Vợ Trước Muốn Tái Hôn

Tôi muốn một nửa cổ phiếu trong tay các người


trước sau

Đổng lão phu nhân vung tay lên cao, cứ như vậy dừng hình ảnh ở giữa không trung. 

Nhìn người đàn ông ở cửa khoan thai mà đến, một đôi mắt có chút đục ngầu, nháy mắt trừng to.

Tròng mắt muốn rớt ra, mấy chữ này để hình dung Đổng lão phu nhân lúc này thật là quá chuẩn xác rồi.

"Cậu... Cậu là ai?" Có chút không dám tin tưởng, không thể tin được giờ này khắc này người đàn ông từ cửa đi tới chính là Đổng Hưng Á. Đã chết không phải là đã chết, người chết sao có khả năng sống lại.

"Sao vậy? Chẳng lẽ "mẫu thân đại nhân" của tôi, đến tôi đều đã nhớ không được?" Đổng Hưng Á lập tức đi đến bên cạnh Hạ Nhất Nhiễm, trong ánh mắt Đổng lão phu nhân như gặp phải đòn nghiêm trọng, đem Hạ Nhất Nhiễm ôm vào trong lòng mình.

Tuy kháng cự Đổng Hưng Á ôm ấp, nhưng rất thần kỳ, Hạ Nhất Nhiễm bây giờ không có dãy giụa.

Cô bỗng nhiên thích Đổng gia như trò cười này, mà cô giống như là một người qua đường, ở trong này thờ ơ lạnh nhạt nhìn bọn họ loạn lên đấu đá lẫn nhau. Loại cảm giác này, lại vẫn khá tốt.

Kỳ thật, vẫn lại là hận Đổng Hưng Á không từ thủ đoạn dẫn mình đến Singapore.

Như vậy cũng được, trước hết nhìn bọn họ nội bộ đấu tranh cũng tốt.

Đổng lão phu nhân thân thể, như là ở trên máy massage không ngừng run lên, không thể tin lùi về sau một bước, lại đã quên chính mình lúc này đang đứng ở trên bậc thang. Hụt chân, thân thể liền không chịu khống chế từ trên cầu thang lăn xuống đi.

"A!" Đổng lão phu nhân phát ra một tiếng hét bén nhọn.

Đổng Hưng Diễn thấy vậy, cuống quít chạy hướng đến bên người lão phu nhân. Vừa rồi anh ta cũng là quá chấn kinh cho nên mới không có tham dự tranh chấp bên này, lại thật không ngờ Đổng lão phu nhân cứ như vậy từ trên cầu thang lăn xuống. Vốn là xông lên đem Đổng lão phu nhân nâng dậy tới, mới ngẩng đầu nhìn Đổng Hưng Á.

"Thật không nghĩ tới cậu không chết." Đổng Hưng Diễn ánh mắt có chút hẹp, hẹp có chút hận.

Hạ Nhất Nhiễm khinh thường nở nụ cười, lúc này Đổng gia, hỗn loạn ở trong mắt cô chính là một trò cười.

"Sao vậy? Tôi không chết, người anh như anh, có phải nên thay tôi cảm thấy vui vẻ hay không." Đổng Hưng Á khóe miệng một bên nhếch lên, một bên rủ xuống, là nụ cười châm chọc điển hình.

Đổng Hưng Diễn không nói chuyện, tầm mắt rơi vào Đổng lão phu nhân đang nằm trên người mình. "Mẹ có làm sao không."

Đổng lão phu nhân sắc mặt trắng nhợt, thở hổn hển tựa vào trên vai Đổng Hưng Diễn, vươn ra ngón tay run rẩy chỉ hướng Hạ Nhất Nhiễm cùng Đổng Hưng Á đứng ở trên bậc thang ung dung một bước đều không có động qua kia.

"Mày là thằng con bất hiếu, chính là mày đem tao từ trên cầu thang đẩy xuống, mày đến mẹ ruột của mình đều đã giết, quả thực chính là táng tận lương tâm, nhanh, ta muốn mở buổi họp ký giả, ta muốn vạch trần kẻ cầm thú dơ bẩn tán tận lương tâm này!" Đổng lão phu nhân run rẩy thân hình, môi từng chút từng chút phát tím, bộ dạng khổ sở cũng không giống như là giả vờ.

Chỉ là... Khả năng vu oan giá họa ngược lại rất cao. Hạ Nhất Nhiễm khinh thường hé miệng nở nụ cười.

Quậy đi, quậy càng lớn càng tốt.

"Đều đã là lúc nào, người còn muốn những thứ này, con đưa người đi bệnh viện." Đổng Hưng Diễn đem Đổng lão phu nhân cõng lên, cũng không quay đầu lại hướng về ngoài cửa lao đi.

Mắt thấy bóng lưng Đổng Hưng Diễn biến mất ở giữa tầm mắt chính mình, Hạ Nhất Nhiễm mới bắt đầu dãy giụa.

Tránh thoát ra ôm ấp Đổng Hưng Á, Hạ Nhất Nhiễm thờ ơ nhìn anh ta, "Sao vậy, mẹ của anh từ trên cầu thang té xuống, anh đến bệnh viện cũng không đi theo sao? Này đối với thánh danh tập đoàn danh dự bất hảo Hưng Á không tốt nha." Cười lạnh, trong đáy lòng đã có khoái cảm trả được thù.

"Vừa rồi truyện cười, xem đúng là vui vẻ quá nhỉ." Đổng Hưng Á bàn tay to ở bên hông Hạ Nhất Nhiễm mạnh mẽ nhéo một cái, Hạ Nhất Nhiễm nhanh nhẹn, lại hướng trên cầu thang chạy vài bước, chán ghét xiết chặt mày.

"Tôi đương nhiên vui vẻ, đây vẫn còn cảm tạ người chồng đây của ta, tự mình sắp xếp một màn kịch vui như vậy." Hai chữ người chồng, bị Hạ Nhất Nhiễm nhấn mạnh.

Đều là anh ta, dùng danh nghĩa hôn nhân đem cô trói buộc ở bên cạnh anh ta, một ngày nào đó, cô muốn thoát khỏi cái người đàn ông mưu mô chước quỷ này.

Hạ Nhất Nhiễm xoay người đi lên lầu, lại bị Đổng Hưng Á kêu lại.

"Chậm đã! Chúng ta còn phải đi bệnh viện."

Hạ Nhất Nhiễm đứng lại, dừng một chút. "Vậy đi thôi." Anh ta đã mời cô đi xem chuyện cười, nào có đạo lý cự tuyệt.

"Chờ một chút, bây giờ còn không phải lúc, trò hay, còn chờ phía sau." Đổng Hưng Á không cho là đúng từ trên cầu thang đi xuống, vậy mà như một ngọn núi lớn sừng sững ngồi ở trên ghế sofa, mở ti vi bắt đầu xem.

Hạ Nhất Nhiễm tất cả tóc gáy sau lưng, toàn bộ đều đã đứng lên. Thật sự là một người đàn ông rất vô tình.

Lúc Hạ Nhất Nhiễm cùng Đổng Hưng Á "chạy" đến bệnh viện, cửa bệnh viện đã có một đám phóng viên vậy kín đến nỗi nước không ngấm qua được, nhìn đến Đổng Hưng Á cùng Hạ Nhất Nhiễm từ trên xe bước xuống, như ong vỡ tổ một dạng nhào đi lên.

Hạ Nhất Nhiễm đầu oong một tiếng nổ tung. Cô là xuất thân quan hệ xã hội, trước kia tiếp xúc nhiều nhất chính là phóng viên, nhưng cũng không tiếp xúc nhiều bằng hai ngày qua, nhiều đến để cho cô ghê tởm.

Bước chân hơi hơi xê dịch, cô lắc mình trốn đến phía sau Đổng Hưng Á.

Thứ nhất, ở phía sau anh ta ít nhất có thể tránh thoát cái vận mệnh cho mọi người chỉ trích, ít nhất còn có thể ở dưới tình hình như vậy trộm được một tia thanh nhàn.

Thứ hai, Hạ Nhất Nhiễm giám đốc quan hệ công chúng của Đế Cảnh, không cần thiết ra mặt trợ giúp Đổng Hưng Á giải quyết những vấn đề truyền thông này.

"Xin hỏi người là Đổng Hưng Á tiên sinh sao?"

"Đúng." Đổng Hưng Á bình tĩnh trả lời, thân thể lại như là một thanh lợi kiếm một dạng phá vỡ tầng tầng truyền thông, lập tức hướng về cửa lớn bệnh viện đi qua.

"Chúng tôi muốn mạo muội hỏi một câu, chúng tôi khoảng hai năm trước liền nghe được tin người đã chết, mà bây giờ người lại hoàn hảo không tổn hao gì đứng ở chỗ này, nếu người không chết mà nói, xin hỏi hai năm qua, ngài đi nơi nào?"

"Trước tin tức tôi đã chết đều là giả dối hư ảo nghe nhầm đồn bậy, tôi hai năm qua, chỉ là đem Hưng Á kém giao cho phu nhân của tôi xử lý, chính mình đi
Mĩ mở thị trường mới mà thôi." Đổng Hưng Á đối mặt ống kính bình tĩnh cười.

Hạ Nhất Nhiễm ở phía sau lắng tai nghe, chỉ cảm thấy trong bụng từng trận từng trận dời sông lấp biển cuộn lên, kinh tởm buồn nôn.

Đây là người Đổng gia sao? Thậm chí đã vào lúc này, đều đã có thể làm các loại thủ đoạn tuyên truyền.

Vẫn lại là anh Hạo Nam của cô có vẻ có tình vị một chút.

"Như vậy xin hỏi, người lần này trở về Singapore là vì giải quyết nguy cơ của tập đoàn Hưng Á sao? Vừa mới có tin đồn Đổng lão phu nhân từ trên cầu thang ngã xuống, là vì cùng người tranh chấp, là vì chuyện tài tính của tập đoàn Hưng Á đang gặp nguy cơ sao?"

"Đây là tin tức nội bộ công ty, tôi nghĩ cũng không phải cực kỳ thuận tiện nói cho mọi người, tôi sẽ mau chóng cùng nguyên lão công ty thương lượng phương án giải quyết, có được kết quả, sẽ sớn nói cho mọi người."

Đổng Hưng Á lần này trả lời, vô tình liền thừa nhận Hưng Á hiện tại chính đang gặp nguy cơ tài chính.

Chỉ là trả lời lập lờ nước đôi như vậy, làm sao có khả năng thỏa mãn những phóng viên chuyên đào gốc bới rể này, vô số micro, như là một đám hung khí liều mình dí sát vào Đổng Hưng Á.

Lúc còn muốn thêm vài chuyện, Đổng Hưng Á đã đến cửa bệnh viện, hai tay vung lên, phía trước liền sắp xếp tốt nhân viên công tác, đứng sừng sững như một bức tường người, đem đám phóng viên như quạ đen này ngăn cách ở bên ngoài.

Mà Hạ Nhất Nhiễm đi theo phía sau Đổng Hưng Á, nghe giải thích Đổng Hưng Á xong cũng là một đầu mờ mịt, cảm thấy được mọi chuyện sẽ không giống anh ta nói đơn giản như thế.

Chẳng qua nếu anh ta đã sắp xếp nhiều phóng viên ở nơi đó như vậy, cũng chứng minh những phóng viên này, hoặc nhiều hoặc ít đều đã đối với anh ta có một chút tác dụng, nếu nói như vậy, sẽ có tác dụng gì đây?

Cái người đàn ông giỏi tính kế này, trong hồ lô rốt cuộc đang chứa thuốc gì đây.

Lúc Đổng Hưng Á đẩy ra cửa phòng bệnh, Đổng Hưng Diễn đang đút nước cho Đổng lão phu nhân, Đổng lão phu nhân trên đùi bó bột, dùng khuôn cố định mang treo giò trên không.

Hạ Nhất Nhiễm âm thầm bĩu môi, xem ra té ngã thật đúng là rất nghiêm trọng, chẳng qua trong một gia đình như vậy, người nào dám cam đoan không phải lại đang diễn kịch.

Đổng gia, quả thực chính là bộ phim Bộ Bộ Kinh Tâm thời hiện đại.

Tất cả đều là mưu kế.

"Con bắt nó đuổi ra ngoài cho mẹ, mẹ không muốn nhìn đến nó, mẹ bảo con mời phóng viên cho mẹ đã mời tới chưa? Mẹ muốn làm xấu mặt nó, để cho nó đời này đều đã trở mình không được!" Đổng lão phu nhân nhìn đến Đổng Hưng Á, cảm xúc khó tránh khỏi có chút kích động.

Bà ta sao có thể không kích động! Bà ta vốn cho là uy hiếp lớn nhất cùng tai họa ngầm của chính mình đã biến mất không thấy nữa, bà ta chỉ cần chuyên tâm đuổi Hạ Nhất Nhiễm đi, là có thể ngồi mát ăn bát vàng đem trọn tài sản tập đoàn Hưng Á chiếm thành.

Đúng là không nghĩ tới, kẻ này lại xuất hiện rồi!

"Tôi là tới cùng bà nói chuyện vấn đề vốn đầu tư của Hưng Á, nhưng mà nếu bà không chào đón tôi như thế, vậy tôi đây đi trước. Tập đoàn Hưng Á phá sản thì đã làm sao, đều đã tùy các người rồi." Đổng Hưng Á nói xong, xoay người muốn đi.

"Mày đứng lại đó cho tao." Đổng lão phu nhân tròng mắt quay tròn quay vòng, cảm xúc cũng không kích động, nháy mắt như là thay đổi thành một người khác.

Hắng giọng một cái, xem ra lại vẫn giống một bà cụ hiền lành thành thật. "Nói một chút, mày có biện pháp tốt gì tới cứu vớt vấn đề nguồn vốn cảu Hưng Á."

Tuy là cầu người ta, nhưng mà thái độ Đổng lão phu nhân, đúng là một chút đều không có dịu xuống.

Đổng Hưng Á có chút châm chọc nở nụ cười.

"Đây là thái độ bà đi cầu xin tôi sao?"

"Hưng Á không đơn thuần là công ty của tao, cũng là công ty của mày, chẳng qua chính là có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu!" Đổng lão phu nhân thái độ cường ngạnh, kỳ thật vẫn lại là miệng cọp gan thỏ, trong đáy lòng một chút lo lắng đều không có.

"Ồ...? Bà liền xác định tôi biến mất hai năm qua chưa để lại cho chính mình đường lui gì sao? Hưng Á không có, với ta mà nói, chả là gì cả, nhưng mà đối với bà mà nói, chính đại biểu cho cái gì đều không có, bà cũng không muốn sau này già rồi, còn phải sống ở mấy chỗ như viện Dưỡng Lão vậy đi." Đổng lão phu nhân dưới ánh mắt lạnh như băng của Đổng Hưng Á, lập tức rùng mình một cái.

"Chậc chậc chậc, để cho tôi nghĩ lại đãi, Đổng lão phu nhân đã từng được biết bao người tôn kính, cao cao tại thượng phải sống ở viện Dưỡng Lão Viện sẽ sống như thế nào đây? Đổng lão phu nhân của tập đoàn Hưng Á rơi vào đường cùng phải vào viện dưỡng lão sống, có phải so với hôm nay tôi đẩy bà xuống cầu thang lại vẫn có vẻ có điểm tốt hơn." Đổng Hưng Á nói xong, khóe miệng đã châm chọc gợi lên.

"Mày, mày, mày!" Đổng lão phu nhân tay run rẩy chỉ hướng Đổng Hưng Á, hoàn toàn bị chọc tức đến nỗi một chữ cũng nói không nên lời.

"Mày muốn điều kiện gì." Qua thật lâu, Đổng lão phu nhân nhụt chí, trong nháy mắt liền suy sụp thành người già yếu lụm cụm.

Ai có thể nghĩ đến đây chính là người phụ nữ này, mơ ước tài sản Đổng gia nhiều năm như vậy.

"Tôi muốn một nửa cổ phiếu trong tay bà cùng Đổng Hưng Diễn!"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện