"Là ai?" Ma vương hỏi lại, ngữ khí có chút lạnh lẽo, thậm chí mang điểm cảm giác chất vấn.
Khắc Lạc Duy đứng dậy, khuôn mặt hoa mỹ không có biểu tình, làm cho Ma vương nhìn thấy phát lạnh, lãnh đạm đối với Ma vương nói, "Ngươi không có tư cách biết." Sau đó xoay người rời đi.
Ma vương nhìn người xoay thân rời đi, không giữ lại, chỉ hắn biết, trong lòng hắn vừa rồi có rối rắm cùng không cam nguyện, thậm chí không biết vì sao hơi hơi đau đớn, không bén nhọn, đó là một loại đau chậm. Đối với tâm tính như thế Ma vương rất nghi hoặc. Sau khi Khắc Lạc Duy biến mất, cũng rời khỏi phòng khách.
Buổi chiều kết thúc không vui vẻ, làm cho bữa tối tiến hành thật trầm mặc, hai người Khắc Lạc Duy cùng Ma vương đều không nói chuyện, trên bàn cơm có chút áp khi nặng nề.
Doro sau khi biết Brad đi theo sau chính mình tiến vào rừng làm cái gì, hung hăng mắng Brad, đáng tiếc Brad không để ý tới hắn, bình tĩnh thu hồi bảo thạch và văn thư trên tay, sau đó vào phòng bếp chuẩn bị bữa tối. Khiến Doro một bụng lửa giận muốn đối với người sai sử Brad tạo ra hành vi này nổ súng, nhưng không khí quỷ dị trên bàn cơm, làm cho hắn cũng không dám nói nhiều.
Mà áp khí của Ma vương rất lạnh, thật trầm, ẩn chứa phong bạo. Nhân loại tên Khắc Lạc Duy này khiến cho chính mình vô cùng hứng thú, có cảm giác chinh phục, thậm chí mang theo vài phần dục vọng, chỉ thế đã rất không tầm thường, điều này chính mình không nghĩ tới, cảm xúc như vậy rất nguy hiểm, thậm chí đã từng động sát tâm đối Khắc Lạc Duy.
Nhưng khi nhìn đến Khắc Lạc Duy, lại có vài phần không muốn chính mình đều không hiểu còn có..., ngay cả mình cũng không biết là cái gì, bản năng nói cho hắn không thể giết người này.
Ma tộc là sinh vật trung thành với bản năng, Ma vương lúc này cũng chỉ loáng thoáng cảm giác được Khắc Lạc Duy bất thường, đặc thù đối với chính mình. Về phần yêu a, thích a, Ma vương tuyệt đối không thể nghĩ tới, bởi vì trong tư tưởng hắn cao cao tại thượng, tuyệt không cho rằng chính mình sẽ yêu một nhân loại nhỏ yếu hèn mọn, hơn nữa Ma vương vô tình trước sau như một lại như thế nào biết yêu là gì. Làm cho thời điểm có một ngày hoàn toàn giác ngộ, cũng chính là lúc Ma vương hoàn toàn luân hãm.
Khắc Lạc Duy một chút cũng không chịu ảnh hưởng, chậm rãi tao nhã ăn cơm, Brad đồng dạng không chịu ảnh hưởng hầu hạ chủ nhân, thật giống như bên cạnh không có những người khác.
Đúng vậy, y cảm giác được sát khí của Ma vương, không nghĩ tới chính mình thế nhưng có thể làm Ma vương không khống chế được, mà Ma vương lại không trực tiếp động thủ, thật sự là kỳ quái, bất quá, chỉ cần Ma vương dám động thủ, như vậy y cũng sẽ không ngồi chờ chết, người chết tuyệt đối không phải mình.
Đối với nguyên nhân Ma vương động sát khí, Khắc Lạc Duy cũng đoán ra vài phần, từ ngày đầu tiên nhìn thấy Ma vương, vị Ma vương cuồng tứ cùng vô tình này vốn không có che dấu, nhưng thời gian ba ngày ngắn ngủi, thời điểm Ma vương đối mặt y, ánh mắt sẽ hiện lên chút mê mang, Ma vương phiền não cái gì, Khắc Lạc Duy không có hứng thú biết, cũng không miệt mài theo đuổi, nhưng thời điểm Ma vương đối mặt y, cảm xúc dao động rất rõ ràng, đối với một vương giả, một vương giả quân lâm thiên hạ, Ma giới chi vương cao ngạo không có nhược điểm mà nói, không không chế được như vậy là không cho phép, cho nên sinh ra sát ý.
Sinh ra sát ý cũng không động thủ, vị Ma vương này thật sự không quả quyết. Khắc Lạc Duy âm thầm ai oán một chút, sau đó bình tĩnh ăn xong bữa tối.
Đêm nay hẳn là bắt đầu náo nhiệt.
Một ngày này mưa chung quy không có rơi xuống, bất quá gió rất lớn, thổi qua cửa sổ phát ra âm thanh vù vù, cây cối theo nó rào rào rung động không ngừng, không bình thản của ban ngày, ban đêm thanh âm như thế có vài phần bi ai, cùng tiếng gió vang lên khủng bố như vậy.
Nhưng dù sao cũng là ban đêm, thuộc về thời gian nghỉ ngơi, người chìm vào giấc mộng căn bản không nghe được âm thanh khủng bố này.
Trong thành Thêm Nhĩ Cách chỉ còn lại đèn làm đẹp cửa cùng đèn hành lang của các quý tộc, thị vệ tuần tra giơ cây đuốc để hành động, địa phương bình dân ở đã muốn tối đen một mảnh.
Cửa thành đã phong bế, thị vệ thủ vệ không ai tán gẫu cùng thì đánh ngáp một cái, có người suy yếu cầm vũ khí, người a, sẽ ngại tình cảm giao hảo mà đem một ít người không phải tinh anh đưa đến địa phương thuộc về tinh anh, tỷ như cửa thành này, nhiều béo bở, công tác không rắc rối, chỉ cần ngoan ngoãn không gây chuyện, có thể bình an, cái gì phần tử khả nghi a, thật có lỗi, đó không phải người thủ vệ quản, bọn họ có thể lưu ý, nhưng tuyệt đối không thể tự chủ trương, cái gọi là thị vệ thủ vệ Thêm Nhĩ Cách chính là một mặt tiền cửa hàng, phòng ngự chân chính không phải bọn họ, đây là mọi người ở tại Thêm Nhĩ Cách nhiều năm biết đến, cho nên trừ bỏ ngoài chút chán ghét buổi tối trực đêm, phân công này thật sự không tệ.
Lửa trong chậu than bị gió thổi đến hỗn độn, bóng dáng trong nháy mắt trở nên lay động.
Tóm lại là một đêm yên tĩnh.
Nhưng lúc này đã có một số người thần bí mang theo sát khí tránh được thị vệ thủ vệ, ly khai Thêm Nhĩ Cách, phương hướng là trang viên ngoài thành ai đó sở hữu.
Bọn họ hành động cũng không giấu diếm được một vài gia tộc chân chính có thực lực, những người này muốn làm gì, bọn họ đoán ra được, thậm chí một nhà thiếu kiễn nhẫn kia, bọn họ cũng biết, bọn họ thoải mái ra khỏi cửa thành như vậy là do mấy nhà ngầm đồng ý, bọn họ bảo trì trầm mặc. Nếu không chỉ với đủ loại ma pháp đặc thù trên tường thành có thể làm cho bọn họ ra không được.
Nhóm sát thủ thần bí mới không thèm quản những thứ đó, bọn họ chỉ cần giết chết mục tiêu là được.
Tòa trang viên kia cách cửa thành cũng không tính rất xa, nhóm sát thủ nhanh chóng đến nơi.
Trang viên chỉ có đại môn, cùng cửa phòng ở thắp đèn, trong phòng không có là dự liệu trước.
Nhóm sát