Cửa phòng bệnh bỗng nhiên bị mở ra, Lục Ngộ Hàn xách theo một giỏ hoa quả đi đến.
"Cậu, sao người lại đến đây." Đường Hạo Nam nhìn ra cửa, bất ngờ nói.
"Không thể ngờ tới thằng nhóc con cũng có hôm nay, lại bị người ta chỉnh thành như vậy, cánh tay còn có động không thế, nếu không để cậu lột cam giúp con ha?" Lục Ngộ Hàn từ trong giỏ lấy ra một quả cam, ném cho Đường Hạo Nam, đồng thời nói với Hạ Nhất Nhiễm: "Nhiễm Nhiễm, con ra ngoài một chút. "
Hạ Nhất Nhiễm nhìn thoáng qua Đường Hạo Nam, nhận được sự đồng ý của anh liền theo Lục Ngộ Hàn ra ngoài.
"Về chuyện Nini, suy nghĩ thế nào rồi." Lục Ngộ Hàn đi thẳng vào vấn đề hỏi.
"Kỳ thật con cảm thấy được nếu phương thức này thật sự tốt mà nói, cũng không hẳn là không thể thử một lần." Hạ Nhất Nhiễm cúi đầu, đột nhiên mở miệng nói.
"Con nghĩ thông suốt rồi hả? Quyết định đem cảnh tượng ngày đó lại tái diễn một lần?" Lục Ngộ Hàn có chút kinh ngạc, anh không biết Hạ Nhất Nhiễm thái độ như vậy, là có quyết định gì.
"Con không thể đem cảnh tượng ngày đó lặp lại một lần, nhưng mà con có thể cho con bé kích thích tương tự." Hạ Nhất Nhiễm ngẩng đầu, ánh mắt kiên định, mang theo vào phần nghiêm nghị, thực là dọa Lục Ngộ Hàn nhảy dựng.
"Con muốn làm cái gì?" Lục Ngộ Hàn mơ hồ có dự cảm không tốt.
"Cái này cậu không cần quản đâu. Bản thân con sẽ tìm cách tốt nhất."
"Vậy được rồi, có cần hỗ trợ lúc nào cũng có thể tìm cậu, chỉ cần cậu có thể giúp sức, nhất định dùng toàn lực ứng phó." Lục Ngộ Hàn vẫn như cũ mang theo tươi cười hiền hòa, làm cho người ta nhìn liền có một loại cảm giác thư thái xuân về hoa nở.
"Cùng Hạo Nam nói một câu, cậu đi trước, nhớ rõ đối chính mình tốt một chút. Đúng rồi, chuyện này con trước hết đừng tìm Hạo Nam nói, nó hiện tại đã đủ phiền rồi." Dặn dò xong, Lục Ngộ Hàn liền muốn đi, Hạ Nhất Nhiễm đưa anh đến dưới lầu.
Tiễn Lục Ngộ Hàn đi, Hạ Nhất Nhiễm bấm điện thoại cho Hạ Cận Nghiêu, sau hai tiếng bíp bíp, Hạ Cận Nghiêu ở điện thoại đã nhấc máy.
"Xảy ra chuyện gì? Chuyện gì cần hỗ trợ cứ nói." Giọng Hạ Cận Nghiêu vô cùng ôn nhu, nghe qua cũng không có vẻ gì không kiên nhẫn. Hạ Nhất Nhiễm chậm rãi nhếch miệng, Đường Hạo Nam có Hạ Cận Nghiêu, kỳ thật làm một chuyện cực kỳ may mắn.
Nhưng mà hiện tại, cô cần người bạn như anh, gạt anh làm một việc.
"Là như vậy, tôi muốn cầu xin anh một chuyện, mặc kệ anh có đồng ý hay không, đều không thể nói cho anh Hạo Nam." Cậu nói không sai, tình cảnh Đường Hạo Nam hiện tại đã đủ làm cho người ta lao tâm lao lực quá độ, cô cũng không hy vọng anh bởi vì chuyện Nini vẫn còn lo lắng.
"Em nói đi, có chuyện gì." Đầu kia Nini có chút chần chờ, Hạ Cận Nghiêu trầm trầm mở miệng, giọng điệu không xem như gượng gạo, nhưng mà cũng so với ban đầu đã áp lực không ít.
"Tôi muốn tìm một nhà xưởng cũ nát, còn có súng, kế tiếp, anh đem Nini tới đó."
"Em muốn làm gì hả?" Đã hứa với Hạ Nhất Nhiễm không nói cho Đường Hạo Nam, nhưng mà Hạ Cận Nghiêu vẫn lại là tràn ngập đề phòng hỏi, cô nói muốn dùng một cái nhà xưởng cũ nát, vẫn còn dùng đến súng, lại còn mang theo Nini.
Nhưng nghĩ liền nghĩ tới Hạ Nhất Nhiễm là vì giải quyết vấn đề Nini hiện tại si ngốc, nhưng mà cách làm này của Hạ Nhất Nhiễm, Hạ Cận Nghiêu thật là không thể hiểu nổi.
"Tôi muốn dùng một chuyện khủng khiếp hơn kích thích Nini, nhưng mà tôi sợ anh Hạo Nam lo lắng, cho nên mới nhờ anh giúp tôi." Ngoại trừ Hạ Cận Nghiêu, Hạ Nhất Nhiễm không thể nghĩ được những người khác có thể giúp gì được cho cô, với năng lực cô hiện tại mà nói, làm sao đều đã tìm không thấy súng.
"Em xác định như vậy được sao? Có thể đem Nini dọa càng nghiêm trọng hay không." Anh mang theo Hạ Nhất Nhiễm một mình hành động như vậy, nếu là thành công thì tốt, nếu thất bại, anh thật sự không biết nên giải thích thế nào cùng Đường Hạo Nam.
"Chữa ngựa chết thành ngựa sống đi, ở bệnh viện kéo dài một ngày lại một ngày như vậy cũng không phải biện pháp. Còn không bằng cứ dựa theo phương thức như vậy nếm thử một chút."
"Nhưng anh đừng lo lắng, chuyện này là quyết định của tôi, mặc kệ xảy ra vấn đề gì, đều do tôi phụ trách." Hạ Nhất Nhiễm tay có phần rét run, cô thật sự có thể vì chuyện này phụ trách sao? Chuyện này đúng là liên quan đến tương lai Nini, cô cũng không thể tùy tiện quyết định.
“Được rồi, chờ anh chuẩn bị tốt điện thoại cho em." Hạ Cận Nghiêu một lời đồng ý Hạ Nhất Nhiễm thỉnh cầu, rồi mới cúp điện thoại. Sau khi Hạ Nhất Nhiễm cúp điện thoại, ngây ngốc rất lâu, rồi mới đi vào phòng bệnh cùng Đường Hạo Nam chào tạm biệt.
Vừa đi ra bệnh viện, Hạ Cận Nghiêu liền điện thoại tới.
"Em ở nơi nào." Hạ Nhất Nhiễm vừa nghe điện thoại, Hạ Cận Nghiêu nói thẳng, trực tiếp hỏi Hạ Nhất Nhiễm hiện ở nơi nào.
"Mới từ bệnh viện đi ra, anh đã chuẩn bị tốt tất cả rồi sao?"
"Đúng, anh hiện tại liền đi đón em. "
Lúc Hạ Cận Nghiêu đến cửa bệnh viện, Hạ Nhất Nhiễm đã ở dưới lầu đợi thật lâu rồi. Mở cửa xe ngồi vào, liền phát hiện Nini đã ngồi ở ghế sau gật gù ngủ gật. "Nini, tới mẹ ôm cái nào." Hạ Nhất Nhiễm vươn tay, Nini cũng không có phản ứng, Hạ Nhất Nhiễm trực tiếp đem Nini ôm vào trong lòng mình.
Nhìn đến dáng vẻ Nini si ngốc như vậy, chút bằng khoăn còn lại trong lòng Hạ Nhất Nhiễm, nháy mắt tan thành mây khói, cô nhất định phải để cho Nini khôi phục đến trạng thái người bình thường.
Xe chạy đi, vốn là chạy ra khỏi thành phố hướng đến quốc lộ, rồi chạy đến vùng ngoại thành ít người qua lại, cuối cùng mới dừng lại trước một nhà kho cũ nát, đó là một cái kho hàng bị bỏ hoang đã lâu, tường bên ngoài kho hàng loang lổ cũ nát.
"Anh ở bên trong đã lắp đặt một số thuốc nổ, lát nữa sẽ có người ôm Nini chạy trốn, em chỉ cần đuổi theo là được, chờ sau khi em đuổi theo ra ngoài kho hàng, kho hàng sẽ nổ tung. "
"Được." Hạ Nhất Nhiễm gật đầu, cùng Hạ Cận Nghiêu ôm Nini đi vào kho hàng.
Mới vừa đi vào kho hàng, một người đàn ông bị trói ở trên ghế mạnh tránh thoát dây thừng trên người, hướng về Hạ Nhất Nhiễm nhào tới, bất ngờ không đề phòng, Hạ Nhất Nhiễm theo bản năng xoay người đã muốn chạy, nhưng Nini trong lòng đã bị cướp đi, không kịp nghĩ nhiều liền
đuổi theo, toàn bộ chuyện này thật sự là quá bất ngờ, hoàn toàn không có trong dự liệu của Hạ Nhất Nhiễm.
Người đàn ông kia chạy thật sự là quá nhanh, căn bản là không giống như là đang cùng Hạ Nhất Nhiễm diễn trò, Hạ Nhất Nhiễm truy đuổi một hồi đã thở không ra hơi, sau đó di động của cô ở trong túi vang lên.
Hạ Nhất Nhiễm không kịp nghe máy, quay đầu lại nhìn kho hàng mà Hạ Cận Nghiêu nói sẽ nổ tung căn bản là không có xảy ra, kho hàng vẫn như êm đẹp ở nơi đó, mà Hạ Cận Nghiêu còn đứng ở cửa kho hàng khoa tay múa chân cái gì.
Hạ Nhất Nhiễm lòng chìm xuống.
Người này nhất định có vấn đề!
Thân thể vốn dĩ đã sức cùng lực kiệt không biết từ đâu có thêm sức mạnh, nhanh chân đuổi theo người phía trước, người đàn ông ôm Nini lại giống như cũng chạy mệt mỏi, chạy đến một chỗ, liền đứng lại, một tay ôm Nini, một tay lấy súng chỉ vào Hạ Nhất Nhiễm.
"Tôi nói cho cô biết, không được đuổi theo, nếu không tôi sẽ nổ súng!"
"Trả con lại cho tôi! Là ai phái anh tới!"
Hạ Nhất Nhiễm tới gần người đàn ông kia, Nini trong ngực anh ta vẫn là dáng vẻ là ngu si đần độn như cũ, cũng không có bất luận biến hóa gì. Hạ Nhất Nhiễm trái tim có chút đau, cũng không xác định người đàn ông đứng ở trước mặt mình là người Hạ Cận Nghiêu sắp xếp tới diễn kịch cùng cô, hay vẫn lại là do người khác sắp xếp tới đây cướp đoạt con cô, nhưng mục đích hiện tại của cô chủ yếu chính là đem Nini đoạt trở về cạnh mình.
" Cô nếu còn dám bước thêm một bước nữa, tôi sẽ thật sự nổ súng!" Theo Hạ Nhất Nhiễm từng bước một đi về phía trước, người đàn ông kia cũng bắt đầu lui về sau.
"Đem con bé trả lại cho rôi." Hạ Nhất Nhiễm kiên định vươn tay, căn bản là không để ý đến họng súng đen ngòm trong tay người đàn ông kia đang hướng về phía mình, bước nhanh hướng về người kia lao tới, anh ta vội vàng lui lại, một chân dẫm phải một hòn đá gồ lên, thân thể bắt đầu không thể khống chế ngã ra ra sau, theo người đàn ông kia mạnh té ngã ngã xuống mặt đất, súng trong tay anh ta cũng tóe lửa, đoàng một tiếng bắn xuyên qua bả vai Hạ Nhất Nhiễm.
Nini oa một tiếng khóc lên, Hạ Nhất Nhiễm ngẩng đầu trong nháy mắt đó, trong mắt chấn kinh.
Bất chấp bả vai đau đớn, Hạ Nhất Nhiễm vươn tay mạnh đem Nini ôm vào trong lòng,
Người đàn ông kia cũng từ trên bãi cỏ đứng lên, cúi đầu cầm súng trong tay ném tới một bên. "Thực xin lỗi, kế hoạch ban đầu cũng không có cho tôi nổ súng."
"Mẹ chảy máu rồi." Nini oa oa khóc lớn, vươn tay đè lại miệng vết thương trên vai Hạ Nhất Nhiễm.
Hạ Nhất Nhiễm nghe được tiếng Nini khóc, nháy mắt không thể khống chế lệ rơi đầy mặt. Nini của cô cuối cùng là khôi phục bình thường rồi, cho dù là trên vai cô trúng đạn, cô cũng nguyện ý.
"Đi, mẹ mang con về nhà." Ôm lấy Nini, quay đầu quay về, đám người Hạ Cận Nghêu đã đón chào.
Đơn giản giải thích một chút nguyên nhân làm như vậy, ước chừng chính là sợ Hạ Nhất Nhiễm có tâm lý chuẩn bị sẽ diễn không tốt, cho nên không có nói trước cho Hạ Nhất Nhiễm, mà là nói một đàng làm một nẻo như thế này để cho Hạ Nhất Nhiễm dễ nhập vai một chút.
Hạ Nhất Nhiễm trong lòng vẫn tương đối cảm kích Hạ Cận Nghiêu đồng ý giúp đỡ. Cô cũng biết Hạ Cận Nghiêu sở dĩ làm như thế đều đã là vì tốt cho cô và Nini.
Hạ Cận Nghiêu không chút nào dám chậm trễ đem Hạ Nhất Nhiễm cùng Nini đưa đến bệnh viện, lúc Đường Hạo Nam nhận được tin tức Hạ Cận Nghiêu báo cáo chạy tới, Hạ Nhất Nhiễm đã bị đẩy vào phòng phẫu thuật, Nini khóc không ngừng ồn ào muốn cùng Hạ Nhất Nhiễm đi vào, Đường Hạo Nam vươn ra tay to đem Nini ôm đến trong ngực.
Một quyền hung hăng đánh vào trên vai Hạ Cận Nghiêu.
"Cô ấy nói muốn thử liền đi thử, thử thì thử, cần phải nổ súng sao? Một súng này bắn trúng trên vai cô ấy thì không sao, nếu như không cẩn thận bắn vào những vị trí khác thì sao? Hạ Cận Nghiêu, đến cậu cũng giấu tôi cùng Nhiễm Nhiễm làm càn!" Đường Hạo Nam xem ra hết sức tức giận, nhưng mà một quyền đánh sau khi vào trên người Hạ Cận Nghêu lại có chút hối hận.
Đây là người anh em anh tin tưởng nhất, tồn tại như phụ tá đắc lực vậy, người anh em này giúp mình nhiều như vậy, đến cuối cùng chính mình lại cắn ngược lại một cái nói anh em tốt không có suy nghĩ, suy nghĩ một chút, chính mình đều đã cảm thấy được hành vi chính mình thật sự là quá đáng.
Hạ Cận Nghiêu biết Đường Hạo Nam là vì suy nghĩ an toàn cho Hạ Nhất Nhiễm, cho nên mới quá kích như vậy, là anh em nhiều năm như thế, anh có thể hiểu được tâm tình Đường Hạo Nam, không có trách cứ, hai người đàn ông cho nhau một cái ôm rắn chắc.
"Toàn bộ đều đã tốt." Hạ Cận Nghiêu an ủi Đường Hạo Nam như vậy, Đường Hạo Nam giống như thật sự thấy được hi vọng ngày mai.
Đường Hạo Nam mang theo Nini trở về phòng bệnh, William cùng Đường Hạo Nam tốn lực sức của chín trâu hai hổ mới xem như an ủi được Nini đang gào khóc, Nini lại cùng William chơi một lát, hai đứa nhỏ liền ôm nhau ngủ thiếp đi, nhờ Hạ Cận Nghiêu giúp bản thân chăm sóc Nini một lát, Đường Hạo Nam liền đi phòng phẫu thuật chờ Hạ Nhất Nhiễm.
Ngồi ở cửa phòng phẫu thuật, Đường Hạo Nam dùng hai tay che mặt, anh không biết tương lai có phải giống như Hạ Cận Nghiêu nói như vậy, toàn bộ đều đã tốt rồi hay không.