Ánh mắt Đổng Hưng Á giống như mắt ưng rơi vào trên màn hình trong thư phòng, khớp xương ngón tay rõ ràng, từng tiếng từng tiếng gõ lên con chuột trên mặt bàn, một đôi mắt không tính quá sáng ngời, nhưng mà sóng ngầm mãnh liệt, dày đặc ánh sáng vô cùng âm hiểm.
Trên màn hình hiện lên hai bóng người, cười nói tự nhiên, lại càng giống như một cây kim đâm thẳng vào mắt Đổng Hưng Á.
Hạ Nhất Nhiễm em cười đi, em dùng sức cười đi, tôi xem em có thể cười đến lúc nào.
Thì ra em không phải sẽ không cười, chỉ là sẽ không cười với tôi mà thôi.
Em đã không cười với tôi, như vậy tôi tuyệt đối cũng không cho phép em cười với người khác. So với việc để em cười với người khác, còn không bằng tôi làm cho em khóc.
Lúc xe Đổng Hưng Diễn vững vàng dừng lại ở cửa lớn nhà cũ Đổng gia, Hạ Nhất Nhiễm vừa mới chuẩn bị xong cùng với Hứa Lương đi bệnh viện làm kiểm tra.
Lúc đối diện Đổng lão phu nhân đang được Đổng Hưng Diễn đỡ vào nhà, Hạ Nhất Nhiễm thậm chí không biết Đổng Hưng Diễn là từ lúc nào ra ngoài.
Giây phút Đổng Hưng Diễn nhìn đến người đàn ông bên cạnh Hạ Nhất Nhiễm hơi sững sờ, rồi sau đó nhẹ nhàng nhíu mày. Người đàn ông này là từ đâu tới đây?
Hạ Nhất Nhiễm bị ánh mắt Đổng Hưng Diễn đánh giá như vậy rất không thoải mái, nhíu mày, vươn tay bắt lấy tay Hứa Lương liền muốn theo bên người Đổng Hưng Diễn đi vòng qua.
Lại mơ hồ nghe được một tiếng hừ lạnh đến từ Đổng lão phu nhân.
Trong lòng chán ghét, cũng không có gì vui cùng Đổng lão phu nhân phân cao thấp, tính toán coi như không có, trực tiếp từ bên người cái người phụ nữ dã man không hiểu chuyện này đi qua. Lại phát hiện Hứa Lương giống như dưới chân bị đóng đinh đứng yên ở nơi đó, mặc kệ Hạ Nhất Nhiễm kéo như thế nào, đều không nhúc nhích tí nào.
"Người là Đổng lão phu nhân đi." Hứa Lương mở miệng, Hạ Nhất Nhiễm sửng sốt, không rõ trong hồ lô của anh ta rốt cuộc là đang bán thuốc gì.
Cô từ trước đến nay là không muốn cùng Đổng lão phu nhân so đo, giống như là cùng một con chó điên so đo sẽ biến mình thành một con chó điên khác vậy, tự hạ thấp tố chất cùng tu dưỡng của chính mình.
Cho nên cô hiện tại cũng không rõ Hứa Lương đây là muốn làm gì.
"Cậu là ai?" Đánh giá Hứa Lương một lát, Đổng lão phu nhân mới tràn đầy đề phòng mở miệng.
"Tôi là bác sĩ tư nhân của Hạ tiểu thư, Đổng lão phu nhân thân thể không tốt lắm đâu, tuổi tác lớn, lòng hiếu thắng không nên quá lớn, những người có tính cách này dễ dàng mắc bệnh về động mạch vành." Hứa Lương đầy mặt tươi cười nói xong, dưới tình huống Đổng lão phu nhân vẫn còn thất thần, phản ứng không kịp, lôi kéo Hạ Nhất Nhiễm, rời khỏi trước mặt hai người này.
"Anh không cần quản chuyện người Đổng gia, Đổng gia từ trên xuống dưới già trẻ lớn bé, không có một người nào tốt, ở Đổng gia, anh chỉ cần chăm sóc tốt cho tôi, đừng để ý đến bọn học thì tốt rồi." Hạ Nhất Nhiễm nhàn nhạt nói, theo Hứa Lương vươn tay mở cửa xe, liền dẫn đầu ngồi vào trong.
Trung Quốc từ xưa đến nay quả thật có truyền thống tốt đẹp kính già yêu trẻ, trong Thế Giới Quan của người Trung Quốc, người già từ trước đến nay đều là quần thể thế yếu.
Là quần thể nên được chăm sóc bảo vệ, nhưng mà Đổng gia lão phu nhân là không thể coi như một người già bình thường mà coi trọng. Đổng gia lão phu nhân cũng không phải là cái kẻ dễ bắt nạt gì.
Mà ở chỗ như nhà cũ Đổng gia này, tìm muốn mòn mắt cũng không thấy được chút tấm lòng thiện lương.
Hạ Nhất Nhiễm sợ Hứa Lương không biết, cho nên nhắc nhở một chút trước. Chẳng qua xem dáng vẻ Hứa Lương tươi cười đầy mặt, dường như đối với Hạ Nhất Nhiễm thiện ý nhắc nhở cũng không để tâm.
Cũng được, tin tưởng mắt nhìn của mình luôn đúng, tai nghe chưa chắc đúng, mắt thấy chưa chắc là thật, đợi sau này anh ta ở lại nhà cũ Đổng gia càng lâu, nhìn nhiều, tự nhiên liền hiểu được thôi. Bất cứ một người nào ở Đổng gia này, đều không phải người lương thiện.
Nhẹ nhàng dựa vào ở trên ghế xe, Hạ Nhất Nhiễm có chút mỏi mệt nhắm mắt lại, đêm qua cũng không nghỉ ngơi tốt. Giờ này khắc này tâm tình thả lỏng, lại càng mỏi mệt thêm, vừa mới dựa vào trên ghế xe đã bắt đầu buồn ngủ.
Xe từ từ chạy đi cách nhà cũ Đổng gia càng ngày càng xa, Hứa Lương lúc này mới mở miệng. "Ở nhà cũ Đổng gia, Đổng Hưng Á lòng đều là làm sao tính kế cô, chinh phục cô, có được cô, mà Đổng Hưng Diễn ở mặt ngoài xem ra giống như cùng Đổng Hưng Á có thâm cừu đại hận không đội trời chung, nhưng mà trên thực tế, trong lòng anh ta có quyết định thuộc về chính mình, ở mặt ngoài xem ra Đổng Hưng Á là kẻ địch chung của hai người các người, nhưng mà trên thực tế, trong lòng Đổng Hưng Diễn có tính toán của chính mình. Tâm tư anh ta đối với cô tuyệt đối không đơn thuần. Nhưng mà so với Đổng lão phu nhân thì ngược lại đơn giản dễ hiểu rất nhiều. Mục đích của bà ta không vượt ngoài một cái như vậy, đó chính là chiếm đoạt lấy toàn bộ tài sản Đổng Hưng Á, cho nên so sánh ra, vẫn lại là Đổng lão phu nhân có vẻ thích hợp hợp tác hơn." Hứa Lương phân tích đạo lý rõ ràng, Hạ Nhất Nhiễm trong mơ màng tuy nghe xong toàn bộ, nhưng cũng không thể toàn bộ đều đã ghi khắc vào trong đầu.
Nhưng mà mơ hồ, ở trong lòng cô vẫn lại là đồng ý cách nói của Hứa Lương, cách Đổng Hưng Diễn làm quả thật là khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ cổ quái. Khó tránh khỏi làm cho người ta cảm thấy hoài nghi.
Hạ Nhất Nhiễm là mơ mơ màng màng đi theo Hứa Lương xuống xe vào bệnh viện khám thai. Liên tiếp bị kiểm tra dày vò một buổi, Hạ Nhất Nhiễm cũng gần như triệt để tỉnh táo rồi. Kiểm tra cuối cùng đã làm xong, Hạ Nhất Nhiễm và Hứa Lương tranh thủ lúc đợi kết quả, trước chạy đi ăn cơm.
Rồi sau đó Hứa Lương để cho Hạ Nhất Nhiễm về trên xe chờ trước, anh ta đi bệnh viện lấy kết quả kiểm tra rồi.
Hứa Lương mới vừa đi, khi Hạ Nhất Nhiễm cho rằng chính mình có thể lại nhắm mắt nghỉ ngơi một lát, một đám chó săn không biết mai phục ở đâu, đen kịp như là thủy triều một dạng bắt đầu ào ra.
Nháy mắt đem xe Hứa Lương vây quanh đến nước không ngấm qua được.
"Có tin nói rằng, nhị thiếu phu nhân người là cùng người đàn ông này cùng rời đi ra từ nhà cũ Đổng gia. Xin hỏi nhị thiếu phu nhân cùng người đàn
ông này có quan hệ gì."
"Trước có người chụp được hình ảnh nhị thiếu phu nhân cùng người đàn ông khác cùng nhau đi vào khách sạn, nhưng mà chuyện này, Đổng gia vẫn không ra mặt giải thích, lại vẫn muốn hỏi nhị thiếu phu nhân, hôn nhân của người cùng Nhị thiếu gia Đổng gia có phải vỡ tan, cảm tình rung chuyển, có xu thế ly hôn hay không?"
Hạ Nhất Nhiễm lãnh nghiêm mặt ngồi ở trong xe, đối với sự truy vấn của đám chó săn này căn bản là thờ ơ. Vươn tay, đem cửa xe lúc trước hơi có chút mở ra lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai đóng lại. Thậm chí lại vẫn kẹp trúng đầu ngón tay của một tên chó săn, Hạ Nhất Nhiễm căn bản là không chút cảm xúc. Đem tay tên chó săn kia hung hăng đẩy ra ngoài, bốp một tiếng liền dùng lực đem cửa sổ đóng lại.
Đem tất cả tiếng ồn ào ngăn cách ở ngoài cửa sổ xe, thậm chí còn có phóng viên không cam lòng vươn tay đập cửa xe, muốn bức ép Hạ Nhất Nhiễm ra mặt trả lời vấn đề của bọn họ.
Hạ Nhất Nhiễm khinh thường. Những thủ đoạn của đám chó săn này, sao nhiều năm như thế cũng không có biến hóa gì quá lớn vậy, không phải chụp ảnh, chính là dùng loại phương thức quấn quít làm phiền này bức bách người ta ra mặt trả lời vấn đề.
Không để ý, để ý mới thật sự là sai lầm.
Nghĩ tới đây, Hạ Nhất Nhiễm nhíu mày, nhịn không được nhìn về phía ngoài cửa sổ. Nhìn đến một đám người vây quanh đen kịt mà so với mây đen vẫn còn khủng bố, Hạ Nhất Nhiễm vội vàng vươn tay từ trong túi áo lấy ra điện thoại.
Không cần đoán, những phóng viên này sẽ không chỉ bám theo cô một người mà truy hỏi, tình huống hiện tại, hẳn là chia làm hai đường, một đường ở tại chỗ này phụ trách bao vây cô, mà một đường khác hiện tại nhất định là ở cửa bệnh viện, đang phụ trách chặn đường Hứa Lương.
Hứa Lương cũng không giống cô, thông minh lanh lợi tự nhiên là có, nhưng mà đối mặt những phóng viên cáo già này, phàm là nói nhiều một lời, đều có khả năng bị lấy cắt câu lấy nghĩa, trắng trợn tô vẽ, điểm này, người từng làm qua quan hệ xã hội như Hạ Nhất Nhiễm cực kỳ rõ ràng, nhưng mà không có nghĩa là một bác sĩ như Hứa Lương vừa mới dấn thân vào cái xã hội thương lưu phức tạp này hiểu rõ.
Sợ Hứa Lương chịu thiệt. Hạ Nhất Nhiễm hiện tại cực kỳ lo lắng muốn gọi điện thoại cho Hứa Lương.
Nhưng mà điện thoại còn chưa gọi đi, một cuộc đến cắt ngang Hạ Nhất Nhiễm còn đang tại tìm kiếm số điện thoại.
Là điện thoại của anh Hạo Nam gọi đến. Là nghe hay vẫn lại là không nghe đây. Hạ Nhất Nhiễm bỗng nhiên có chút do dự. Nghĩ nghĩ, vẫn lại là bắt máy nghe. Lúc này, Hứa Lương hẳn là còn không có lấy xong các báo cáo kiểm tra đi. Trước tiên hỏi anh Hạo Nam một chút gọi cho mình là có chuyện gì, hẳn là còn kịp.
"Anh Hạo Nam..." Hạ Nhất Nhiễm nghe điện thoại.
Đầu bên kia điện thoại là trầm mặc thật lâu.
"Alo, anh Hạo Nam, nói chuyện với anh đó!" Hạ Nhất Nhiễm trong lòng vốn là lo lắng, lúc này Đường Hạo Nam không nói lời nào, còn tưởng rằng là anh gọi lộn số, nhịn không được thúc giục một chút.
Đường Hạo Nam ngón tay từng nhịp từng nhịp gõ trên bàn trà trong văn phòng anh, một đôi mắt đen vô cùng ám trầm, tràn ngập tan vỡ.
Nếu Hạ Nhất Nhiễm hiện tại ở bên cạnh anh, cô nhất định có thể phát hiện, giờ này khắc này ngón tay Đường Hạo Nam là đang run rẩy không ngừng.
Nội tâm dày vò như trong chảo nóng, tim như bị dao cắt, ngoài miệng lại giống như rót nhựa cao su.
Hỏi, hay vẫn lại là không hỏi? Màn hình trước mặt, một lần lại một lần chiếu hình ảnh Hạ Nhất Nhiễm đêm khuya gõ cửa đi vào phòng Đổng Hưng Diễn, bất an như là một cái động tối om hút anh vào trong.
Biết rõ rành rành cái video clip này chính là Đổng Hưng Á cố ý gửi đến cho anh. Mục đích chính là vì phá hoại tình cảm cùng sự tin tưởng giữa anh cùng Nhiễm Nhiễm, anh vẫn lại là khống chế không nổi, lúc nhìn đến video clip trong nháy mắt đó, trực tiếp gọi điện thoại cho Hạ Nhất Nhiễm.
"Alo? Anh Hạo Nam? Sao không nói lời nào, là gọi lộn số sao?" Hạ Nhất Nhiễm thì thào, nghi hoặc, giọng mềm mại từ trong điện thoại truyền ra tới.
Đường Hạo Nam càng muốn hỏi lại hỏi không được, kỳ thật trong lý trí, anh biết chính mình phải tin tưởng Hạ Nhất Nhiễm, nếu anh không thể làm được chuyện tin tưởng cô, vậy anh sẽ thật sự mất đi cô rồi. Nhưng mà xuất phát từ cảm tính, anh không có biện pháp coi thường cảm giác lòng mình giờ này khắc này, anh nhất định phải hỏi rõ ràng, Hạ Nhất Nhiễm đi vào căn phòng kia làm gì.
"Đổng Hưng Á gửi cho anh một cái video clip, anh đã gửi đến msn của em, em trước xem xong lại gọi điện thoại cho anh." Nghĩ nghĩ, Đường Hạo Nam lại bỏ thêm một câu.
"Nhiễm Nhiễm, anh tin tưởng em, anh chỉ là muốn biết, em đi tìm anh ta làm gì." Đường Hạo Nam giọng rầu rĩ, lại làm cho Hạ Nhất Nhiễm một đầu mờ mịt. Điện thoại truyền đến tiếng tút tút, Hạ Nhất Nhiễm cuống quít mở ra video clip trong msn.
Trong lúc này, cảnh tỉnh, đầu óc trống rỗng.
Ồn ào ngoài cửa sổ xe giống như thủy triều rút đi. Hạ Nhất Nhiễm mờ mịt nhìn ngoài cửa sổ, chỉ cảm thấy ánh mặt trời quá chói mắt, kế tiếp liền giật nảy mình rùng mình một cái.
Không hay rồi! Hứa Lương ra khỏi bệnh viện đi rồi!