Lúc cửa phòng két một tiếng bị đẩy ra, Lệ Áo chính đang mặc một cái áo da dài, trong tay kéo một cái rương hành lý chuẩn bị ra khỏi cửa, ngẩng đầu nhìn đến người đàn ông đứng ở trước người mình sắc mặt âm trầm, cô ta bỗng nhiên cảm giác ngoài cửa ùa vào một luồng khí lạnh, giật nảy rùng mình một cái.
"Here are you going?" Giọng người đàn ông âm âm trầm trầm, như gió lạnh từ như trong địa ngục thổi ra, Lệ Áo còn không có mở miệng, thân thể đã run rẩy lên, ngón tay biến xanh tím nắm chặt rương hành lí ở trong tay.
"Tôi... Tôi vốn định đi tìm anh đây." Sóng mắt xoay chuyển, nói ra đáp án đến chính Lệ Áo còn không tin được. Đi tìm người đàn ông này, trừ phi cô ta điên rồi.
"Vậy sao, tôi thấy cũng đúng vậy, cô là muốn chạy đi! Sao vậy? Hủy đi Đường Hạo Nam, mục đích của mình đạt thành liền muốn chạy?" Người đàn ông kia một chân đạp tung cửa phòng, nhân tiện xoay tay lại đóng cửa phòng phía sau, rồi mới khóa trái cửa.
Cùng với một tiếng khóa cửa, trái tim Lệ Áo cũng mạnh trầm xuống phía dưới.
Đem rương hành lí theo bản năng giấu đến phía sau, Lệ Áo ánh mắt đề phòng.
"Anh... Anh muốn làm gì!" Bối rối, để cho Lệ Áo nói không ra một câu hoàn chỉnh.
"Hiện tại mới biết sợ hãi, lúc trước ngỗ nghịch làm trái mệnh lệnh của tôi sao không biết sợ, chẳng lẽ thời gian dài như thế, cô vẫn học không ngoan sao?" Một cái tát hung hăng giáng trên mặt Lệ Áo, khóe miệng Lệ Áo nháy mắt bị phá, nửa bên mặt đều đã theo một tát này sưng phồng lên.
Thân thể như là một bao tải cũ nát bị quăng phất bay ra ngoài, hung hăng ngã nhào lên trên sô pha phía sau, dọc theo đường đi va chạm bàn trà khiến nó méo lệch, kính thủy tinh vỡ tan nát dưới đất, nhưng người đàn ông này chỉ là cực kỳ lạnh lùng vươn tay từ bên cạnh rút ra một tờ khăn giấy, mặt không chút thay đổi xoa xoa tay mình, trên tay anh ta, dính máu Lệ Áo.
"Cô đang dùng ánh mắt gì nhìn tôi?" Người này ngẩng đầu, đối diện Lệ Áo trong mắt tràn đầy oán hận, Lệ Áo vội vàng cúi đầu xuống, che giấu đáy mắt chính mình phẫn hận.
Người đàn ông này nói không thể hận, như vậy chính mình liền thật sự không thể hận, nếu không thì, chính mình sẽ chết được thảm hại hơn.
Nhưng mà, khi cô ta đang muốn che giấu cảm xúc chính mình đã là chậm quá. Người đàn ông cúi đầu rầm một tiếng mở toang rương hành lí của cô ta, đồ đạc bên trong như là một đống rác rưởi vương vãi trên đất.
Đa phần là một số thuốc kháng sinh, dùng để trị liệu bệnh AIDS, hiện tại bệnh AIDS là một bệnh nan y, không thể chữa khỏi, nhưng mà vì khống chế bệnh tình, vẫn là muốn tiếp nhận trị liệu, như là một vật thí nghiệm, đem một đống chất kháng sinh như là uống thuốc bổ trút vào trong dạ dày mình.
"Còn nói cô không phải muốn chạy?" Thuốc bên trong ước chừng đủ Lệ Áo uống một tháng, Lệ Áo lại vẫn nói với anh cô ta không phải muốn chạy, nói dối như vậy, dù là người nào đều sẽ không tin tưởng đi.
Chẳng qua, người phụ nữ này thật sự là quá không nghe lời, cho dù là ở lại cạnh mình cũng không có ý nghĩa gì, hơn nữa, cô ta hiện tại có thể nói là đem đại họa đến cho anh ta, còn chờ anh chùi đít cho cô ta.
"Ông đây cho cô cái xác, cho cô tiền tài, trị bệnh cho cô, cô báo đáp lại ông đây chính là trêu chọc phiền toái" Rum Jackson đứng trước mặt Lệ Áo, từ trên cao nhìn xuống cô ta, trong ánh mắt đó không ngừng tràn ra sát khí sắp đem cô ta đâm xuyên qua.
Cửa sổ ầm ầm truyền đến vài tiếng động lớn, rồi sau đó vài bóng người thoăn thoắt từ cửa sổ nhảy vào, Lệ Áo bây giờ là thật luống cuống, trực tiếp từ trên ghế sofa té xuống, vươn tay liền ôm lấy đùi người đàn ông kia.
"Em sai rồi, em thật sự biết sai rồi, em không nên làm như vậy, không nên hủy đi kế hoạch của anh, làm anh tổn thất nhiều thuốc phiện như vậy, sau này em cũng không dám nữa, anh lại cho em thêm cơ hội đi, em nhất định làm tốt." Lệ Áo nước mắt không ngừng từ trong hốc mắt xuống tới, như mưa rơi vươn lãi bên chân người đàn ông, anh ta đối với những thứ này lại là thờ ơ, chỉ đối với mấy người đàn ông từ cửa sổ nhảy vào lạnh giọng ra lệnh.
"Đem cô ta mang về cho tôi, để cho cô ta biết kết cục của kẻ phản bội." Không nghe lời anh ta nói, ngày lành của cô ta cũng tận rồi, trên thế giới này người bình thường như cô ta vô số kể, anh ta không cần nhất định phải cho cô ta sống thêm một lần, không biết đủ phải không? Vậy anh ta liền cướp đoạt toàn bộ những thứ đã ban cho cô ta.
Ôm đùi Jackson, Lệ Áo gào khóc, nước mắt cùng nước mũi dính đầy mặt, nhưng lại không thể đạt được một chút thương tiếc nào từ người đàn ông này, chỉ toàn là sự chán ghét trần ngậm đáy mắt người đó.
Hung hăng một đạp đá văng Lệ Áo đang ôm lấy đùi mình ra, anh ta căn bản không quan tâm Lệ Áo té ngã trên mặt đất Lệ Áo có đau hay không, không thèm quay đầu lại mặc cho những người đàn ông kia đem Lệ Áo mang đi.
"Thật sự là thứ phiền toái!" Không kiên nhẫn than thở một câu, Jackson tiếp đi đến phòng vệ sinh rửa tay, sau khi rửa tay xong vẫn cảm thấy được trên người mình không đủ sạch sẽ, ghê tởm giống như trên người mỗi chỗ đều dính phải bệnh AIDS bẩn thỉu kia.
Jackson từ trong căn hộ của Lệ Áo rời đi, liền nhận được điện thoại của thuộc hạ.
"Chúng tôi đều đã tìm kiếm qua, không có tin tức Đổng Hưng Á, anh ta không có ở Singapore, cũng không ở Sùng Xuyên."
"Được, tôi biết rõ." Nhợt nhạt nhếch miệng, Jackson khinh thường cúp điện thoại, không ở Sùng Xuyên, cũng không ở Singapore, như vậy nơi duy nhất Đổng Hưng Á có thể có thể sẽ đi
không cần đoán cũng biết, anh ta hiện tại hẳn là đã đến trang trại ở Anh quốc cùng vợ Đường Hạo Nam dây dưa không ngớt đi. Mặc cho người đàn ông kia tạm thời muốn làm gì thì làm đi, anh ta hiện tại có việc cần phải làm, một là muốn đem chuyện chi nhánh Bách Lợi Đại tại Trung Quốc xử lý tốt, ngoài ra còn phải cùng Đường Hạo Nam chơi đùa một hồi.
Anh ta bỗng nhiên bắt đầu cảm thấy, người đàn ông này thật sự là đặc biệt thú vị mà.
Lắc lắc đầu, Jackson cười cong một đôi, đôi mắt xanh lanh ở dưới ánh trăng có vẻ gian tà lại quyến rũ.
Mà suy đoán của anh ta đều chính xác, Đổng Hưng Á quả thật là chạy đến trang trại Anh quốc quấn lấy Hạ Nhất Nhiễm.
Đổng Hưng Á là kéo một cái vali nhỏ tìm đến Hạ Nhất Nhiễm, lúc anh ta vừa mới chạy vào, Nini đang cùng William ngồi ở trên ghế sofa chơi đùa, lúc Đổng Hưng Á xông tới, phản ứng đầu tiên của Nini chính là trốn ra phía sau William.
Cô bé sợ hãi người đàn ông này, lần trước chú xấu xa này bế cô bé lên, nói chính mình không phải là con ruột do cha sinh ra, chính mình sao vậy không phải con gái ruột của cha chứ? Cái chú xấu xa này là người xấu, yêu quái gạt người!
William ra dáng trưởng thành đem Nini bảo hộ ở phía sau.
"Mẹ!" Nini đã theo bản năng bắt đầu mở miệng gọi mẹ tìm kiếm bảo vệ.
Đối với chuyện hai đứa nhỏ đang ở lại chỗ này, anh ta tuyệt không bất ngờ, Đường Hạo Nam hiện tại đều đã lún sâu vào kiện cáo không cách nào tự thoát khỏi, sao có khả năng có năng lực tới bảo vệ hai đứa nhỏ, cho nên anh đem hai đứa nhỏ đưa cho Hạ Nhất Nhiễm cũng là ở trong dự liệu.
Nếu anh ta không đoán sai mà nói, Đường Hạo Nam nhất định đem tất cả tài sản của chính mình đều đã chuyển tới tên Hạ Nhất Nhiễm, vừa có thể đảm bảo tài sản của chính mình không bị niêm phong, thứ hai, nếu là chính mình thật sự không cách nào thắng kiện, cũng không thể xoay người, còn có thể đảm bảo Hạ Nhất Nhiễm cùng bọn nhỏ cả đời áo cơm không lo.
Hừ lạnh một tiếng, Đổng Hưng Á có chút vui sướng khi người gặp họa, bây giờ, người anh ta muốn đối mặt không đơn thuần là Lệ Áo, Lệ Áo gây ra tai họa lớn như vậy, Jackson đương nhiên là không thể lại tin tưởng cô ta, thậm chí là không giữ lại cô ta, nhưng mà trong quá trình thu dọn tàn cuộc do Lệ Áo gây ra, chiến tranh giữa Jackson cùng Đường Hạo Nam, tất nhiên là muốn trực tiếp nổ ra.
Không ai có thể thắng nổi Jackson, anh ta quá mạnh, huống chi là Đường Hạo Nam hiện tại đang rơi vào tràn trạng thái đầy nguy cơ, vậy thì càng không có thể thắng nổi.
Nini gọi Hạ Nhất Nhiễm cầu cứu trái lại rất hợp ý anh ta, nói như vậy, Hạ Nhất Nhiễm chính mình lập tức chạy ra, ngược lại là tiết kiệm sức lực cho anh ta rồi.
Quả nhiên, sau khi Nini hô vài tiếng, Hạ Nhất Nhiễm liền từ bên trong phòng vội vã chạy ra, giây phút nhìn đến Đổng Hưng Á kéo theo vali đứng ở cửa, Hạ Nhất Nhiễm lại càng vội vàng từ lầu hai chạy xuống, tư thái bảo vệ, đem hai đứa nhỏ như là hai con chim non ôm vào trong lòng mình.
"Đổng Hưng Á, anh tới vừa lúc, tôi muốn cùng anh ly hôn." Bây giờ, quan hệ giữa cô cùng Đường Hạo Nam đã triệt để kết thúc, cô cũng không sợ Đổng Hưng Á uy hiếp, cũng không muốn ở lại bên người đàn ông này, như là một người điên cùng anh ta diễn trò, toàn bộ đều nên kết thúc! Anh ta thành công rồi, dùng hết mọi cách chia rẽ cô cùng Đường Hạo Nam, nhưng mà, cho dù là cô cùng Đường Hạo Nam đời này cả đời không qua lại với nhau, cô cũng sẽ không đi cùng anh ta! Bởi vì từ đầu đến cuối người cô thích, đều chỉ có một người là Đường Hạo Nam!
Đời này, cô gặp quá nhiều bội phản, lại không phát hiện người nào có thể tự mình phản bội chính mình, cô cũng không có biện pháp phản bội chính mình, cô chính là yêu Đường Hạo Nam, sông cạn đá mòn, lòng này không đổi.
"Hạ Nhất Nhiễm, tôi lần này tới đúng là cứu em, theo tôi đi đi! Nói cách khác, dù em muốn chạy cũng chạy không được, em cho là em trốn ở chỗ này liền không có chuyện gì sao? Theo tôi đi đi, tôi đưa em đến một nơi không ai có thể tìm được chúng ta, em mang theo hai đứa nhỏ, tôi sẽ đem bọn chúng như con ruột của mình mà đối đãi."
Hạ Nhất Nhiễm một đầu mờ mịt, nhíu mày nhìn Đổng Hưng Á, không rõ anh ta ở nơi đó nói lung tung cái gì, cứu chính mình? Cái gì cứu chính mình? Hạ Nhất Nhiễm cô mắc bệnh nan y gì sao, mà mắc bệnh nan y thì đã làm sao, nên Đổng Hưng Á tới cứu chính mình sao?
"Anh đang nói cái gì?"
"Tôi đưa em đi! Đường Hạo Nam gây họa, kiểu gì cũng sẽ liên lụy đến em, em có hiểu hay không?" Đến bây giờ cô còn đang giả ngu? Cô không phải để ý hai đứa nhỏ nhất sao? Nếu thật sự để ý hai đứa nhỏ mà nói, cô nên cùng anh ta đi. Nói như vậy, mới đúng là sách lược vẹn toàn, nói cách khác, vì chứng minh chính mình cùng Đường Hạo Nam không có quan hệ gì, cô về sau còn phải hầu hòa, có Jackson ở đây, sao có khả năng để cho Hạ Nhất Nhiễm thắng kiện.
"Anh nói cái gì? Đường Hạo Nam gây ra họa gì?" Hạ Nhất Nhiễm trực tiếp ở trong lời nói của Đổng Hưng Á bắt được trọng điểm, cô giống như hiểu được cái gì, khẩn cấp muốn bắt lấy thứ này.
Đổng Hưng Á mạnh sửng sốt! Chẳng lẽ Hạ Nhất Nhiễm còn không biết chuyện xảy ra ở Sùng Xuyên?