Hình ảnh ấm áp kia, khiến mắt cô bị thương.
Giống như trong nháy mắt, người đàn ông ấy đã không thuộc về cô rồi.
Nửa tháng trước, anh vẫn thuộc về cô, cùng cô như keo như sơn.
Làm sao không ghen tị, không để ý đây?
Chẳng qua, anh vốn thuộc về Đồng Y Mộng.
Ghen tị cùng mất mác của cô, tất cả đều là gieo gió gặt bão!
Trong nhà hàng Đường Hạo Nam và Đồng Y Mộng, giờ phút này giống như đã về tới trước kia, ở trước mặt cô ân ân ái ái, như keo như sơn.
"Anh vẫn lại là đừng đến đó thì hơn!" Lãnh đạm nói với Kha Dịch Thần một câu, cô không muốn đem Kha Dịch Thần cũng kéo vào chuyện này, Đường Hạo Nam vốn có thành kiến với anh ta, thấy cô cùng với Kha Dịch Thần, khẳng định sẽ hiểu lầm.
"Anh nhất định phải đi!", nhưng mà, cổ tay đã bị Kha Dịch Thần bá đạo kéo lại, bị anh ta kéo vào nhà hàng.
Lúc Kha Dịch Thần nắm tay cùng Hạ Nhất Nhiễm xuất hiện, Đường Hạo Nam sửng sốt, đem sủi cảo chấm vào nước tương, làm nước tương bắn tung tóe ra ngoài.
Đồng Y Mộng nhíu mày, cô ta cũng sửng sốt không kém, không nghĩ tới cô sẽ tới cùng Kha Dịch Thần, ngược lại, hốc mắt phiếm hồng...
"Nhiễm Nhiễm..." Cô ta kích động đứng lên gọi, đi tới trước mặt Hạ Nhất Nhiễm. Như là gặp được một người bạn tốt lâu năm.
So với lúc cô đến thăm cô ta ở bệnh viện, giờ phút này Đồng Y Mộng, béo lên không ít. Mái tóc màu đen, hẳn là tóc giả, không nhìn kỹ, thực nhìn không ra được. Mặc đầm búp bê đẹp ngọt ngào, cô ta nhìn vẫn là đáng yêu, vô hại như vậy.
Nhìn Đồng Y Mộng đầy sức sống như vậy, trong lòng giống làm đổ bình gia vị bình, các loại tư vị hòa trộn cùng một chỗ.
Mặc kệ nói thế nào, cô ta tỉnh lại, khôi phục khỏe mạnh, là chuyện cô muốn nhìn đến.
Cô là người ngay thẳng lương thiện, không nghĩ muốn gánh trên lưng nổi áy này với Đồng Y Mộng.
Tầm mắt Đường Hạo Nam vẫn nhìn chằm chằm Hạ Nhất Nhiễm, cô vẫn là dáng vẻ trước đây, mặc đồ công sở nhìn ra chững chạc giỏi gian, một đầu tóc xoăn buông rơi, nhưng mà, người đứng bên cạnh lại là Kha Dịch Thần!
Anh vì bất ngờ, cho nên mới thất thần!
Cô và Kha Dịch Thần, tại sao đi cùng nhau?!
Nháy mắt, Đường Hạo Nam vốn kiêu ngạo liền nổi trận lôi đình!
"Mộng Mộng!" Hạ Nhất Nhiễm mỉm cười, xúc động nói.
Một giây sau, hai cô gái ôm ấp ở một chỗ. Đồng Y Mộng hít hít mũi, hốc mắt Hạ Nhất Nhiễm cũng phiếm hồng, vỗ nhẹ lưng cô ta, "Thật tốt, cô cuối cùng cũng tỉnh lại."
Đây là lời khách sáo, nhưng không phải giả vờ, nguyện vọng sinh nhật mấy năm qua của cô, đều là cầu nguyện Đồng Y Mộng nhanh tỉnh lại.
Đồng Y Mộng khóc thút thít, Hạ Nhất Nhiễm nhẹ nhàng mà vỗ lưng cô ta an ủi, rơi xuống hai giọt nước mắt, mũi cay cay khó chịu.
Nghĩ đến đoạn thời gian trước chính mình cùng Đường Hạo Nam bên nhau, trong lòng đột nhiên liền thấy áy náy với Đồng Y Mộng.
Thật giống như chính mình chia rẽ bọn họ.
"Mộng Mộng... Đừng khóc nữa..." Cô nhẹ giọng an ủi, tiếng khàn khàn, Đồng Y Mộng buông cô ra, cả mặt như hoa lê đẫm mưa.
Ánh mắt Hạ Nhất Nhiễm cuối cùng cũng rơi trên người Đường Hạo Nam kia, mỉm cười gật gật đầu, "Anh Hạo Nam, mấy ngày nay em luôn đi công tác, không thể lập tức cùng Mộng Mộng gặp mặt!"
Dáng vẻ cô khách khách khí khí, khiến Đường Hạo Nam càng khó chịu.
Khóe miệng anh giật giật cười: "Đều ngồi xuống nói đi!" Nói xong, đỡ Đồng Y Mộng ngồi xuống.
Đồng Y Mộng lau nước mắt, hít cái mũi, nhìn Hạ Nhất Nhiễm ở đối diện, rồi sau đó, tầm mắt rơi vào trên mặt Kha Dịch Thần, vẻ mặt cô ta nghi hoặc, "Nhiễm Nhiễm, cô cùng anh A Thần..." Cô ta ngây thơ hỏi, vừa nghi hoặc nhìn Đường Hạo Nam.
"Bọn họ..."
"Anh Hạo Nam của cô không có nói với cô sao? Tôi với Nhiễm Nhiễm bên nhau rồi!" Kha Dịch Thần cướp lời mở miệng trước, lập tức ôm lấy bả vai Hạ Nhất Nhiễm, cất giọng nói, rồi sau đó gọi người phục vụ đến gọi cơm.
Hạ Nhất Nhiễm sửng sốt, Đồng Y Mộng lại kinh ngạc nở nụ cười, mà Đường Hạo Nam, sắc mặt thật sự khó coi!
Cho dù ghen ghét dữ dội cũng không có cách nào phát tiết được, sợ lộ ra sơ hở gì trước mặt Đồng Y Mộng..
"Thật vậy sao? Vậy thật là quá tốt rồi! Tôi nhớ rõ anh A Thần trước kia vẫn luôn theo đuổi cô!" Đồng Y Mộng kích động nói, quay đầu nhìn về phía Đường Hạo Nam, "Anh Hạo Nam, anh nói đúng không?"
Khóe miệng Đường Hạo Nam giật giật, cứng ngắc cười, giờ phút này Kha Dịch Thần đắc ý nhìn anh, mà Hạ Nhất Nhiễm lại là vẻ mặt mỉm cười tự nhiên.
"Ừ!" Trái lương tâm nói, giờ phút này hận không thể lập tức đem Hạ Nhất Nhiễm lôi đi.
Chất vấn cô, rốt cuộc là tại sao?!
Tại sao tới cùng với Kha Dịch Thần khốn kiếp này?!
"Nhiễm Nhiễm có thể hạnh phúc, anh Hạo Nam lần này có thể yên tâm rồi, anh A Thần, anh phải hảo hảo yêu Nhiễm Nhiễm đó...!" Đồng Y Mộng vẻ mặt đơn thuần cười.
"Đó là đương nhiên, tôi sẽ đem cô ấy nâng niu trong lòng bàn tay mà cưng chiều!" Kha Dịch Thần cười nói, người phục vụ đi đến, anh ta gọi rất nhiều món Hạ Nhất Nhiễm thích ăn.
Toàn bộ những chuyện này, đều bị Đường Hạo Nam xem ở trong mắt, ghi hận ở trong lòng.
Anh để ý nhất chính là, quan hệ Hạ Nhất Nhiễm cùng Kha Dịch Thần giờ phút này rất thân mật!
Chẳng lẽ mấy ngày nay cô vẫn ở cùng Kha Dịch Thần?!
Cái loại cảm giác bị cô phản bội đột nhiên xuất hiện này, thật giống như cảm giác tức giận knăm đó khi phát hiện cô cùng Kha Dịch Thần bỏ trốn, ghen tị một dạng!
Ngược lại anh càng tin tưởng vững chắc, cô hẳn không phản bội chính mình, chỉ là kéo Kha Dịch Thần tới chọc tức anh, hoặc là diễn thật một chút, để cho Đồng Y Mộng an tâm.
Bốn người, bên ngoài vui vẻ cười nói, nhưng trong lòng, đều có tâm sự riêng.
Qua một lúc lâu sau, Đường Hạo Nam nói muốn đi hút thuốc, "Khách khí" mời Kha Dịch Thần cùng đi.
Hai người đàn ông đi rồi, chỉ còn lại có hai cô gái nhỏ, mặt đối mặt ngồi với nhau, Hạ Nhất Nhiễm ăn miếng lòng heo, ngẩng đầu khi đó, đối diện khuôn mặt đẹp ngọt ngào lại vô hại kia của Đồng Y Mộng.
Tươi cười của cô ta vĩnh viễn đẹp ngọt ngào như vậy, ánh mắt dịu dàng như nước, dáng người nhỏ xinh, vĩnh viễn một vẻ đẹp ngọt ngào đáng yêu, thật giống như những búp bê Barbie mà cô ta yêu thích.
Đẹp ngọt ngào như vậy, ôn nhu như vậy, liền ngay cả cô là con gái cũng đều cực kỳ thích, càng miễn bàn là đàn ông.
Đường Hạo Nam bốn năm trước kia vẫn thường ở trước mặt cô khen ngợi Đồng Y Mộng, khen ngợi cô ta ôn nhu, không giống cô, tính tình cực kỳ ngang ngược.
"Nhiễm Nhiễm, cô so với trước kia càng trưởng thành chính chắn hơn, thực hâm mộ cô, xem ra giống người
cực kỳ có khả năng, là nữ cường nhân!" Đồng Y Mộng nhìn chằm chằm cô, ca ngợi nói.
Hạ Nhất Nhiễm bị cô ta nhìn chằm chằm có chút mất tự nhiên, hơn nữa không dám nhìn thẳng vào cặp mắt to trong suốt kia, cực kỳ chột dạ, cúi đầu ăn cháo che dấu.
"Chưa nói tới có khả năng, càng chưa nói tới là nữ cường nhân, tôi càng không phải người mà cô hâm mộ gì. Cũng là cô hạnh phúc nhất, vài năm nay, anh Hạo Nam một mực chờ cô tỉnh lại!" Cô chịu đựng trái tim đau đớn lạnh buốt, nhìn Đồng Y Mộng, giúp Đường Hạo Nam nói tốt.
Đường Hạo Nam cũng quả thật đợi Đồng Y Mộng hơn bốn năm, thời gian cô và anh bên nhau vừa vặn ba tháng.
Đồng Y Mộng mím môi, gật gật đầu, "Uh"m! Tôi biết! Lúc tôi hôn mê, thường xuyên nghe được anh ấy tại bên cạnh tôi, nói lời tình cảm... Thật giống như có tâm linh tương thông một dạng, tôi không nỡ bỏ lại anh ấy lại một mình, cho nên cuối cùng tỉnh dậy."
Đồng Y Mộng nói xong, hốc mắt liền đỏ, giọng khàn khàn, dáng vẻ cực kỳ cảm động lại thương cảm.
Cô ta như vậy, để cho Hạ Nhất Nhiễm quả thực càng thêm áy náy xấu hổ vô cùng!
"Uh"m... Cho nên, cô sau này muốn càng yêu anh ấy hơn, anh ấy mấy năm nay thật sự qua được không dễ dàng." Hạ Nhất Nhiễm rút tờ giấy lau mặt đưa Đồng Y Mộng ở đối diện, nói những lời này khi đó, lòng đau đến gần như muốn khống chế không nổi cảm xúc chính mình.
Lại giống về tới trước kia, rõ ràng là người đàn ông chính mình yêu nhất, lại khuyên người con gái khác phải yêu anh nhiều hơn!
Hiện tại, cô rõ ràng mới là vợ của anh.
Bề ngoài tỏ ra bình tĩnh, lòng đã ồ ồ rỉ máu.
"Uh"m! Tôi nhất định cực kỳ yêu anh ấy, gần đây một mực tích cực tập vật lý trị liệu, rèn luyện thân thể, sớm một chút khỏe mạnh cường tráng, làm cô dâu xinh đẹo của anh ấy!" Đồng Y Mộng lau nước mắt, cười nói.
"Cộp!"
tay Hạ Nhất Nhiễm run lên, cái muỗng gốm sứ trong tay rơi trên mặt bàn đá cẩm thạch, phát ra tiếng động thanh thúy.
"Nhiễm Nhiễm, cô làm sao vậy? Tôi nói sai cái gì sao?" Đồng Y Mộng hỏi, Hạ Nhất Nhiễm vội vàng lắc đầu, lòng tràn đầy hỗn loạn.
"Không có, tôi là nghe nói các người muốn kết hôn, trong lòng kích động, cho nên tay liền run lên!" Vội vàng giải thích, trên mặt giả cười, cảm giác cười đến khóe miệng đều đã giật giật, nhất định rất khó nhìn, không biết Đồng Y Mộng có thể nhìn ra gì hay không.
"Tôi còn tưởng rằng cô vẫn yêu anh ấy, không muốn chúng tôi kết hôn." Đồng Y Mộng nhỏ giọng nói, vẻ mặt nghịch ngợm cười xấu xa.
"Sao có thể?! Tôi đã sớm không thích anh ấy, cô cũng đừng nghĩ lung tung!" Cô vội vã giải thích.
"Tôi đương nhiên hẳn không suy nghĩ lung tung, cô là chị em tốt nhất của tôi, làm sao có khả năng cướp đoạt bạn trai của tôi!" Đồng Y Mộng le lưỡi, cười nói, nhìn sắc mặt Hạ Nhất Nhiễm mất tự nhiên, trong lòng cô ta vô cùng vui sướng.
Hiện tại trong lòng cô nhất định vô cùng đau khổ, buồn bực đi?
"Đúng vậy... Mộng Mộng, tôi trước đi toilet đã." Hạ Nhất Nhiễm cố giả bộ mỉm cười, nói xong, nhanh chóng rời đi.
...
Nhà hàng này hiển nhiên là bị Đường Hạo Nam đặt bao hết, nhà vệ sinh nữ chỉ có một mình cô, cô rửa mặt, cố gắng khôi phục tậm trạng của mình, sau đó trang điểm lại.
Sau khi ra ngoài, nhất định phải lập tức rời đi, chẳng thế thì, cô ở trước mặt Đồng Y Mộng khẳng định sẽ lộ tẩy.
Nói dối, diễn trò, thật sự không phải sở trường của cô.
Mới vừa khép lại hộp phấn, trên tấm kính ở bồn rửa tay đột nhiên xuất hiện bóng dáng, là Đường Hạo Nam, cô chấn động toàn thân.
Cửa toilet bị anh khóa trái rồi.
Rồi sau đó, anh đã đi tới, cô vội vã xoay người, mông chạm vào bồn rửa tay, Đường Hạo Nam mặt không chút thay đổi, lấn người đến.
"Anh vào đây làm gì?!" Sẽ không sợ bị Đồng Y Mộng phát hiện sao?!
Cô lớn tiếng hỏi.
Đường Hạo Nam không lên tiếng, sắc mặt nghiêm túc, mặt không chút thay đổi, hướng tới gần cô.
"A!"
Người đàn ông đột nhiên ôm cô vào trong ngực, cánh tay trái ôm eo cô, tay phải giữ lấy cằm cô, một đôi mắt thâm trầm tối đen nhìn thẳng mắt cô, ánh mắt ác độc.
Anh như vậy, khiến cô có phần hoảng hốt.
Nhưng mà, không thể phủ nhận, khuôn mặt này tuấn mỹ như vậy, vẫn lại là để cho cô đau lòng rồi.
Không gặp được anh, nhớ đến làm cho người ta trong lòng phát điên, gặp được anh, đau lòng đến ngay cả hít thở cũng khó khăn.
Hơi thở quen thuộc đặc mùi nam tính đem cô bao trùm, sau giây phút thất thần, cô lập tức quay mặt, lại bị anh buộc quay đầu lại, đối mặt anh.
"Anh buông ra! Ưm...!" Cô kiên định quát, anh lại đột nhiên cúi đầu, cường thế mà cuồng dã ngăn chặn đôi môi cô.
Răng môi giao nhau, tất cả là hương vị nhớ nhung, bàn tay to lớn của Đường Hạo Nam giữ lấy gáy cô, thật sâu hút cắn môi cô, cuồng dã hôn xuống, nụ hôn kia, ngang ngược thậm chí có chút thô bạo.
Như đang trừng phạt cô!
Lại càng giống như anh đang muốn phát tiết!
Hạ Nhất Nhiễm phản kháng không được, thân thể bị anh làm cho liên tục thối lui, sau lưng chạm lên vách tường gạch men sứ lạnh lẽo...