Sau khi đã hài lòng với sự " lột xác" của cơ thể mình.
Vô Ưu không khỏi lại soi mình dưới bóng nước một lần nữa.
- Chà chà! Đúng là mỹ nhân tuyệt sắc nha! Ngay cả mình nhìn thấy còn phải mất hồn.
Nếu gặp người quen không biết có nhận ra không ta?
Bình thường cô cũng được xem là thanh tú, thân hình tương đối nhỏ nhắn, điển hình của mẫu người trung bình.
Nhưng nhìn bóng hình trong nước làm cô không khỏi cảm thán.
Gương mặt tuyệt sắc không nói, ngay cả thân hình cũng đẩy đà hơn.
Hai nụ hoa hồng nhạt ở giữa hai gò núi mềm mại bóng loáng khiến người ta say mê.
Vòng eo tinh tế nhỏ gọn, một nắm tay có thể ôm hết.
Cặp đùi thon dài sáng bóng.
Thậm chí ngay cả vùng abc cũng trở nên mượt mà sáng bóng như thiếu nữ chưa dạy thì.
Cô không khỏi nuốt một ngụm nước miếng.
Tự ngắm mình tự vui vẽ một hồi, bất chợt cô ngửi được một mùi hương thật thanh khiết, càng ngửi càng thấy thích.
Cô xoay người lại thì kinh ngạc phát hiện, cây hoa kỳ lạ kia đã thay đổi màu sắc.
Từ trong suốt như thủy tinh đã biến thành đỏ như máu, chỉ trừ màu bảy sắc cầu vồng là còn nguyên.
Mùi hương thanh khiết nồng đậm phát ra từ nụ hoa ở giữa thân cây, và dường như nó cũng đang muốn hé nở.
Cô lại gần sờ vào nó, cảm giác dường như nó đang run lên.
Cô không khỏi sờ thêm lần nữa.
Chợt từ giữa nụ hoa có thứ gì đó nhô ra và chảy ra một giọt chất lỏng trong suốt.
Cô thò tay hứng giọt chất lỏng ấy để vào miệng nếm thử.
- Thật ngọt! Thật thơm!
Cô nghĩ đây chắc là mật hoa chảy ra khi nó sắp nở.
Thế là, cô không ngần ngại dùng miệng hút đi những giọt chất lỏng ấy.
Càng uống càng thấy ngon.
Nhưng sao có cảm giác nó to hơn và dài hơn thì phải? Cô bỏ ra và kinh ngạc phát hiện nụ hoa lúc này đã hoàn toàn nở rộ, ở giữa nhụy h0a có một vật giống như là...!cái...đó...!của đàn ông.
Chất mật mà cô uống nãy giờ chảy ra từ đầu vật đó.
Mặt cô không khỏi bạo hồng.
Nhưng chỉ vài giây sau cô liền lấy lại bình tĩnh.
- Chỉ là một cái cây hoa.
Chắc đây là hoa đực còn đóa hoa to ở trên là hoa cái!
Tự nghĩ vậy thôi, nhưng cô nhìn thế nào cũng cảm thấy quái quái.
Mà quái điểm nào thì cô cũng không biết.
Định xoay người đi thì bất chợt cô bị những chiếc lá vươn ra quấn vào người.
Cô hoảng sợ giãy dụa, nhưng càng cố thoát ra thì những chiếc lá kia càng siết chặt hơn.
Nó quấn chặc hai tay, hai chân và cả vòng eo tinh tế của cô.
Trong đầu cô lúc này chợt nảy lên ý nghĩ.
- Thôi xong.
Đây là hoa yêu! Chắc nó sẽ ăn thịt mình!
Cô bị ý nghĩ của mình dọa sợ.
Cô cố vùng vẫy, khóc lóc van xin.
- Làm ơn tha cho tôi.
Tôi không có ý mạo phạm ngài.
Xin đừng ăn thịt tôi!
Lời van xin khóc lóc như nói vào hư không.
Bây giờ toàn thân cây đã trở thành màu đỏ rực như lửa.
Nó dùng nhứng chiếc lá dài kia quấn chặc lấy cô và nâng cô lên khỏi mặt đất.
Và từ giữa đỉnh đóa hoa to lớn kia bỗng dài ra một xúc tua như một con rắn nhỏ, vuốt v3 khắp người cô như nếm thử mỹ vị.
Xúc tua lướt đến đâu, chổ đó ngứa ngáy khó chịu vô cùng, nhưng càng khổ hơn là nó khiến cô nổi lên d*c vọng.
Nó giống như chiếc lưỡi dài li3m láp khắp cơ thể cô, không chừa một tấc thịt.
- Đừng.....!đừng mà...!
Cô khẽ kêu ra tiếng vô cùng kiều mị, mà ngay cả cô nghe cũng thấy xấu hổ vô cùng.
Dường như hài lòng với phản ứng của cô, xúc tua dừng lại không vuốt v3 nữa.
Nhưng nó lại dừng lại ngay nụ hoa hoa hồng nhạt, bóng loáng trước ngực cô và ra sức m*t vào.
- Aaaaaa!
Cảm giác khô nóng toàn thân khiến cô khẽ kêu ra tiếng.
Bây giờ cô không còn ý thức của chính mình nữa, mà chỉ còn lại d*c vọng theo bản năng phát ra từ cơ thể.
Cô cảm thấy cơ thể trống rỗng và muốn cái gì đó lấp đầy.
Xúc tua cứ ra sức đùa nghịch hai nụ hoa mẫn cảm của cô, khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu và muốn được nhiều hơn nữa.
Bên dưới u