[Vô Xá Hệ Liệt] Nhiễm Huyết Quý Công Tử

Đệ tứ thập ngũ chương


trước sau

Rèm cửa bị xốc lên, bởi vì đại lực động tác của Ma vương, toàn bộ rèm cửa đều xốc lên, cảnh tượng trong lều trại rơi vào mắt Ma vương, cũng rơi vào mắt Thần vương phía sau, còn có mắt Lai Ngang • La Lam đang trừng Ma vương.

Rõ ràng là mới tắm rửa xong, tóc có chút ướt át, chân trần dẫm trên thảm mềm mại, mặc một chiếc quần dài tuyết trắng, thân hình thon dài tuyệt đẹp bởi vì ướt át vải dệt có chút dính ở trên đùi mà bại lộ, đưa lưng về phía bọn họ, đang mặc ngoại bào, sợi tóc hắc sắc rơi trên lưng, đường cong tao nhã bị tóc đen che dấu, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy da thịt trắng nõn, ngoại bào mặc vào từ giữa lưng, bả vai mượt mà còn chưa tới kịp, dưới ngọn đèn nhu hòa trong lều trại, lưu lại giọt nước chợp động oánh nhuận sáng bóng, hết sức dụ nhân.

Bởi vì Ma vương đột nhiên xâm nhập, Khắc Lạc Duy hơi hơi quay lại, chỉ một bên sờn mặt, bởi vì thủy khí dễ chịu mà đôi môi đỏ mọng, trên gương mặt cũng nhiễm thượng hồng sắc. So với hoa mỹ trương dương bình thường, hơn vài phần mềm mại đáng yêu.

Ma vương đột nhiên cảm thấy yết hầu thật khô, tay giơ rèm cửa thậm chí đã quên buông xuống, ngơ ngác nhìn mỹ cảnh trước mắt, Ma vương lần đầu tiên biết dụ hoặc là gì.

Khắc Lạc Duy sớm biết động tĩnh ngoài lều trại, Lai Ngang • La Lam bồi hồi bên ngoài y biết, nhưng cùng y có quan hệ gì, phân phó tắm rửa, Ma vương cùng Thần vương đến y cũng biết, phát sinh ở cửa tất cả y đều cảm giác được, việc đó căn bản không đáng để trong lòng, tẩy xong theo mục đích của bản thân, đứng dậy, chuẩn bị minh tưởng.

Thời gian ở cùng Ma vương, y vẫn không ngủ qua, bởi vì Ma vương quá thân cận, ngay trong khoảng cách y cảnh giác, tình huống như vậy, khiến cho y không tin người như thế nào ngủ yên. May mắn lấy thực lực của bọn họ minh tưởng có thể thay thế được giấc ngủ, lâu như vậy không ngủ, với y mà nói không có ảnh hưởng gì.

Hành động Ma vương xốc lên rèm cửa cũng không có làm Khắc Lạc Duy giật mình, nhìn đến bộ dáng si ngốc của Ma vương, Khắc Lạc Duy cũng không là gì, bộ dạng của mình hiện tại cùng lực sát thương, Khắc Lạc Duy rất rõ ràng, đối với biểu hiện của Ma vương cũng không chán ghét.

Ngoài cửa một tiếng cười ngả ngớn, xuất từ Thần vương, Ma vương lập tức tỉnh lại, hành động của mình làm cho người phía sau cũng nhìn thấy cảnh đẹp như vậy, lập tức tiến vào lều trại, buông mành, ngay cả mọi người phía sau cũng không liếc mắt một cái, để không cho bọn họ nhìn đến càng nhiều hơn nữa.

Đối với hành động của Ma vương, Khắc Lạc Duy rất lãnh tĩnh.

Quay đầu, đem ngoại bào khoác lên, che lấp cảnh xuân lộ ra ngoài, tóc tung bay theo ngoại bào, tiếp nhận dây thắt lưng kim sắc Brad đưa qua, tư thái tao nhã ở trên lưng buộc hai vòng, đem đường cong kích thước lưng áo triển lộ.

Xoay người, trước mặt Ma vương đem dây thắt lưng tạo thành một nút buộc hoàn mỹ, mặc xong, bỏ qua Ma vương lạnh lùng nhìn chằm chằm sắc mặt Brad.

Vừa rồi trầm mê trong cảnh đẹp, nếu không phải Brad đưa dây thắt lưng, hắn cũng sẽ không chú ý đến tồn tại của Brad. Sau đó ý thức được, lúc nãy khi Khắc Lạc Duy tắm, Brad nhất định ở, có thể đúng lúc hầu hạ Khắc Lạc Duy mặc quần áo như thế, lại liên tưởng thời gian ở cùng Khắc Lạc Duy, ẩm thực của Khắc Lạc Duy đều do Brad chiếu cố, bộ dáng sau khi Khắc Lạc Duy tắm rửa, bộ dáng tỉnh ngủ, Brad toàn bộ đều nhìn thấy.

Một cỗ bạo ngược không thể khống chế ở trong lòng bốc lên, sát khí không chịu khống chế lộ ra ngoài, bao phủ khu cắm trại, người bình thường lạnh run, Thần tộc cùng Ma tộc sợ hãi quỳ xuống, ngoài lều trại Thần vương Áo Hưu Tư nhíu mày, lại làm sao vậy?

Nhưng cỗ khí thế kinh khủng này rất nhanh tiêu thất, giống như lúc nó xuất hiện, đột ngột như vậy.

Thần vương Áo Hưu Tư sửng sốt, lửa giận của Y Tư Đặc La cố nhiên khủng bố, nhưng biến mất nhanh như vậy, càng thêm quỷ dị, tính tò mò của Thần vương lại bắt đầu nổi lên, bên trong đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Dường như nên nhìn thử a, Thần vương rất muốn tiến lên, nhưng nhìn bộ dáng hiện tại của Lai Ngang · La Lam, Thần vương lại do dự, lòng hiếu kỳ hay sinh mệnh, đó là một vấn đề.

Đầu Lai Ngang · La Lam cúi thấp, không phải vì khí thế đột nhiên xuất hiện, mà vì sau khi thoáng nhìn rèm cửa xốc lên, không phải thiếu niên ngây thơ chưa biết sự đời, hắn đã kết hôn hơn nữa sắp trở thành phụ thân hắn tự nhiên sẽ không đơn thuần như vậy. Nhưng thê tử xinh đẹp làm cho chính mình phản bội hữu tình, cũng không khiến hắn giống như một màn vừa vừa rồi, cả người máu dâng lên, tim đập gia tốc, miệng khô lưỡi khô, thậm chí..., sau khi ý thức được trạng thái của mình, lập tức cúi đầu, không dám nhìn tiếp.

Lai Ngang · La Lam ngươi suy nghĩ cái gì, tại thời điểm người kia vẫn là Địch Á, bộ dáng y sau khi tắm rửa ngươi cũng không phải chưa nhìn qua, chăng lẽ đơn giản chỉ hiện ra gương mặt thay đổi khiến cho ngươi trở nên xấu xa như thế, sinh ra ý niệm bội đức trong đầu như vậy. Cho dù người kia có đẹp nữa, huống chi, ngươi kia mĩ không có nửa điểm nữ khí, khí thế cùng khí chất của y đều là nam tử không hơn không kém.

Lai Ngang · La Lam phỉ nhổ chính mình, ngay cả khí thế khủng bố của Ma vương cũng không chú ý, đắm chìm trong chán ghét chính mình. Lai Ngang · La Lam cả đời này chỉ có một chuyện vô đạo đức nhất chính là có lỗi với hảo hữu, cướp đi vị hôn thê của hảo hữu, còn cùng hảo hữu xung đột vũ trang. Đối với người từng là hảo hữu, hơn nữa còn là nam tử, sinh ra ý niệm như vậy, với Lai Ngang · La Lam coi như chính trực mà nói là chuyện tình tội ác.

Nhưng Lai Ngang · La Lam không cách nào khống chế mình không nghĩ tới một màn xuân sắc vừa rồi, càng làm cho chính mình không cần nghĩ tới, thứ nhìn thấy ở trong đầu càng hiện ra rõ ràng, khiến hắn càng thêm nan kham. May mắn chính mình hiện tại đang nằm úp sấp, không ai phát hiện trò hề của mình. Chính mình thật sự là cầm thú, thế nhưng sẽ...

trong lều trại đến tột cùng đã xảy ra cái gì làm cho khí thế cuồng nộ của Ma vương biến mất?

Kỳ thật cái gì đều không có phát sinh, thậm chí hai người đối mặt ngay cả một câu cũng không có nói, nhưng lửa giận của Ma vương bị đông lại.

Khắc Lạc Duy đối sát ý của Ma vương, không có tỏ vẻ gì, chỉ nhìn ánh mắt hồng sắc bạo ngược lại mê muội của Ma vương, một mảnh bình tĩnh, cái gì cũng không có, sâu không thấy đáy, không có sợ hãi, không có phản kháng, rõ ràng ảnh ngược bộ dáng mê muội của Ma vương lúc này.

Chính là bình tĩnh như vậy, làm cho Ma vương cảm thấy lạnh, gọi trở về lý trí đã bị lòng đố kị thiêu đốt của Ma vương.

Ma vương tại một khắc này rõ ràng thấy được vị trí của mình ở trong lòng Khắc Lạc Duy, không, ngay cả vị trí đều không có, con ngươi bình tĩnh vô hỉ vô bi kia, vô ghét vô giận, trong suốt như nước, cũng lạnh lùng như băng. Lửa giận của mình, căn bản không thể mang đến ảnh hưởng gì cho đối phương, y không úy kỵ chính mình, không sợ hãi sát khí của mình, mà chính mình lại như thế nào có khả năng động thủ tổn thương người này. Không cần, không cần biết mình vì sao sinh khí, không cần biết mình vì sao đột nhiên sinh ra sát ý, sẽ không để ý tâm tình của mình.

Ma vương tiến vào, là muốn nói cho Khắc Lạc Duy tâm ý của mình với y, nhưng giờ khắc này, Ma vương phát hiện mình không thể nói, bởi vì người này sẽ không để ý, không thèm để ý chính mình, lại càng không để ý tâm tình của mình.

Cũng vì phân không để ý này, làm cho Ma vương thanh tỉnh, chình mình ghen tị sẽ mang đến cho mình cái gì, hiện tại một khi làm ra hành động khiến đối phương không vui, như vậy ngay cả cơ hội đi vào tâm đối phương cũng không có, Ma vương với tình thế bắt buộc mà nói, đó là không thể.

Rất lạnh, khi nhìn đến sự không thèm để ý trong mắt Khắc Lạc Duy, Ma vương lần đầu tiên cảm nhận được cái gì là lạnh như băng, lạnh như băng có thể làm đông toàn bộ lửa nóng. Lạnh đến tâm hắn đều đau, lần đầu tiên biết cái gì là đau lòng, lần đầu tiên băn khoăn cảm thụ của một người, không dám vọng động, lần đầu tiên biết sợ hãi, sợ hãi đi nhầm một bước, như vậy chính là hoàn toàn mất đi.

Ma vương bình tĩnh chăm chú nhìn thật sâu vào Khắc Lạc Duy, ôn nhu nhìn.

Khắc Lạc Duy đối sát khí đột nhiên tới của Ma vương không chút nào để ý, Ma vương vì sao sẽ sinh ra sát ý, y không thèm để ý, đây không phải lần đầu tiên. Thực lực Ma vương quả thật là đỉnh cao ở thế giới này, nhưng không uy hiếp được mình, với đối thủ như vậy, căn bản không cần sát khí, chỉ cần Ma vương có một động tác, hắn nhận được sẽ chỉ là kết cục chắc chắn phải chết.

Kỳ quái là, sát khí của Ma vương ngay sau đó lại tiêu thất, nguyên nhân, Khắc Lạc Duy không có hứng thú biết.

Càng thêm kỳ quái là ánh mắt lúc này của Ma vương nhìn y, ôn nhu? Loại ánh nhìn này lại xuất hiện ở trong mắt Ma vương, còn có kiên định nơi đáy mắt là cái gì, rõ ràng có liên quan đến mình, Khắc Lạc Duy biết loại cảm giác này, trực giác trải qua vô số sinh tử mà thành là không thể bỏ qua, nhưng Khắc Lạc Duy cũng không tìm được nguyên nhân. Cho dù không nghĩ ra, Khắc Lạc Duy cũng không dư thừa mà quan tâm, đối với thất thường của Ma vương cũng không để ý, không uy hiếp đến chính mình, càng không uy hiếp đến đồng bạn mình để ý nhất, như vậy quan tâm làm gì.

Khắc Lạc Duy nhíu mày, nói thật, loại ôn nhu thần sắc này của Ma vương thật sự làm cho người ta không chịu nổi. "Có chuyện gì ngươi nói thẳng, không cần dùng loại vẻ mặt này, rất quái lạ." Khắc Lạc Duy sẽ không ủy khuất chính mình trực tiếp yêu cầu Ma vương khôi phục bình thường.

"Có chút việc, nhưng hiện tại không phải thời điểm nói cho ngươi." Ma vưng cười bất đắc dĩ nhìn Khắc Lạc Duy, thật đáng yêu, Khắc Lạc Duy a, ta nghĩ nói cho ngươi, ta yêu ngươi, nhưng còn chưa phải thời điểm, chờ đến lúc ngươi sẽ vì lời ta nói mà dao động, mới là thời điểm tốt nhất để ta nói cho ngươi tâm ý của ta, hiện tại nói không có hiệu quả gì.

"Có ý tứ gì?" Trước kia tâm tính của Ma vương, Khắc Lạc Duy tự tin có thể đoán ra vài phần, nhưng hiện tại Ma vương khiến người ta nhìn không thấu, không phải thực lực, mà là ý tưởng trong lòng, có cái gì tại thời điểm mình không biết đã xảy ra biến hóa, làm cho chính mình không thể suy đoán ý tưởng của Ma vương theo lẽ thường. Quả nhiên, lòng người thật quá khó khăn để hiểu, nếu Đế ở thì tốt rồi.

"Khắc Lạc Duy, có thể đáp ứng ta một việc?" Ma vương đột nhiên nghiêm túc, ngữ khí cũng mang theo vài phần thương lượng.

"Nói." Tuyệt đối không thể mù quáng đáp ứng, Khắc Lạc Duy làm thương nhân tự nhiên biết.

"Về sau, để cho Brad hầu hạ ngươi ít đi." Ma vương oán hận nhìn Brad, đối với Brad sát ý vẫn tồn tại như cũ.

"Không có khả năng." Khắc Lạc Duy trực tiếp từ chối. Brad sinh ra để hầu hạ y, hơn nữa chính mình vì sao phải bởi một yêu cầu của Ma vương mà không cho Brad hầu hạ.

"Phải không?" Đối với từ chối của Khắc Lạc Duy, Ma vương cũng không sinh khí, mà có so đo khác, hiện tại không thể vì một Brad mà cùng Khắc Lạc Duy hờn giận, một Brad mà thôi, hắn Y Tư Đặc La • Ai Lâm Nạp Hách Nhĩ, Ma giới chi vương, sẽ có cách giải quyết. Ma vương hiện tại nghĩ như vậy, bất quá về sau chuyện thật...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện