cùng lúc, vẫn là vì che giấu chính mình đáy mắt ngấn lệ.
Anh không muốn đi, không muốn mặt cô một mình ở bên ngoài bị những phóng viên này xô xô đẩy đẩy.
Một đám súc sinh! Cô lại vẫn đang mang thai, nếu là xúc phạm tới con của anh, bọn họ lấy mạng đều đã không đủ để hoàn lại.
Đường Hạo Nam ánh mắt lạnh lùng đem những phóng viên này quét một bên, mặc dù là ngăn cách kính mát cùng cửa kính xe, vẫn lại là để cho phóng viên bên ngoài toàn bộ đều đã giật nảy mình, rùng mình một cái, có dự cảm không tốt.
Những phóng viên này, anh đều đã nhớ kỹ từng người, ai cũng đừng nghĩ có kết cục tốt.
Đường Hạo Nam một bước đạp chân ga, xe từ giữa một đám phóng viên mở ra một con đường, tại bên người Hạ Nhất Nhiễm lướt qua nhau.
Hạ Nhất Nhiễm thừa dịp lúc này, xoay người liền hướng trong khách sạn Sùng Xuyên chạy vào. Các phóng viên đuổi sát phía sau, lại bị nhân viên chuyên môn của khách sạn ngăn ở bên ngoài.
Kiễng chân nhìn thoáng qua phóng viên bên ngoài đen kịp, Hạ Nhất Nhiễm chậm rãi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Quay người lại ở giữa không trung làm ra một động tác dựng thẳng ngón giữa.
Đổng Hưng Á ở phòng ngủ, cười lên ha hả. Cô thật đúng là rất hiểu anh ta, sau khi cô từ khách sạn đi ra ngoài, anh tìm nhân viên đặt biệt đem toàn bộ hình ảnh giám sát trong khách sạn đều đã chuyển vào phòng mình.
Anh tận mắt thấy Hạ Nhất Nhiễm vào xe Đường Hạo Nam, mãi đến gần sáng mới đi ra.
Những phóng viên này, cũng đều là chính mình mời đến, mục đích cũng là phá hoại an bình của hai người họ, anh ta đã đầy đủ có tình vị, vậy mà ước chừng thả bọn họ ôn tồn một đêm mới đi phá hoại.
Đổng Hưng Á ngón trỏ cùng ngón tay cái nắm cằm chính mình, chậm rãi ma xát, anh ta chỉ thật không ngờ chính là, xuất thân quan hệ công chúng như Hạ Nhất Nhiễm, vậy mà còn có thể bị truyền thông liên tiếp bức thành cái dạng này.
Hạ Nhất Nhiễm tiện tay cầm một phần báo chí, xoay người lên lầu.
Không cần đoán, đã biết chuyện gì, khẳng định bị đăng tlên trang đầu rồi. Lúc Hạ Nhất Nhiễm lên tới lầu 7, Đổng Hưng Á vừa vặn từ bên trong phòng đi ra, vừa mới tắm rửa xong, toàn thân cũng đều là ướt sũng, đến tóc đều đang nhỏ nước.
Hạ Nhất Nhiễm lúc nhìn đến Đổng Hưng Á cũng không có thái độ gì quá tốt, hừ lạnh một tiếng, liền quay đầu mình hướng về một bên, cô hiện tại cùng cái người đàn ông đầy tâm kế này không có cái gì để nói, những việc anh ta làm hiện tại, cùng Đồng Y Mộng làm lúc trước có gì khác nhau.
Không khỏi quá khiến người ta ghê tởm cùng phản cảm.
Chỉ là Hạ Nhất Nhiễm cũng không biết, cô quật cường xoay đầu như vậy, liền bại lộ ra dấu hôn trên cần cổ mình. Hôn ngân đỏ hồng, ái muội đâm vào mắt, Đổng Hưng Á hơi hơi nheo mắt lại.
Anh ta bỗng nhiên cũng có chút hối hận đêm qua không sao có quấy nhiễu bọn họ rồi.
"Tôi để cho trợ lý của tôi đặt xong vé máy bay vào buổi trưa hôm nay rồi, em còn có chuyện gì chưa xử lý xong thì nhanh xử lý, chúng ta phải xuất phát rồi."
"Đổng Hưng Á, sử dụng một câu cực kỳ máu chó, tôi nói cho anh biết, cho dù là anh dùng hết tất cả thủ đoạn đem tôi giữ lại ở bên cạnh anh, tôi không thích anh, chính là không thích anh!"
"Em ở cùng bên tôi là đủ rồi!" Nhẹ giọng cười, Đổng Hưng Á xoay người, đắc ý tiêu sái trở về phòng. Hạ Nhất Nhiễm, để cho tôi làm kẻ ác một hồi đi, từ bây giờ trở về sau, ai cũng không thể đem em từ bên cạnh tôi cướp đi.