Thanh âm của Tát Lạp không có bối rối, biểu tình cũng không có biến hóa.
Tuy rằng ngữ khí của Tát Lạp không có biến hóa, nhưng làm thủ trưởng của Tát Lạp, Thần vương vẫn có thể nghe ra tình cảm trong đấy, đó là lo lắng. Thần vương dừng lại động tác đang muốn đưa điểm tâm vào miệng, đem lực chú ý chuyển tới bên này.
"Bị...... Trộm......." Đại Nhi được Tát Lạp giúp đỡ, tuy rằng hô hấp loạn nhịp, nhưng vẫn cố gắng nói rõ ràng.
Điểm tâm trên tay Thần vương cùng mặt đất một lần thân mật tiếp xúc, nhưng không hề chịu thua kém tứ phân ngũ liệt. Thần vương không có tâm tình tiếc hận điểm tâm, tuy rằng lời Đại Nhi nói không đầu không đuôi, nhưng Thần vương đã muốn biết ý tứ phía sau.
"Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?" Thần vương nghiêm túc, đứng lên, hỏi Đại Nhi.
Ma vương tự nhiên cũng nghe được lời Đại Nhi nói, đem tầm mắt từ trên người Khắc Lạc Duy dời đi, nhíu mày nhìn Đại Nhi, hiển nhiên Ma vương cũng hiểu được câu nói không đầu không đuôi kia.
Cũng chính là một cái dời đi này, Ma vương không có nhìn đến khóe miệng Khắc Lạc Duy giơ lên độ cong, đó là đối Ma vương cùng Thần vương đùa cợt, cũng là đối Đại Nhi trào phúng, bất quá, nếu không như vậy, không phải rất không thú vị sao, nhìn lại nhìn, xem lại xem, còn có cái gì.
Doro nghe được động tĩnh, lập tức từ phòng bếp chui ra, trên mặt là may mắn được giải thoát rồi, thật tốt quá, có thể hoãn một chút, liền một hồi vừa rồi kia, khoản nợ của mình lại bay lên rất nhiều.
Tát Lạp giúp đỡ Đại Nhi ngồi xuống, dùng toàn hệ ma pháp vì nàng trị liệu.
"Ta không sao," Hô hấp của Đại Nhi bình phục, nói chuyện cũng bình thường lại, ngăn trở động tác của Tát Lạp, "Đây đều là bị thương ngoài da, có người đã đi thông tri mẫu hoàng bọn họ tiến đến bảo khố, ta biết thân phận của các ngươi, van cầu các ngươi đi giúp giúp bọn họ." Đại Nhi lo lắng nói, "Đều là ta vô dụng, không thể giúp được gì không nói, còn muốn bọn họ bảo hộ ta." Đại Nhi nói tới đây, nước mắt tích tích rơi xuống, tựa hồ vì chính mình vô dụng mà bi thương.
Lời Đại Nhi nói không nhiều lắm, nhưng cũng đủ để cho bọn họ biết chuyện đã xảy ra, có người ở bảo khố trộm bảo vật, Đại Nhi không biết nguyên nhân gì lại ở nơi đó, tự nhiên cùng người tới giao thủ, đáng tiếc Đại Nhi thực lực không đủ, lấy thân phận của Đại Nhi phận nhóm thủ vệ tự nhiên phải bảo vệ nàng, vì không cho nàng tiếp tục đứng ở địa phương nguy hiểm, tự nhiên sẽ tìm lý do làm nàng rời đi, cầu viện chính là lý do thực tế, một lý do rất tất yếu.
"Y Tư Đặc La, chúng ta phải đi xem." Thần vương nhìn Ma vương, ý tứ là ngươi không thể vì sự việc không liên quan mình mà chỉ lo cho một nhân loại.
"Ta đã biết." Ma vương không nghĩ đi, nhưng hắn là Ma vương, hứa hẹn sẽ nhúng tay vào chuyện đấy, như vậy hắn sẽ không thể thất ước, giờ này khắc này, hắn không thể không đi. "Doro, ngươi lưu lại." Cho dù chính mình rời đi, cũng muốn bảo hộ đầy đủ cho Khắc Lạc Duy.
"Dạ, chủ tử." Doro cũng biết sự tình nghiêm trọng, vẻ mặt nghiêm túc trả lời. Doro không ngu ngốc, tự nhiên biết ý nghĩa Ma vương lưu lại hắn, bảo hộ nhân loại này, nhân loại Ma vương yêu.
"Khắc Lạc Duy, ta một hồi sẽ trở lại." Trong ý nghĩ của Ma vương, Khắc Lạc Duy là kẻ yếu cần bảo hộ, tự nhiên sẽ không để cho y đi ra ngoài đến địa phương nguy hiểm.
"Hảo." Đối với Ma vương tự chủ trương, Khắc Lạc Duy không có một chút tức giận, nụ cười trên mặt không thay đổi, mục tiêu ngay tại trước mắt, y cần gì chạy theo bọn họ đâu.
Nhìn mắt Khắc Lạc Duy thật sâu, Ma vương xoay người rời đi.
Trong phòng chỉ để lại, Khắc Lạc Duy, Doro, Đại Nhi, Brad đã không biết khi nào từ trù phòng đi ra.
Trầm mặc, Brad vì Khắc Lạc Duy đưa trà lên, sau đó biến mất.
Khắc Lạc Duy bưng trà nhìn Đại Nhi.
Đại Nhi bị Khắc Lạc Duy nhìn thực không được tự nhiên, giật giật thân mình, nhưng không có nói chuyện.
Doro nhìn không khí quỷ dị, còn có tầm mắt của Khắc Lạc Duy, nghĩ, sẽ không phải Khắc Lạc Duy này thích Đại Nhi đi? Sau đó Doro sợ hãi dứt bỏ ý niệm đấy trong đầu, không được, tuyệt đối không được, nếu như bị bệ hạ biết, trong đầu Doro bắt đầu lưu chuyển một đám hậu quả khủng bố.
Ma vương, Thần vương cùng Tát Lạp rất nhanh theo phương hướng bảo khố di động, mới không có bao nhiêu lâu liền gặp gỡ Thain một hàng vội vàng mà đến.
Song phương dừng lại cước bộ, nghi hoặc đối phương vì sao sẽ xuất hiện cùng lúc.
"Bệ hạ," Thain cùng An Tô Á nhìn thấy thủ trưởng của mình đồng thời hỏi, "Như thế nào lại ở chỗ này?"
"Sự tình thế nào?" Đây là vấn đề từ Thần vương cùng thời gian mở miệng.
Sau đó, song phương phát giác sự tình không đúng.
"Chúng ta đang muốn đi thông tri bệ hạ phần thưởng bị trộm." An Tô Á đáp trước.
"Đại Nhi đã nói cho chúng ta biết bảo khố bị trộm." Thần vương bắt đầu ý thức được không đúng.
"Bệ hạ, ở bảo khố, chúng ta phát hiện lần động thủ này thực có thể là Tinh Linh Hoàng tộc." Thain đối với Ma vương nói ra kết quả phân tích.
Ma vương lập tức hiểu được, trúng kế, sau đó là, "Khắc Lạc Duy." Đại Nhi đang cùng Khắc Lạc Duy ở một chỗ, sắc mặt Ma vương biến đổi lớn, rất nhanh xoay người, chạy tới nghĩ đến chỗ.
Thần vương phản ứng nhanh chóng đồng dạng đuổi kịp, Thain cùng An Tô Á túc trí đa mưu tại thời điểm Thần vương nói chuyện liền biết phạm nhân là ai, cho nên lập tức đuổi kịp động tác của hai vị thủ trưởng, không có lạc hậu.
Long tộc sứ giả ngây ra một lúc, cũng nghĩ hiểu được, lạc hậu một chút liền đuổi kịp, Tinh Linh Nữ hoàng khiếp sợ, còn chưa tin nữ nhi của mình chính là hung thủ, vì chứng thực, cũng đuổi kịp, bất quá sắc mặt cũng không tốt mà thôi.
"Cái kia, Khắc Lạc Duy, ngươi đến tột cùng đang nhìn cái gì?" Rốt cục Doro bị ý tưởng khủng bố của mình dọa, quyết định mở miệng hỏi, một khi đáp án của Khắc Lạc Duy có ý đồ kia, như vậy chính mình nhất định phải ngăn cản. Đây là Doro khó có được nổi lên tâm trách nhiệm một lần.
"Không có gì." Buông chén trà, Khắc Lạc Duy tựa vào sô pha mềm mại