"Cô chờ tôi nói xong rồi hãy quyết định." La Kỳ quay đầu cắt ngang lời Hạ Nhất Nhiễm, giọng điệu lo lắng mà cường thế.
"Được, bà nói đi." Hạ Nhất Nhiễm cũng không biết là chính mình sẽ động tâm với điều kiện của bà ta, bởi vì mặc kệ La Kỳ nói thế nào, mục đích của bà ta không có gì khác ngoài Kha Dịch Thần. Chỉ cần là chuyện cùng Kha Dịch Thần có quan hệ chắc chắn không thể không làm tổn thương đến Tô Tiểu Quả. Chỉ là không biết Tô Tiểu Quả hiện tại sống thế nào rồi.
"Tôi còn chưa nói tôi muốn cầu xin cô làm cái gì, cô sốt ruột cự tuyệt tôi như vậy làm gì?" La Kỳ cầm tách coffee trước mặt lên, có chút che dấu sắc mặt tái nhợt của chính mình.
Hạ Nhất Nhiễm mặt không chút biểu cảm, hai tay đang xen cùng một chỗ, bày ra dáng vẻ chuẩn bị nghe La Kỳ nói một chút lý do của bà ta.
"Trong tay tôi có một phần video clip, nội dung bên trong ghi lại, tôi cảm thấy cô sẽ cực kỳ cảm thấy hứng thú." Hạ Nhất Nhiễm nghe xong, xiết chặt mày, không biết La Kỳ lại đang muốn dở trò gì.
"Cô xem một cái đi." La Kỳ đem di động mình lấy ra, rồi mới đặt ở trước mặt Hạ Nhất Nhiễm, hình ảnh bên trong đột nhiên xuất hiện.
Hạ Nhất Nhiễm trước mắt chỉ nhìn đến một mảnh tối đen, đến khi cô định thần nhìn kỹ, mới phát hiện là một đoạn video clip quay lúc đêm tối, bên trong có một người phụ nữ mặc áo gió dáng người mảnh khảnh, đang chỉ huy một đám công nhân đem từng cọc gỗ khuân vác đến bên trong thùng đựng hàng. Một ánh lửa lập lòe, loáng thoáng chiếu rọi ra khuôn mặt người phụ nữ kia, Hạ Nhất Nhiễm kích động mở miệng.
"Lệ Áo!" Đúng, người phụ nữ trong đoạn video clip kia chính là Lệ Áo, trong tay cô ta kẹp một điếu thuốc, đang chỉ huy công nhân đem một lượng lớn hàng hóa cất vào bên trong thùng đựng hàng.
Đây là chứng cứ Lệ Áo vu oan giá họa Đường Hạo Nam!
Hạ Nhất Nhiễm kích động vỗ bàn đứng lên, vừa muốn mở miệng, ánh mắt liền chạm đến gương mặt đầy vẻ bày mưu nghĩ kế của La Kỳ. Một khắc trước trong lòng lại vẫn kích động mãnh liệt như sóng cuộn sau một khắc đột nhiên an tĩnh lại.
Hạ Nhất Nhiễm cúi đầu, chậm rãi ngồi xuống. "Tôi thừa nhận, thứ này của bà với tôi mà nói cực kỳ có lực hấp dẫn, nhưng mà, tôi sẽ không làm bất cứ chuyện gì tổn thương Tô Tiểu Quả."
"Tô Tiểu Quả muốn cái gì? Con? Hay vẫn lại là Kha Dịch Thần? Tôi có thể trả con lại cho Tô Tiểu Quả, thậm chí có thể đứng ra xin lỗi chuyện năm đó tôi gây ra, nhưng mà chỉ riêng Kha Dịch Thần, không thể cho cô ta được. Cô cũng biết toàn bộ những thứ Kha Dịch Thần có được bây giờ đều là từ đâu mà tới, cho nên mặc kệ thế nào, Tô Tiểu Quả đạt được một Kha Dịch Thần hai bàn tay trắng cũng không có ích gì."
Hạ Nhất Nhiễm thật sự cực kỳ bội phục La Kỳ, rõ ràng thích một người đã thích đến chỗ không thể buông tay, lại còn có thể bình tĩnh tới phân tích thế cục như vậy.
"Đây là chuyện của Tô Tiểu Quả chuyện tình, tôi không thể vì video clip này đối với tôi cực kỳ quan trọng, mà có thể không để ý cảm nhận của Tô Tiểu Quả, cho nên, chuyện này, tôi chỉ có thể nói, tôi bất lực." Tuy cô hiện tại trả lời dứt khoát như vậy, nhưng mà chỉ có cô tự mình biết vừa rồi trong lòng mình phải đấu tranh tư tưởng đến thế nào.
Thậm chí trong nháy mắt cự tuyệt đó, trong lòng còn có một tia áp lực, đó là chứng cớ, nếu cô bỏ qua mà nói, Đường Hạo Nam còn không biết muốn gánh tội danh này bao lâu.
"Hạ tiểu thư liền thật xác định không cần tôi trợ giúp sao? Kết luận vẫn nên là không cần đưa ra quá sớm, đây là danh thiếp của tôi, nếu cô thay đổi ý định mà nói lúc nào cũng có thể gọi điện thoại cho tôi." La Kỳ đem danh thiếp chính mình đặt ở trước mặt Hạ Nhất Nhiễm, rồi mới quay đầu nhìn thoáng qua sắc trời ngoài cửa sổ.
"Thực ngại quá, làm phiền thời gian của Hạ tiểu thư lâu như vậy, để tôi đưa Hạ tiểu thư trở về đi." Hạ Nhất Nhiễm do dự một chút, vẫn lại là đồng ý yêu cầu muốn đưa chính mình về của La Kỳ, dù sao lúc này đã hơn mười giờ đêm, cô một mình bắt xe về bệnh viện mà nói, khẳng định không phải rất an toàn. Tuy La Kỳ không phải người tốt gì, nhưng mà đối với cô mà nói vẫn lại là cực kỳ an toàn.
Lúc Hạ Nhất Nhiễm tới bệnh viện đã là mười một giờ đêm, bệnh viện chỉ còn một vài phòng bệnh vẫn còn mở ra đèn, liền ngay cả phòng Đường Hạo Nam đều đã tắt đèn rồi. Lúc Hạ Nhất Nhiễm nhẹ nhàng đẩy cửa phòng đi vào, bên trong là một mảnh tối đen.
Rón ra rón rén đi vào, đợi một lúc mắt mà bắt đầu thích ứng bóng tối trong phòng, lúc này cô mới nhìn rõ ràng ở trên giường bệnh ba người từ lớn tới nhỏ đang ngủ, nhịn không được có chút bật cười, may mà phòng bệnh VIP này giường rất lớn, nếu không thì, thật đúng là không có biện pháp chứa nổi ba cha con bọn họ.
Nhẹ nhàng cởi quần áo trên người, Hạ Nhất Nhiễm toàn thân mỏi mệt nhẹ nhàng dựa vào bên người Đường Hạo Nam nằm xuống. Vừa mới mệt mỏi chìm vào rất ngủ, một vòng tay ấm áp giống như là một ngọn núi đè lên, hơi thở ấm áp nháy mắt đem Hạ Nhất Nhiễm tầng tầng lớp lớp bao bọc lại.
"Em trở về sao không nói cho anh biết một tiếng." Giọng nói êm ái tại bên tai Hạ Nhất Nhiễm vang lên, giọng điệu mềm mại kia thật giống như có một sợi lông vũ nhẹ nhàng trong trái tim Hạ Nhất Nhiễm gãi gãi.
"Anh tỉnh lại từ khi nào, sao em không biết." Điều chỉnh tư thế, Hạ Nhất Nhiễm ở trong lòng Đường Hạo Nam tìm đến một vị trí có vẻ thoải mái, vòng ôm này thật sự là cách xa nhau lâu lắm, lâu đến nỗi để cho cô có chút xa lạ, nhưng mà lại ấm áp đến chua xót lòng người.
"Sau khi em vào cửa anh liền tỉnh dậy." Tựa vào trên người Hạ Nhất Nhiễm, Đường Hạo Nam vươn tay nhẹ nhàng vén tóc Hạ Nhất Nhiễm ra sau
lỗ tai, lộ ra cổ một mảnh tuyết trắng, trong hơi thở lúc này đều đã hòa lẫn mùi thơm ngát trên người Hạ Nhất Nhiễm.
Có chút tham luyến, Đường Hạo Nam gần như tham lam hít lấy hương vị trên người Hạ Nhất Nhiễm. Rồi lại càng dùng lực đem Hạ Nhất Nhiễm vòng vào trong ngực mình.
"Anh rất nhớ em." Một câu, ôn nhu cô độc, mang theo nhàn nhạt tang thương riêng biệt của đàn ông, Hạ Nhất Nhiễm trong lòng thật giống như bị kim đâm mạnh một cái cực kỳ khổ sở. Một vị chua xót, mạnh theo mũi xông lên.
"Đúng, anh nhớ em, sẽ dùng phương thức anh tự cho là đúng yêu em, lại chưa từng hỏi qua em, có nguyện ý cùng anh cùng chung hoạn nạn hay không, có nguyện ý cùng anh đối mặt với toàn bộ mưa gió hiện tại hay không. Anh nói xem, em là nên nói anh vĩ đại, hay là nên nói anh ích kỷ đây."
"Anh ích kỷ, ngu ngốc tin người phụ nữ Lệ Áo kia, tin tưởng cô ta là vô tội, Nhiễm Nhiễm, anh thực xin lỗi, cũng có lỗi với con của chúng ta." Nhắc tới đứa bé đã mất đi kia, không khí giữa hai người không hiểu sao bắt đầu có chút áp lực.
Ước chừng an tĩnh vài giây, Hạ Nhất Nhiễm mới mạnh thở ra một hơi. "Việc này đều đã đi qua, em hiện tại chỉ muốn cùng anh yên ổn, anh Hạo Nam chúng ta hòa thuận có không được?" Hạ Nhất Nhiễm quên đã không biết là lần thứ mấy hèn mọn khẩn cầu Đường Hạo Nam cùng cô hòa hợp, cô chỉ biết là một đường nhấp nhô vất vả, không thể đem tình cảm của chính mình cùng Đường Hạo Nam tu thành chính quả, là chuyện đời này cô tiếc nuối nhất.
Hơn nữa... Có lẽ thật sự giống như bác sĩ ở bệnh viện nói vậy, con cô bởi vì đủ loại nguyên nhân không khỏe mạnh, không sinh ra mới là kết cục tốt nhất. Vì phần tình cảm này, Hạ Nhất Nhiễm trực tiếp lựa chọn coi thường chính mình lúc ở Singapore bác sĩ nói con cô cực kỳ khỏe mạnh.
Chỉ có thể nói, cô cùng đứa bé kia không có duyên phận.
"Đợi phong ba lần này qua đi, chúng ta kết hôn đi. Mở một quán cà phê, sống những ngày đơn giản." Hạ Nhất Nhiễm kinh ngạc quay đầu. "Anh..."
"Hạ Cận Nghiêu tối hôm nay gọi điện thoại cho anh, cậu ấy nói cho anh biết quyết định của em, anh đã đem Đế Cảnh chuyển sang danh nghĩa em rồi, như vậy Đế Cảnh chính là tài sản của em, là tuyên cáo phá sản hay vẫn lại là cái khác, đều do chính em quyết định là được rồi, anh tôn trọng quyết định của em." Đường Hạo Nam nói như vậy, Hạ Nhất Nhiễm rõ ràng trong đáy mắt anh thấy được cô đơn.
"Đây là tâm huyết cả đời của anh..." Hạ Nhất Nhiễm có chút do dự.
"Nhưng mà khó chịu thì đã làm sao? Nó chống đỡ không nổi nữa, anh cũng không phải kẻ ngốc, có vài thứ, nên buông tay vẫn là phải phóng tay. Hiện tại, anh chỉ muốn nhanh tẩy thoát tội danh của mình, bình yên cùng em sống những ngày vô cùng đơn giản." Đường Hạo Nam cúi đầu, một nụ hôn mềm nhẹ rơi trên trán Hạ Nhất Nhiễm, đáy mắt nồng tình mật ý, quả thực muốn đem Hạ Nhất Nhiễm hòa tan, mượn ánh trăng, Hạ Nhất Nhiễm giống như bị vòng xoáy nơi đáy mắt Đường Hạo Nam hút vào vậy, cả người đều đã mơ hồ.
"Nhiễm Nhiễm, anh sai rồi." Trong tiếng nói mang theo đau thương, Đường Hạo Nam cuộn thân thể, đem Hạ Nhất Nhiễm gắt gao ôm vào trong ngực.
Hạ Nhất Nhiễm ngày hôm sau vốn là chạy đến công ty đem toàn thể nhân viên công ty giải tán, phát ra khoản lương bồi thường cuối cùng, công ty mà bắt đầu loạn làm một nùi, mọi người vẫn lại là thu dọn đồ đạc chính mình chuẩn bị rời đi, gần như là đi tới chỗ nào đều có thể nhìn đến một mảnh bừa bãi như là chuyển nhà.
Hạ Nhất Nhiễm không nói lời nào, chỉ là yên lặng cùng Hạ Cận Nghiêu đem đơn xin phá sản công ty trình lên. Vừa ở trên đường từ cục công nghiệp và thương mại bên kia trở về, không đợi đến cửa công ty, nửa đường vẫn có một đám phóng viên bao vây, trong tay giơ một đám ống nghe, mạnh mẽ hướng miệng Hạ Nhất Nhiễm nhét tới, Hạ Nhất Nhiễm nhìn những phóng viên kia bỗng nhiên cảm giác đáng sợ. Sợ cô mới mở miệng nói cái gì, đều là dao bay loạn đầy trời.
"Xin hỏi Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư, tập đoàn Đế Cảnh nhiều lần thay chủ đến trong tay ngài lại gặp phải nguy cơ phá sản. Người có cái gì suy nghĩ gì?"
"Không có suy nghĩ gì, thuận theo tự nhiên mà thôi, đời người luôn luôn có thất bại, ai cũng không cam đoan chính mình có thể vẫn thành công." Hạ Nhất Nhiễm có chút không kiên nhẫn trả lời, bây giờ công ty Đế Cảnh tuyên bố phá sản, bên người cũng chỉ còn lại Hạ Cận Nghiêu một người tới thay cô ngăn cản đám phóng viên xông tới mãnh liệt này.
"Như vậy xin hỏi Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư, lúc Đế Cảnh truyền ra tin tức buôn lậu thuốc phiện, Đường Hạo Nam tiên sinh tự thân khó bảo toàn, lại đem công ty ném cho người làm vợ trước như cô, có phải cũng đồng thời ngầm thừa nhận hai người các vị quan hệ không tầm thường không?"
Hạ Nhất Nhiễm khinh thường nhíu nhíu mày, thật không rõ những phóng viên này đang suy nghĩ cái gì. Phá sản cũng cần phải lấy ra trắng trợn tung hô một phen sao?
Nhẹ nhàng nhắm mắt lại, Hạ Nhất Nhiễm hốc mắt cay cay, vương quốc thương nghiệp Đường Hạo Nam tự tay sáng lập, bây giờ, là thật triệt để sụp xuống sao?