Lúc Hạ Nhất Nhiễm từ cửa đi vào, liền thấy được một màn như vậy, không khí trong nhà như mưa gió sắp tới, cùng Đổng Hưng Á mặt đã đen lại đầy vẻ hung dữ. Trong TV lại vẫn chiếu hình ảnh cô cùng Đường Hạo Nam đi vào khách sạn cực kỳ rõ ràng, thậm chí còn có hình ảnh cô một mình từ khách sạn đi ra.
Nhẹ nhàng nhếch miệng, đám chó săn này tin tức thật sự là nhanh nhảu, vì chụp được hình ảnh cô từ khách sạn rời đi hẳn là phải canh chừng suốt cả một đêm đi. Đúng là vất vả.
Đổng Hưng Diễn vốn dĩ còn muốn nói móc Đổng Hưng Á hai câu, nhìn đến Hạ Nhất Nhiễm từ ngoài cửa đi vào, nhíu lông mày. Thật đúng là liền đem TV tắt đi.
"Mới từ bên ngoài trở về sao, ăn cơm chưa? Ngồi xuống cùng ăn cơm đi." Cũng không giống như đã biết Hạ Nhất Nhiễm đêm qua làm gì, cũng làm như không biết Hạ Nhất Nhiễm không ở nhà vậy. Đổng Hưng Diễn vẻ mặt tự nhiên tiêu sái đến trước bàn ăn, cầm một miếng bánh mì chậm rãi cắt ăn.
Ánh mắt thoáng nhìn Đổng Hưng Á mặt như đang ăn phải phân, Đổng Hưng Diễn tâm tình càng thêm sung sướng.
Hạ Nhất Nhiễm không tiếp lời, vòng qua bàn ăn lại một lần nữa đi đến sofa. Đem tờ báo Đổng Hưng Diễn vừa rồi trước khi đi qua bàn ăn ném ở trên ghế sofa nhặt lên xem. Ảnh chụp này chụp được không tệ, gương mặt hai người toàn bộ đều đã rõ ràng lọt vào trong ống kính. Lườm Đổng Hưng Á đang vẻ mặt mây đen khắp đầu một cái, lại nhìn bài báo tô vẻ trắng trợn trong tay một chút, Hạ Nhất Nhiễm cũng vui vẻ theo.
Anh ta làm cho cô không vui, cô lại dựa vào cái gì muốn cho anh ta vui vẻ.
Trong đầu rất nhanh xoay xoay. Không phải muốn diễn trò sao? Tốt thôi, cô cùng bọn họ chơi. Chưa biết chừng ngày nào đó, lúc rời khỏi nhà cũ Đổng gia lại vẫn thân kinh bách chiến (trải qua trăm trận đánh, kinh nghiệm phong phú) có thể đổi nghề đi làm diễn viên.
"Được đó, vừa lúc tôi còn chưa ăn cơm, đói chết tôi rồi." Không nhanh không chậm tiêu sái đến bên cạnh bàn ăn ngồi xuống, vươn tay đem bánh mì cùng sữa kéo tới trước mặt mình.
Một câu nói cực kỳ đơn giản, một cái động tác cũng cực kỳ đơn giản, lại như là một cái kíp nổ nháy mắt dẫn đốt ẩn nhẫn trong đáy mắt Đổng Hưng Á. Mặt bàn gỗ nặng mấy chục cân, bị Đổng Hưng Á mạnh mẽ nghĩ hất tung, chén bát đồ ăn gì đó gào rít hướng trên người Hạ Nhất Nhiễm bay tới, Đổng Hưng Diễn tay mắt lanh lẹ túm lấy Hạ Nhất Nhiễm kéo ra, mới tránh thoát mặt bàn như gỗ mục hướng về Hạ Nhất Nhiễm đánh tới.
Hạ Nhất Nhiễm đặt mông ngồi ở trên người Đổng Hưng Diễn. Nhìn đầy đất bừa bãi, hơi hơi sửng sốt.
Trong hỗn loạn mảnh thủy tinh vỡ xoẹt qua cổ tay cô, máu tươi lách tách nhỏ giọt rơi xuống, cùng ánh mắt đỏ rực đầy phẫn nộ của Đổng Hưng Á không khác gì mấy.
Cô lại vẫn ngồi ở trên người Đổng Hưng Diễn! Cô vậy mà còn dám ở trước mặt anh ta ngồi ở trên người Đổng Hưng Diễn! Là ở dưới lửa giận của anh ta tìm một vòng ôm ấp tị nạn sao? Ở trước mặt anh ta bày ra một bộ dạng điềm đạm đáng yêu, giống như anh ta bắt buộc cô, ủy khuất cô, phá hủy hạnh phúc của cô vậy!
Anh ta cũng không thấy cô bởi vì anh ta phải chịu cái ảnh hưởng gì! Chậm trễ cô bên người yêu sao?! Chậm trễ cô ngồi ở trong lòng người khác sao?! Cho tới bây giờ đều không có! Hạ Nhất Nhiễm cô không phải kháng cự bất cứ người đàn ông nào ngoài Đường Hạo Nam, chỉ là kháng cự anh ta thôi.
Còn không phải đêm khuya vụng trộm chạy đến phòng Đổng Hưng Diễn à? Còn không phải cho tới bây giờ liền không đem anh ta để vào mắt, cùng Đổng Hưng Diễn chạy ra ngoài, quên hết tất cả vui đùa cả ngày? Nói cái gì đừng làm tổn thương con của cô, anh ta vốn dĩ còn muốn, chỉ cần cô thành thật một chút, anh ta trái lại có thể nhượng bộ, dễ dàng tha thứ để đứa nhỏ này sinh ra.
Nhưng mà lặp đi lặp lại nhiều lần làm như không thấy như vậy, lặp đi lặp lại nhiều lần nhượng bộ, đổi lấy chẳng qua chính là Hạ Nhất Nhiễm cô được một tấc lại muốn tiến một thước! Anh ta thật sự là xem nhẹ người phụ nữ này rồi!
Vươn ra một bàn tay, chỉ hướng Hạ Nhất Nhiễm vẫn ngồi ở trên bụng Đổng Hưng Diễn. Anh ta tức giận đến tay đều đã run rẩy.
"Hạ Nhất Nhiễm! Đây là em ép tôi!" Hừ lạnh một tiếng, Đổng Hưng Á xoay người đi lên lầu. Hạ Nhất Nhiễm vốn là sửng sốt, rồi mới khinh thường bĩu môi.
Cô ép anh ta? Người nào ép người nào chứ? Cái thói đời này từ khi nào biến thành như vậy, kẻ đi bức người nói chính mình là bị bức, bị buộc, cuối cùng ngược lại thành kẻ bức người kia.
Đổng Hưng Diễn nằm trên mặt đất mang theo nhắc nhở phát ra một tiếng kêu đau đớn, Hạ Nhất Nhiễm bừng tỉnh đại ngộ, nhưng mà lại không nhanh không chậm từ trên mặt đất đứng lên. Đối với Đổng Hưng Diễn xả thân cứu giúp, Hạ Nhất Nhiễm trong lòng cũng không có quá nhiều biết ơn. Loại tiết mục mèo khóc chuột giả từ bi này, cô xem đã nhiều lắm rồi, sợ nhất chính là cảm động, nếu cô bị hành động ấm áp giả mù sa mưa này của Đổng Hưng Diễn làm đả động mà nói, như vậy cô liền thật sự thua rồi.
Lần trước, cô chính là bởi vì hành động ấm áp giả mù sa mưa của anh ta đối với chính mình tại nhà cũ Đổng gia làm cảm động, lại càng cho rằng chính mình đã cùng đường, cho nên mù quáng, không nghĩ tới hậu quả đồng ý cùng anh ta hợp tác, mãi đến lúc có kết quả kiểm tra, cô mới giống như bị dội một chậu nước lạnh từ trên đỉnh đầu xuống, nháy mắt từ trong sự ngu ngốc kia tỉnh táo lại.
Bất cứ người nào ở Đổng gia này đều là sói dữ, tất cả đều không thể tin tưởng được.
Nghĩ thông chuyện này, Hạ Nhất Nhiễm đến cám ơn cũng chưa nói, xoay người lên lầu.
Đi vào phòng, cạch một tiếng đóng cửa phòng, dùng lực rất lớn, thật giống như có thể đem toàn bộ những gương mặt đáng giận của người Đổng gia đều đã nhốt ở ngoài cửa một dạng. Hạ Nhất Nhiễm bực mình ngã xuống giường, trong đầu mà bắt đầu không thể khống chế miên man suy nghĩ.
Anh Hạo Nam hiện tại đã mang theo Nini lên máy bay rồi nhỉ, sau khi anh tỉnh lại phát hiện chính mình đã rời đi có thể rất tức giận hay không, anh hẳn là có thể hiểu được
tâm tình của cô đi.
Trong phòng ngồi nghỉ một lát, Hạ Nhất Nhiễm bụng liền kháng nghị kêu lên ọt ọt. Một đêm tham hoan, thể lực của cô vốn cũng đã bị tiêu hao hầu như không còn, lại thêm buổi sáng lúc rời khỏi khách sạn có chút vội vàng, vội vàng đến bữa sáng cũng không kịp ăn. Lục phủ ngũ tạng của cô hiện tại cũng sớm đã trống không có thể nghe được tiếng vọng rồi.
Kiên trì một lát, cuối cùng vẫn lại là chịu thua, rón ra rón rén từ trong phòng vụng trộm chuồn đi. Tuy biết rõ bên trong nhà cũ Đổng gia khắp nơi đều đã có camera giám sát, lại vẫn lại là ôm một tia tâm lý may mắn, hi vọng Đổng Hưng Á hiện tại cũng không có xem hình ảnh giám sát.
Lo lắng đồ ăn Đổng Hưng Á chuẩn bị tốt có bỏ thuốc, Hạ Nhất Nhiễm cảm thấy tốt nhất vẫn lại là tự mình đích thân làm thì tốt hơn một chút. Từ trong tủ lạnh lấy ra một chút nguyên liệu nấu ăn, Hạ Nhất Nhiễm lại một lần nữa làm ra món mỳ thịt bò sở trường của mình.
Chỉ chốc lát, trong phòng bếp nhà cũ Đổng gia, liền tỏa ra mùi hương thơm thoang thoảng.
"Nhị thiếu phu nhân, người đây là đang làm gì vậy?" Người thò đầu ra đầu tiên, là người làm phụ trách nấu cơm trong nhà, hình như là ngửi thấy được mùi thơm, vội vã đã chạy tới, trên chân giày cũng chưa đi, xiêu vẹo giẫm lên dưới chân.
Hạ Nhất Nhiễm tròng mắt xoay chuyển một vòng. "Không có gì, chỉ là đói bụng, ra ngoài nấu bát mỳ ăn."
Người phụ nữ này, hẳn là người làm hôm trước nhiều chuyện trong phòng bị cô nghe được đi. Làm bộ như như không có chuyện gì, Hạ Nhất Nhiễm đem nước sốt trong nồi xối lên sợi mỳ trắng non mềm.
"Nhị thiếu phu nhân nếu như đói bụng, cứ việc dặn dò người làm chúng tôi là được rồi, sao có thể để cho nhị thiếu phu nhân tự mình xuống bếp chứ, nhị thiếu phu nhân lại vẫn có thai, ăn cái này không quá tốt, để tôi một lần nữa làm một chút đồ ăn có dinh dưỡng cho người." Giúp việc vươn tay muốn tới cướp đoạt mỳ thịt bò trong tay Hạ Nhất Nhiễm, bị Hạ Nhất Nhiễm linh hoạt tránh thoát, người làm chụp hụt, suýt nữa một đầu nhào vào trong lòng Hạ Nhất Nhiễm.
"Tôi còn đang mang thai, cô cũng đừng đụng vào tôi!" Hạ Nhất Nhiễm giọng nói và vẻ mặt đều nghiêm khắc, giơ chén đĩa ở trong tay lên cao vung trước mặt người làm này, thật đúng là lấy được hiệu quả nhất định. Người làm này quả nhiên hai tay chắn trước đỉnh đầu, không dám động rồi.
"Ai nói mỳ thịt bò này không có dinh dưỡng, tôi thấy bên trên có thịt, dinh dưỡng rất cân đối, ăn xong ăn thêm chút hoa quả liền càng tốt rồi." Một người đàn ông, đẩy ra cửa biệt thự Đổng gia, tươi cười đầy mặt từ ngoài cửa đi đến phòng bếp.
Hạ Nhất Nhiễm trong tay lại vẫn bưng mỳ thịt bò, cứ như vậy chết đứng ở phòng bếp. Rồi mới nhẹ nhàng nhíu lại mày.
Người đàn ông này lại là thần thánh phương nào, trước kia cô ở nhà cũ Đổng gia sao chưa từng nhìn đến anh ta.
Anh ta vậy mà vừa vào cửa liền nói hộ cho mình.
Chẳng qua, nói hộ cho mình không nhất định chính là người mình, giống như là Đổng Hưng Diễn kia vẫn luôn nói hộ cho cô, nhưng trước giờ cô đều đã không thể tin tưởng được Đổng Hưng Á cũng như Đổng Hưng Diễn. Cái người đàn ông không biết là từ đâu đến này, cô lại càng không dễ dàng tin tưởng. Thậm chí không có tiếp lời, Hạ Nhất Nhiễm trong tay bưng một chén mỳ thịt bò, mặt không chút thay đổi tiêu sái đến phòng khách, đặt mông ngồi ở trên ghế sofa, Hạ Nhất Nhiễm coi như không có người ngoài bắt đầu ăn.
Lúc này, nếu là Đường Hạo Nam cũng có thể ngồi ở cạnh cô thì tốt rồi, anh thích nhất chính là ăn món mỳ thịt bò đơn giản mà cô nấu này.
Vừa ăn, Hạ Nhất Nhiễm một bên cầm điều khiển từ xa mở tivi, chuyển kênh một vòng, đều không có cái kênh nào cô thích xem, lại vẫn có mấy Đài Truyền Hình nhỏ, níu chặt không rời đem hình ảnh cô cùng Đường Hạo Nam sóng vai đi vào khách sạn, một lần lại một lần đưa tin.
TV bỗng nhiên tối đen, điều khiển từ xa trong tay Hạ Nhất Nhiễm bị một bàn tay to lấy đi, Hạ Nhất Nhiễm ngậm một miệng mỳ sợi, ngẩng đầu nhìn sáng cái người đàn ông cười mặt mày hớn hở kia, chợt phát hiện chính mình vậy mà không thể hiểu tại sao anh ta có thể cười vui vẻ như vậy.
"Anh muốn làm gì?" Hạ Nhất Nhiễm khó hiểu hỏi, chẳng lẽ anh ta vẫn lại là đứa con trai thứ ba của Đổng gia vừa xuất hiện à, ở trong nhà này có được quyền hành cùng lời nói như Đổng Hưng Á Đổng và Hưng Diễn hay sao?
Dù sao mỗi lần Đổng gia xảy ra chuyện gì, chuyện này đến chuyện khác đã quá mức ly kỳ cùng quỷ dị, cho dù là xảy ra chuyện bất ngờ gì lần nữa, cô cũng có thể hiểu được rồi.
"Vừa ăn vừa xem tivi đối với tiêu hóa không tốt, hơn nữa, phụ nữ có thai không nên xem tivi quá nhiều."
"Anh là ai?" Hạ Nhất Nhiễm giống như căn bản là không có nghe thấy anh ta dặn dò. Ngược lại là dùng ánh mắt nghi hoặc rơi vào trên người anh ta, đánh giá từ trên xuống dưới.
"Tôi là bác sĩ riêng mà Hạ tiểu thư mời đến mà, trước khi Hạ tiểu thư sinh nở, tôi đều đã ở bên cạnh ngài, quản lý dinh dưỡng ăn uống cùng sinh hoạt thường ngày của người." Người đàn ông nói đầy vẻ đương nhiên, rồi mới đem một dây sạc điện thoại đưa cho Hạ Nhất Nhiễm.
Đây là đồ sạc điện thoại dùng cho máy của cô!
Như vậy người đàn ông trước mắt này hẳn là từ Sùng Xuyên đến, là người Đường Hạo Nam sắp xếp ở bên người cô?