[Vô Xá Hệ Liệt] Nhiễm Huyết Quý Công Tử

Đệ cửu thập chương


trước sau

Chuyện đã xảy ra ngày gần đây quả thật làm cho Ma vương mệt mỏi, không phải thể lực, mà là tâm, Khắc Lạc Duy rời đi làm cho Ma vương đau nhập linh hồn, tuyệt vọng bắt không được Khắc Lạc Duy, nghĩ lại chính mình sai lầm đau kịch liệt, kinh hỉ khi đạt được tin tức của Khắc Lạc Duy, vì cơ hội cuối cùng, một khắc không dám đại ý, rốt cuộc hôm nay gặp được Khắc Lạc Duy.

Sau đó lại xảy ra một loạt chuyện tình, Khắc Lạc Duy cường đại đả kích, rốt cuộc biết chính mình nhỏ yếu cùng thế giới rộng lớn, tâm Ma vương vẫn cao thấp lên xuống.

Một khắc trở thành đồng bạn của Khắc Lạc Duy kia, tâm Ma vương mới hồi phục đến tại chỗ, tâm buộc chặt rốt cục chiếm được cơ hội nghỉ ngơi.

Tuy rằng cũng chưa ôm lấy Khắc Lạc Duy, bởi vì Ma vương hoài nghi chính mình có thể chịu được dụ hoặc hay không, cho nên chỉ là nằm bên người Khắc Lạc Duy, dù như thế, tâm Ma vương cũng bình tĩnh. Tại trong phân bình tĩnh này, Ma vương dẫn đầu ngủ, không có phát hiện người bên cạnh căn bản không ngủ.

Ma vương ngủ thật sự trầm. Trầm đến không biết, người bên cạnh nửa đêm đứng dậy.

Khắc Lạc Duy động tác rất nhẹ, không có quấy nhiễu Ma vương, ở trước giường nhìn Ma vương ngủ đến vẻ mặt thỏa mãn bình yên, khóe miệng giơ lên, vẫn chưa cười ra tiếng. Ma vương trong mắt hiện lên lửa nóng là cái gì, Khắc Lạc Duy như thế nào sẽ không hiểu, lại không nghĩ rằng Ma vương nhịn xuống, đáng tiếc, hạ nhiệt độ dùng Băng hệ ma pháp không thể sử dụng. Nếu mới vừa rồi Ma vương dám động thủ động cước, như vậy Khắc Lạc Duy sẽ làm Ma vương cảm thụ cái gì là băng hỏa lưỡng trọng thiên.

Động tác nhẹ nhàng di động đến phía trước cửa sổ, hơi hơi xốc lên rèm cửa, xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh có thể nhìn đến ánh trăng tại Ma giới, ánh trăng xuyên thấu thủy tinh, dừng ở bên trong, ánh sáng quá mức mềm nhẹ không đủ để làm cho Ma vương ngủ say tỉnh lại.

Tựa bên cửa sổ, ngồi trên bệ cửa, một chân trên mặt đất, một chân trên cửa sổ, đầu hơi hơi nâng, cái gáy để bên cửa sổ, thưởng thức ánh trăng, thân ảnh cô tịch mà tĩnh mịch.

Ma vương tiếp tục ngủ say, lại một lát sau, xoay người, tay dừng ở địa phương Khắc Lạc Duy mới vừa rồi nằm, bởi vì từ xa xưa tới nay chưa bao giờ có người cùng đi ngủ, trước kia bất luận là người rất sủng ái, Ma vương cũng sẽ không cùng người đó đi vào giấc ngủ, tay thuận thế dừng ở trên giường, Ma vương không có phát giác khác thường.

Nhưng ngay sau đó, Ma vương chợt mở mắt ra, bên cạnh không có một bóng người làm cho Ma vương cả kinh, trên mặt hiện lên khủng hoảng, Ma vương thậm chí hoài nghi chuyện đã xảy ra một đoạn thời gian gần nhất là mộng, nhưng lực lượng trên người lưu chuyển so với trước kia càng cường đại nói cho chính mình không phải, như vậy Khắc Lạc Duy vốn nên bên cạnh chính mình đâu.

Ma vương ngồi dậy một chút, do mắt mang kinh hoảng, khi nhìn đến thân ảnh cô tịch ngồi bên cạnh cửa sổ kia thì thả lỏng. Y còn tại, ở trong này.

"Tỉnh." Khắc Lạc Duy không có quay đầu, động tĩnh của Ma vương dùng lỗ tai là có thể nghe ra.

"Ân." Ma vương nhẹ nhàng ứng một tiếng, đứng dậy, cầm lấy tấm chăn không dày, đi đến phía sau Khắc Lạc Duy. Vì Khắc Lạc Duy phủ thêm, "Buổi tối rất lạnh."

Do chăn mang theo độ ấm của Ma vương, thật ấm áp, Khắc Lạc Duy không cự tuyệt phủ thêm chăn.

Còn ngại như vậy không đủ ấm áp, Ma vương đem Khắc Lạc Duy bọc chăn ôm vào trong lòng, mới vừa rồi khi nhìn đến thân ảnh cô tịch của Khắc Lạc Duy, tâm Ma vương thật đau. Nhưng Ma vương cái gì cũng chưa hỏi, hắn biết, Khắc Lạc Duy hiện tại là nhận hắn trở thành đồng bạn, nhưng muốn nói tín nhiệm, còn không có, cho nên hắn sẽ chờ, chờ ngày nào đó Khắc Lạc Duy tin tưởng hắn.

Khắc Lạc Duy thực lực như vậy mặc kệ thiên phú cao tới đâu, cố gắng nữa, muốn dùng thời gian ngắn ngủn hơn hai mươi năm là tuyệt đối không có khả năng, sau khi chiếm được tri thức này, Ma vương hiểu được thời gian cũng có thể điều chỉnh, như vậy Khắc Lạc Duy cũng nhất định từng trải qua một đoạn năm tháng dài dòng biến cường, kết bạn đồng bạn của y, mà một đoạn năm tháng này, là Ma vương không biết, cũng là thế giới này không thể điều tra ra. Ma vương chờ Khắc Lạc Duy chủ động nói cho hắn quá khứ từng trải qua.

Đối với cô tịch của Khắc Lạc Duy, Ma vương đau lòng, chỉ có thể dùng độ ấm của mình làm ấm áp tâm cô lãnh của đối phương, Ma vương hạ quyết định, nhất định phải hiểu biết như thế nào đạt được tâm người yêu, chính mình không am hiểu, nhân loại phương diện tri thức này nhưng là rất nhiều, quả nhiên giống như lời Khắc Lạc Duy, thứ gì tồn tại đều có chỗ cần cùng địa phương đáng giá học tập.

"Như thế nào còn chưa ngủ?" Ma vương mềm nhẹ hỏi.

"Không có biện pháp ngủ." Đem sau lưng từ cửa sổ lạnh như băng cứng rắn chuyển qua trong ngực ấm áp phập phồng của Ma vương, Khắc Lạc Duy thản nhiên nói.

Cho dù lực lượng cường đại kia có thể làm người ta đối độ ấm bên ngoài vô cảm, nhưng tại dạng hơi lạnh ban đêm này, ôm lấy một ôm ấp ấm áp thoải mái, cũng là chuyện tình khiến người ta thả lỏng, Khắc Lạc Duy biết Ma vương là đồng bạn, cho nên để chính mình theo đuổi hưởng thụ ấm áp như vậy.

Dưới ánh trăng, phía trước cửa sổ hai người ôm nhau là ấm áp tốt đẹp như vậy.

"Làm sao vậy?" Ôm lấy cánh tay Khắc Lạc Duy căng thẳng, ngữ khí lo lắng, nhưng trên mặt đã có chua sót. Là vì chính mình sao? Là vì chính mình làm cho Khắc Lạc Duy không thể đi vào giấc ngủ sao? Ý nghĩ như vậy khiến Ma vương không thể không chua sót.

Cửa sổ thủy tinh đón ánh trăng, làm cho biểu tình lúc này của Ma vương chiếu vào trên cửa sổ thủy tinh, bị Khắc Lạc Duy thấy được.

"Cùng ngươi không quan hệ." Đối với ý tưởng của Ma vương Khắc Lạc Duy liếc mắt một cái liền nhìn ra, bởi vì Ma vương hiện tại bất đồng, Khắc Lạc Duy giải thích an ủi Ma vương. "Người xung quanh nhiều lắm, ta không thể đi vào giấc ngủ."

Người nhiều lắm. Ma vương buông ra cảm giác của mình, bốn phía tẩm cung có thị vệ qua lại tuần tra, nhưng những người này cách nơi đây ít nhất cũng có mấy trăm thước, còn có vách tường thật dày ngăn cách, mà Khắc Lạc Duy chính là bị những người này làm ồn đến sao, nhưng chỉ cần không buông ra cảm giác, sẽ không sẽ có cảm giác.

"Bọn họ ở trong phạm vi khoảng cách đề phòng của ta, tại trong phạm vi này, không có đồng bạn tồn tại ta không thể đi vào giấc ngủ." Bởi vì không tín nhiệm, cho nên thời khắc đề phòng, duy nhất có thể cho y an tâm chỉ có đồng bạn.

Đề phòng!

"Ta và ngươi từ sau khi gặp nhau, ngươi chưa từng ngủ sao?" Không cần Khắc Lạc Duy nói, Ma vương cũng đã biết đáp án, khi đó chính mình cách Khắc Lạc Duy chỉ một bức tường, Khắc Lạc Duy đề phòng như

vậy, thế nào có khả năng đi ngủ, nồng đậm đau lòng tràn đầy trong lòng, có một cỗ phẫn nộ trong lòng Ma vương thiêu đốt, cho dù chính mình chưa được tín nhiệm, nhưng vì thế không nghỉ ngơi, Khắc Lạc Duy quá mức, còn có Brad đang làm gì, hắn chính là hầu hạ Khắc Lạc Duy như vậy sao? Ma vương giận chó đánh mèo đến trên người Brad.

Ma vương không biết phải trải qua như thế nào mới có thể dưỡng thành không có lúc nào là không đề phòng như vậy, Ma vương ý thức được đoạn thời gian kia của Khắc Lạc Duy chính mình từng không biết hẳn là rất tàn khốc, tàn khốc đến chính mình không thể nhận.

"Ta không cần giấc ngủ." Ma vương đau lòng, ánh mắt lo lắng hỗn loạn phẫn nộ, rõ ràng chiếu vào trên cửa sổ thủy tinh, Khắc Lạc Duy nhìn không sót một cái gì.

Ma vương không nói gì thêm, buông ra ôm ấp của mình, đột nhiên mất đi ôm ấp ấm áp, cho dù có chăn, Khắc Lạc Duy không hiểu sao cảm thấy có chút lạnh, ngay sau đó thân thể Khắc Lạc Duy nhẹ nhàng, bị Ma vương ôm trọn lấy ly khai cửa sổ.

Trừ bỏ kinh ngạc ban đầu, Khắc Lạc Duy rất nhanh trấn định, vươn hai tay hoàn trụ cổ Ma vương, tìm một vị trí thoải mái, tùy ý Ma vương ôm chính mình.

Ma vương đem Khắc Lạc Duy ôm lấy, bước hướng giường đi đến, động tác mềm nhẹ đem Khắc Lạc Duy đặt trên giường, khóa lại chăn trên người Khắc Lạc Duy bị Ma vương rớt ra, Ma vương thuận thế nằm bên cạnh Khắc Lạc Duy, chăn mềm nhẹ lại bao trùm trên thân hai người.

Ma vương không có ý niệm không thuần khiết gì trong đầu, đem thân mình Khắc Lạc Duy kéo đến trong lòng.

"Ngủ đi, Khắc Lạc Duy, không cần để ý thứ khác, ta ở cạnh ngươi, ta là đồng bạn của ngươi, là đối tinh của ngươi, là người yêu của ngươi. Cho nên, ở bên cạnh ta, ngươi có thể an tâm đi ngủ." Ngữ khí ôn nhu cùng chân thành xuất từ miệng Ma vương, nếu người quen thuộc Ma vương lúc này nhìn đến thần thái biểu tình của Ma vương, nhất định sẽ không tin tưởng Ma vương tà mị kia sẽ có bộ dáng nhu hòa như vậy.

Khắc Lạc Duy nhắm mắt lại, đúng vậy, Ma vương là đồng bạn, chính mình cần bắt đầu tín nhiệm, Khắc Lạc Duy thả lỏng cảnh giác, làm cho chính mình ngủ. Nếu phân tín nhiệm này bị cô phụ, Khắc Lạc Duy cũng sẽ không oán hận, bởi vì chính y quyết định tín nhiệm, bị phản bội cũng là trách nhiệm của mình.

Mà Ma vương sẽ phản bội phân tín nhiệm này sao?

Ma vương sau khi Khắc Lạc Duy hô hấp biến thiển, trước lúc nhắm mắt lại, nhìn Khắc Lạc Duy thật sâu, nụ cười khóe miệng làm sâu sắc, cứ như vậy, từ từ sẽ đến, Khắc Lạc Duy, từng chút từng chút buông ra tâm của ngươi, làm cho ta từng chút tiến vào, một ngày nào đó nhồi tâm ngươi là ta, không hề có cô tịch như vậy, không hề đề phòng hết thảy.

Ban đêm yên tĩnh đi qua, sáng sớm huyên náo tiến đến.

Ma vương không có lại đem Khắc Lạc Duy giấu đi, những người trong Ma cung hầu hạ Ma vương cùng Khắc Lạc Duy tiến hành bữa sáng nhóm người hầu Ma tộc vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Khắc Lạc Duy, sợ hãi than dung mạo hoa lệ của đối phương, cũng không dám có một tia hèn mọn, từ hôm qua Ma tộc may mắn còn tồn tại trở về, truyền thuyết khủng bố về nhân loại này cũng truyền khắp toàn bộ Ma cung.

Thật cẩn thận ở một bên chờ đợi, đối với biểu tình ôn nhu cùng cử chỉ thân thiết của Ma vương, chậm rãi học được lạnh nhạt.

"Khắc Lạc Duy, chúng ta đi du hồ đi." Ma vương nhiệt tình đề nghị, nước biếc, thuyền nhỏ, hưởng thụ ánh mặt trời và gió nhẹ, cùng Khắc Lạc Duy tăng tiến tình cảm, đây là Ma vương tính.

"Không," Khắc Lạc Duy quả quyết cự tuyệt, "Ngươi không có rảnh rỗi, thực lực của ngươi còn chưa đủ, ngươi sắp sửa tiến hành đặc huấn."

Bất luận Khắc Lạc Duy nói cái gì, Ma vương chỉ biết đồng ý, huống hồ, đây là tốt vì chính mình, thực lực quá kém sẽ bị Khắc Lạc Duy vứt bỏ, Ma vương tuyệt đối không cần.

Ở sân huấn luyện, Khắc Lạc Duy cười nhìn Ma vương, không biết vì sao Ma vương có một cỗ cảm giác sợ hãi điềm xấu.

"Nguyên bản ngươi có thể ở không gian của Tôn Hoàng biến cường, giống như Mộc Linh Hạo cùng Quân Hành Tuyệt như vậy có được thực lực tiếp cận chúng ta, mà ta không làm thế, ngươi có biết nguyên nhân sao?" Khắc Lạc Duy vũ động độn kiếm lấy từ giá vũ khí xuống một chút.

"Không biết." Ma vương thành thật trả lời, không đưa thêm suy đoán.

"Ngươi từng đối ta sinh ra sát ý, còn không chỉ một lần." Khắc Lạc Duy đối mặt Ma vương nói.

Ma vương ảo não chính mình từng ngu xuẩn cùng buồn cười, chính mình như thế nào có thể đối Khắc Lạc Duy sinh ra sát ý, hơn nữa chính mình như thế nào sẽ có ý niệm giết chết Khắc Lạc Duy không có khả năng thực hiện như vậy trong đầu, còn bị Khắc Lạc Duy nhớ kỹ.

"Còn có, tự cho mình rất cao của ngươi, cũng làm ta thật khó chịu." Khắc Lạc Duy tiếp tục nói tội trạng của Ma vương.

Ma vương cười gượng, muốn xin khoan dung vài câu, một đạo kiếm phong lợi hại xẹt qua hai má Ma vương, một đạo vết máu xuất hiện, nhìn Khắc Lạc Duy hoa mỹ tươi cười, Ma vương cảm giác càng ngày càng không ổn.

"Việc này, chúng ta chậm rãi tính." Sau đó bắt đầu đối Ma vương nghiêng về một bên chà đạp đặc huấn.

Bất quá Ma vương cũng có phúc lợi, sau đặc huấn, là Khắc Lạc Duy vì Ma vương vẽ loạn thuốc trị thương, làm cho tâm tình Ma vương đồng thời thỏa mãn bay lên. Cũng rốt cuộc hiểu được, vì sao Khắc Lạc Duy sẽ nói Tinh Huyết trọng yếu nhất là hiệu quả hồi phục của nó, hắn đã muốn đầy đủ hiểu được khôi phục sức khỏe là trọng yếu cỡ nào, nếu không phải Thượng Quan Khiêm cho hắn dược này, chính mình đêm nay sẽ rất khó qua, như thế nào đem Khắc Lạc Duy ôm vào trong lòng, hưởng thụ hạnh phúc thỏa mãn cùng đặc huấn tựa vực sâu có khác.

Thời gian ngay tại trong Ma vương thống khổ cùng hạnh phúc đi qua.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện