"Đã lâu không gặp, Y Tư Đặc La." Thần vương Áo Hưu Tư buông dây cương ra, xuống ngựa đưa cho Tát Lạp, Tát Lạp không có gì ngoài ý muốn thuần thục tiếp nhận.
"Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ đại nhân." Hai Thần tộc hơi hơi thi lễ, không bại lộ thân phận đối phương.
Thần vương cùng Ma vương giống nhau, làm người mở ra hai giới, bọn họ không thể đến giới diện của đối phương sẽ phá hỏng cân bằng giới diện khác, nhưng trừ bỏ hai vị vương giả Thần Ma hai tộc, lại có thể tùy ý lui tới hai giới. Mà hai vương giả đứng trên cao, thông qua thông tấn của Mư vương để nói chuyện với nhau.
Hơn nữa cá tính của vị Thần vương này, thời điểm chưa rời khỏi giới diện chủ, liền thích quấy rầy Ma vương, bởi vì chút việc nhỏ, tỷ như hôm nay hoa tàn, sau đó cảm mạo u buồn một phen, tỷ như hôm nay chính mình chỉ là chạy thoát một vài công tác, An Tô Á liền thuyết giáo nói liên miên cằn nhằn với mình, lấy việc đó quấy rầy Ma vương, làm cho Ma vương không chịu được phiền phức này, năm đó đồng ý rời khỏi giới diện chủ, mở ra Ma giới, mà không phải cùng Thần vương đồng mở nhất giới, vì tránh đi Thần vương đáng ghét nào đó cũng là một trong các nguyên nhân.
Mặc kệ như vậy dưới phương diện đơn độc cố gắng không ngừng của Thần vương, Ma vương không thể không nhận thứ gọi là bằng hữu này, Thần vương là người duy nhất có tư cách trở thành bằng hữu của Ma vương, cho nên quan hệ của hai tộc Thần Ma rất tốt.
Thần vương Áo Hưu Tư nhiệt tình hướng Ma vương đi đến, nhưng ngay sau đó liền dừng bước.
Một người từ phía sau Ma vương xuất hiện, một nam tử chỉ có thể dùng hoa mỹ để hình dung.
Thần vương Áo Hưu Tư trong mắt hiện lên quang mang lợi hại, đây là Khắc Lạc Duy • Bái Luân • Hải Nhân Lợi Hi kia.
Ngàn năm trước, Ma vương nhàm chán lựa chọn ngủ say. Thần vương đã cùng Ma vương ngàn năm không gặp, lúc này đối hai vị vương giả mà nói tuyệt đối không lâu, bất quá Thần vương nào đó sau khi Ma vương ngủ say cảm thấy điều này cũng là phương pháp giết thời gian, lanh lẹ đem công tác giao cho bộ hạ có khả năng, đi ngủ.
Ma tộc tự do, chỉ cần không quá phận, người đứng đầu Ma tộc căn bản mặc kệ, Thần tộc không giống vậy, cá tính bọn họ so với Ma tộc nghiêm túc hơn, đương nhiên trừ bỏ Thần vương ngoại tộc này, tự nhiên điều lệ kỷ luật của Thần tộc cũng nhiều hơn so với Ma tộc, công tác của Thần vương cũng nặng hơn so với Ma vương.
Ma vương ngủ say, đối Ma tộc ảnh hưởng không lớn, cường giả vi tôn là quan niệm của Ma tộc, cho dù Ma vương ngủ say, cũng không ai dám phản đối, cuộc sống của bọn họ là do Ma vương mở ra Ma giới mà có, Ma vương biến mất, Ma giới tự nhiên biến mất theo, mà giới diện chủ không dung bọn họ có thể đi đâu? Thần giới, quên đi, bọn họ chịu không nổi ước thúc ở Thần giới.
Thần vương ngủ say, tự nhiên tích xuống một đống công tác, mặc dù có vài vị thủ hạ cao tầng của Thần vương xử lý sự vụ, nhưng đối hành động của Thần vương còn chưa chờ bọn hắn tỉnh ngộ, liền lâm vào ngủ say cũng làm cho Thần tộc bọn họ thật sự rất oán niệm.
Thần vương từ trong ngủ say tỉnh lại, chuyện thứ nhất chính là bị thuộc hạ bắt được, xử lý công văn, làm cho Thần vương khổ không nói nổi, lại tiếc nuối, chính mình vì sao không phải Ma tộc, muốn chạy, nhưng trong vòng vây cường đại của thuộc hạ, trốn không thoát, bất đắc dĩ Thần vương chỉ có thể ngồi trên vương tọa, xử lý công vụ.
Sau đó, là ngày hội thuộc về Thần Ma hai giới, cho dù Ma vương đang ngủ say, Thần vương cũng phải tượng trưng ân cần thăm hỏi một chút, đợi cho Ma vương thức tỉnh, Thần vương đã chuẩn bị tốt hướng hảo hữu khóc lóc kể lể thống khổ của mình, nhưng chiếm được tin tức Ma vương không ở Ma giới.
Trong đầu Thần vương vừa chuyển chỉ biết Ma vương đi đến giới diện chủ, Thần vương bị công tác vùi lấp trong lòng mạnh mẽ lên án Ma vương không đủ nghĩa khí, chình mình tiêu dao mà bằng hữu đang trong nước sôi lửa bỏng mà không đến giải cứu. Mãnh liệt oán niệm làm cho Thần vương bày ra hoạt động thoát khỏi công tác tới giới diện chủ.
Rốt cuộc đợi được cơ hội Thần vương mở ra đại môn, không nghĩ đến trợ thủ đắc lực An Tô Á • Phí La cùng Tát Lạp • Lôi Đa Nhã An sớm phát hiện mục đích của mình, một khắc đại môn mở ra kia cùng chính mình đến giới diện chủ.
Vừa đến giới diện chủ, Thần vương liền cảm giác được không đúng, lực lượng của mình không có bị phong ấn, giới diện chủ có thể cất chứa, điều này không bình thường, năm đó chính bởi nguyên nhân gã cùng Ma vương quá cường đại, không thể không rời khỏi giới diện chủ để duy trì cân bằng, nhưng gã hiện tại đang ở thời kì toàn thịnh(mạnh nhất?), thậm chí thực lực so với năm đó mạnh hơn, giới diện chủ thế nhưng có thể dung nạp tất. Rất dị thường.
An Tô Á cùng Tát Lạp cũng phát hiện vấn đề này, không khuyên chính mình về Thần giới, mà cùng nhau điều tra nguyên nhân.
Còn có, phong ấn năm đó thế nhưng có chút không ổn, nếu không phải mình đi vào giới diện chủ sẽ không biết. Năm đó đem phong ấn chia làm mấy phần, một phần tại chỗ phong ấn, một phần ở Ma giới, một phần ở Thần giới, một phần ở Long tộc, một phần ở Tinh Linh tộc.
Thần giới cùng Ma giới không cần quan tâm, hiện tại trừ bỏ gã cùng Ma vương không có người có thể mở ra giới môn.
Phong ấn thay đổi, Y Tư Đặc La nhất định biết, bất quá lấy tính tình của hắn, nhất định không thèm để ý, hoặc nên nói hắn càng hy vọng phong ấn cởi bỏ, trước kia bận tâm pháp tắc, nhưng hiện tại pháp tắc đã có thể dung nạp lực lượng của hắn, sẽ không cần suy nghĩ, tính cách hắn nguy hiểm nhất như thế, thứ càng có tính khiêu chiến càng muốn chinh phục.
Nhưng chính mình làm không được, cho dù mình có lười nhác, sự nghiêm túc thuộc về Thần tộc, khiến gã không thể mặc kệ.
Mục đích tự nhiên là Tinh Linh, trong mấy phong ấn, lực lượng của Tinh Linh yếu nhất. Mấy ngàn năm sẽ không làm cho Tinh Linh sống đến ngàn năm quên chuyện cổ xưa, sau khi gã cho người thông báo, tự nhiên chiếm được sự giúp đỡ từ Tinh Linh, đem một