Vợ Trước Muốn Tái Hôn

Trước mắt, cần phải thu phục vị Lệ Áo tiểu thư này


trước sau

"Những lời này cũng không nên lấy ra nói linh tinh, nếu là nói sai, bị Nhị thiếu gia biết được, còn không biết muốn trừng phạt cô thế nào đâu, cho dù cô nói đúng, loại chuyện này cũng không thể lấy ra để những người làm như chúng ta bàn tán."

Một cô gái khác vẫn lắng nghe Bát Quái giờ này khắc này ngược lại trở nên sợ hãi rồi, vội vàng hốt ha hốt hoảng ngăn cản một người làm khác đang tiếp tục nói hết.

Làm việc ở những gia tộc lớn như thế này, đầu tiên phải học chính là giả ngu, bình thường ăn nói linh tinh không bị người phát hiện thì không sao, nhưng mà loại chuyện này hoàn toàn ngược lại, loại chuyện này là không thể nói lung tung. Nếu như bị người có lòng xấu nghe được thì tiêu rồi, như vậy bát cơm của bọn họ chỉ sợ cũng khó giữ được rồi.

Nhưng mà, cô giờ phút này phát hiện, các cô vừa rồi cả gan làm loạn nói chuyện phiếm như vậy cũng khá tốt. Toàn bộ nội dung đều đã rơi vào trong lỗ tai Hạ Nhất Nhiễm đang đứng bên ngoài, bị Hạ Nhất Nhiễm nghe được rõ ràng.

Hạ Nhất Nhiễm hiện tại thật là muốn cảm ơn những người làm thích bàn tán ở sau lưng chủ, nếu không phải các cô bàn tán chuyện này, cô chẳng phải là không hay không biết đã làm mất đi con của cô cùng anh Hạo Nam sao.

"Nhiễm Nhiễm em sao lại vẫn đứng ở chỗ này, tất cả mọi người dưới lầu chờ em ăn cơm đó." Hạ Nhất Nhiễm ngẩng đầu, thấy Đổng Hưng Á chậm rãi từ cầu thang đi tới.

Mơ hồ nghe đến trong phòng bên cạnh truyền ra hai tiếng hít khí lạnh.

Đổng Hưng Á khóe môi nhếch lên nụ cười yếu ớt, rơi vào trong mắt Hạ Nhất Nhiễm, lại là lòng tràn đầy chán ghét, trong bụng cũng bồn chồn khó chịu theo, vốn là không ăn uống gì, chỉ có một cảm giác buồn nôn khó có thể áp chế dâng lên. Hạ Nhất Nhiễm theo bản năng bảo vệ bụng mình.

Bảo bối không có việc gì, có mẹ ở đây, mẹ nhất định sẽ không để cho bất cứ kẻ nào tổn thương đến con, mẹ sẽ bảo vệ con. Bảo bối đừng sợ.

Hạ Nhất Nhiễm trong lòng liền cảm thấy được bảo bối của mình là có thể cùng chính mình đạt được tâm linh tương thông, cho nên chính mình kiên định, bảo bối của mình cũng nhất định có thể nghe được.

Cô sẽ bảo vệ bảo bối của cô, có cô ở đây, không có bất cứ một người nào có thể xúc phạm tới bảo bối của cô.

Hạ Nhất Nhiễm ánh mắt đề phòng dừng lại trên mặt Đổng Hưng Á, cái tên khốn giả mù sa mưa này.

"Không có việc gì, tôi chỉ là muốn tìm một người làm đến giúp tôi dọn dẹp phòng một chút mà thôi." Hạ Nhất Nhiễm như là đánh Thái Cực một dạng trả lời vấn đề của Đổng Hưng Á, tuy biết rõ chính mình trả lời cực kỳ sứt sẹo, nhưng mà Hạ Nhất Nhiễm vẫn tỏ ra thản nhiên ung dung.

Không gì không thể ung dung, cô vốn là không cần tới chỗ này, cái gì Singapore, cái gì nhà cũ Đổng gia, Hạ Nhất Nhiễm cảm giác chính mình hiện tại chính là sống ở một cái lại một cái, một tầng lại một tầng đầy rẫy cạm bẫy. Đổng Hưng Á đến làm chuyện không bằng cầm thú như vậy đều đã có thể ung dung đến thế, như vậy người bị hại như cô có gì không thể rất ung dung.

"Được rồi, vậy thì xuống lầu ăn cơm đi, đừng làm cho anh cả dưới lầu chờ sốt ruột rồi." Hạ Nhất Nhiễm ung dung trả lời, lại căng thẳng bắp thịt toàn thân. Cả người đều đã rơi vào trạng thái chuẩn bị chiến tranh.

"Tôi ăn no rồi, tôi đi phòng bếp nhìn xem canh gà hầm thế nào, lát nữa tôi muốn đi bệnh viện đưa canh gà cho mẹ tôi." Lúc Hạ Nhất Nhiễm đi xuống lầu, Đổng Hưng Diễn vừa vặn buông đôi đũa trong tay xuống, cùng Hạ Nhất Nhiễm gật đầu ý chào. Nhưng mà Hạ Nhất Nhiễm mặc kệ suy nghĩ thế nào, đều đã cảm thấy cái nhìn Đổng Hưng Diễn nhìn về phía cô, không hề giống như bề ngoài xem ra đơn thuần như vậy, luôn giống như có cái ý tứ gì khác ở bên trong.

Hạ Nhất Nhiễm hơi hơi quay đầu bỏ qua ánh mắt Đổng Hưng Diễn, không hề muốn bởi vì anh ta mà chịu bất cứ ảnh hưởng gì, cái gọi là chuyện thật đêm qua anh ta nói với cô, cũng đã đầy đủ để cho cô khó có thể tiêu hóa, hiện tại lại càng không muốn xuất hiện tới ảnh hưởng tâm tình cô rồi. Hiện tại tâm tình cô rất loạn, cần phải bình tĩnh điều chỉnh lại một chút, hơn nữa buổi chiều anh Hạo Nam sẽ tới, sẽ mang cô đi bệnh viện cùng Nini làm giám định DNA, cô không nghĩ muốn giữa lúc này lại mắc phải sai lầm gì.

Đổng Hưng Á có chút xấu hổ ho khan hai tiếng, anh ta vừa rồi còn nói tất cả mọi người dưới lầu chờ Hạ Nhất Nhiễm ăn cơm, nhưng mà anh ta cùng Hạ Nhất Nhiễm vừa mới từ trên lầu đi xuống, "Mọi người" duy nhất dưới lầu cũng đã buông đũa xuống nói ăn xong rồi. Tình huống như vậy, nháy mắt để cho Đổng Hưng Á xấu hổ không thôi.

Chẳng qua, dù sao cũng là người ở trên thương trường trải qua đủ loại sóng to gió lớn, cũng không ít lần làm ăn thất bại, chút xấu hổ này đối với Đổng Hưng Á mà nói quả thực chính là không đáng nhắc tới.

"Nhiễm Nhiễm, chúng ta ngồi xuống dùng cơm đi." Đổng Hưng Á nói.

Tuy không nhìn trực diện, vẫn lại là có thể cảm nhận được ánh mắt Đổng Hưng Diễn chính đang không hề chớp mắt rơi vào trên thân thể cô. Ánh mắt kia thật sự là quá nóng bổng, vậy mà giống như muốn ở trên thân thể cô dứt khoát đốt ra tới một lỗ thủng.

"Anh cả đi thong thả." Hạ Nhất Nhiễm nói xong, hãy còn tìm một vị trí ngồi xuống.

"Anh cả không đợi tôi cùng Nhiễm Nhiễm xử lý xong chuyện rồi cùng đi sao?" Hình ảnh hai anh em xem ra tình cảm tốt đẹp. Hạ Nhất Nhiễm khinh thường nhếch miệng, lại phát hiện nghe xong hai người làm kia nói chuyện, giờ này khắc này cô căn bản là không có một phần nào tâm tình đi ăn bất cứ một món ngon nào trên bàn.

Hạ Nhất Nhiễm bắt đầu từ từ đứng ngồi không yên rồi.

Tròng mắt nhanh như chớp ở trong hốc mắt xoay chuyển vài vòng.

"Ọe!" Hạ Nhất Nhiễm mạnh bụm miệng, một tiếng nôn vĩ đại. Không đợi Đổng Hưng Á mở miệng, Hạ Nhất Nhiễm cũng đã như là một mũi tên rời cung liền xông ra ngoài, ngồi xổm ở cửa nhà cũ Đổng gia cửa ói
lên ói xuống.

Đổng Hưng Diễn trong tay mang theo nước canh hầm, đi qua bên cạnh cô, chỉ không mặn không nhạt cười lạnh một tiếng, rồi sau đó đến một ánh mắt dư thừa cũng không thèm liếc trên thân thể cô, cứ như vậy đi xa rồi.

Có lẽ là thật là phản ứng sinh lý khi mang thai, Hạ Nhất Nhiễm lần này giả nôn vậy mà thật sự thành phản ứng nôn nghén, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà ngồi chồm hổm trên mặt đất nôn đến trời đất mù mịt.

Hai ngày này vốn là cũng không có ăn cơm đàng hoàng, lúc này đã nôn đến căn bản đứng thẳng lên không được, nhưng mà ngoại trừ bỏ dịch chua dạ dày, mà cái gì cũng chưa nôn ra.

Hạ Nhất Nhiễm ngồi chồm hổm trên mặt đất không ngừng thở hổn hển.

"Thế nào rồi hả? Muốn đi qua ăn chút gì hay không, mới hầm xong nước canh, uống cho ấm dạ dày." Đổng Hưng Á bàn tay to ở sau lưng Hạ Nhất Nhiễm vỗ vỗ, lại để cho Hạ Nhất Nhiễm cảm giác được lưng chợt lạnh.

"Không cần, vừa mới nôn xong, tôi không muốn ăn bất cứ cái gì." Hạ Nhất Nhiễm xoay người lên lầu, bước chân vội vàng, có cảm giác đang chạy trối chết.

Đem cửa phòng ầm một tiếng đóng lại, Hạ Nhất Nhiễm có chút vô lực dựa vào trên cửa. Trong bụng đã trống không bắt đầu kháng nghị.

Hạ Nhất Nhiễm xoa xoa bụng nhỏ chính mình, đánh tan suy nghĩ chính mình muốn ăn cơm.

Phía sau cửa đã truyền đến tiếng động, một tiếng lại một tiếng, là Đổng Hưng Á đang gõ cửa, "Nhiễm Nhiễm, em thật sự không muốn ăn chút gì sao? Tôi sợ thân thể của em chịu không được."

"Nhiễm Nhiễm..."

"Không cần!" Hạ Nhất Nhiễm trực tiếp cự tuyệt. Anh ta sao lại đột nhiên tốt bụng như thế. Hạ Nhất Nhiễm khinh thường bĩu môi, cô thật đúng là nhìn người không chuẩn, thậm chí lúc trước lại vẫn đem Đổng Hưng Á một lần cứu mẹ con các cô xem như người tốt.

Cho nên nhiều năm như thế, làm quả phụ của anh ta, vì anh ta chăm sóc con, vì anh ta bảo vệ công ty, cô lại không có một câu oán hận, kỳ thật nói đến cùng, vẫn lại là chính mình cái gì cũng không để ý mà thôi.

"Anh Hạo Nam..." Có chút bất lực đem đầu mình chôn ở giữa hai chân, Hạ Nhất Nhiễm đáy mắt đã mơ hồ đã ngấn lệ, lại quật cường hít hít cái mũi, lại mạnh mẽ nhịn trở về. Không có việc gì, anh Hạo Nam không phải nói sao? Buổi chiều sẽ đến đây. Có anh ở bên người, cô cái gì cũng không sợ.

Sùng Xuyên... Nhà hàng Dạ Yến...

Một người phụ nữ phong tình vạn chủng ngồi trước mặt Đường Hạo Nam. Lúc này chính đang híp đôi mắt quyến rũ nhìn Đường Hạo Nam, thỉnh thoảng xoắn xoắn lọn tóc mình một chút, không khỏi có một chút õng ẹo làm dáng.

Mà Đường Hạo Nam đang ngồi đối diện cô ta, không chút động tĩnh. Trong đôi mắt lạnh lùng tràn ngập khinh thường.

"Nói đi, điều kiện của các người là cái gì?" Đường Hạo Nam có chút không kiên nhẫn, chỉ muốn nhanh kết thúc buổi đàm phán trước mắt này, rồi giữa trưa lên máy bay đi Singapore.

Người phụ nữ trước mắt không nhanh không chậm uống một hớp rượu đỏ trước mặt, động tác nhàn nhã, lộ ra ý vị thành thục tao nhã. "Đây là thái độ của Đường tổng với đối tác sao? Sao tôi nghe nói, Đường tổng anh cho tới bây giờ cũng không cùng người chính mình xem thường hợp tác."

Người phụ nữ này đã nhìn ra được trong mắt Đường Hạo Nam không kiên nhẫn, thái độ cũng bắt đầu trở nên lạnh lùng cứng rắn rồi, Đường Hạo Nam có chút phiền não kéo kéo cà- vạt.

Phụ nữ chính là phiền toái, hợp tác thì hợp tác, hợp tác chính là nói ích lợi, cùng có thích ở lại hay không muốn gặp lại có cái quan hệ gì.

Chẳng qua vì nhanh chóng giải quyết chuyện hợp tác vận chuyển cùng người phụ nữ trước mắt, Đường Hạo Nam vẫn lại là có chút phá lệ dịu thái độ chính mình đi rồi.

"Cũng không phải đối với Lệ Áo tiểu thư không kiên nhẫn, chỉ là rất nhiều việc vặt trong nhà cần xử lý, cho nên tâm tình cũng không quá tốt thôi."

"Đến chút kiên nhẫn này đều không có, lại có tư cách gì làm người lãnh đạo, nói hợp tác gì?" Người phụ nữ này lại một lần nữa gây sự, Đường Hạo Nam đáy mắt bùng cháy lên, như là bị rót xăng một dạng cháy lên dữ dội.

Hai tay phịch một tiếng vỗ ở trên bàn trước mặt, Đường Hạo Nam ánh mắt lạnh lùng, giờ này khắc này tràn ngập hung hăng.

"Đường tổng, nhất định phải gắng giữ tỉnh táo!" Hứa Thành vội vàng vươn tay đè Đường Hạo Nam đang muốn phát hỏa bên cạnh, một bên hướng tới Lệ Áo tiểu thư cười làm lành nói, một bên hạ giọng khuyên Đường Hạo Nam.

Lần hợp tác này thật sự rất quan trọng, từ khi tin Đường Hạo Nam mắc bệnh AIDS lan truyền tới nay, cũng thấy được đám đối tác lúc trước lòng mang đầy ý xấu. Mà Đường Hạo Nam hiện tại vì triệt để phá đổ Đổng Hưng Á nhất định phải lớn làm lớn mạnh sức mạnh của chính mình, cho nên tìm đến đối tác hợp tác mới có thực lực hơn lại càng cấp bách.

Nói cách khác, Hứa Thành cũng không biết lúc Đường Hạo Nam đã sốt ruột đi Singapore như vậy, lại vẫn cường ngạnh kéo anh tới nơi này đàm phán hợp tác cái gì.

Bởi vậy, trước mắt, cần phải thu phục vị Lệ Áo tiểu thư này.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện