Chương 2005
Trên mặt bà cụ Đỗ đầy mây đen, bà ta làm sao có thể ngờ được cháu gái mình lại làm ra chuyện bỉ ổi như vậy, làm mất hết thể diện nhà họ Đỗ.
“Đưa nó về tôi.”
Dọc đường đi, Hy Nguyệt cảm thấy có chút không yên tâm, luôn cảm thấy sắp xảy ra chuyện lớn.
“Lục Lãnh Phong, không có chuyện gì xảy ra giữa anh và Đỗ Di Nhiên, đúng không?.”
Lục Lãnh Phong không nói gì: “Ngày hôm qua ai nói là sẽ tin tưởng anh?.”
Cô mím môi dưới: “Lúc nãy, trong lời nói của cô ta, em nghe thấy cô ta muốn anh chịu trách nhiệm, còn nói không phải sau khi anh chơi đùa đủ là có thể tùy tiện vứt bỏ người, đây là ý gì? Nếu như giữa hai người chưa từng phát sinh chuyện gì, vậy sao cô ta lại nói như vậy?.”
“Cô ta bị nước làm úng não, đúng là rắn độc”, Lục Lãnh Phong hừ nhẹ một tiếng.
Trái tim của Hoa Di Nhiên vẫn không thể nào bình tĩnh được, trực giác của người phụ nữ nói cho cô biết, chuyện này nhất định không đơn giản như cô tưởng tượng.
Trong sảnh lớn, Đỗ Di Nhiên bị bắt quỳ trên đất.
Bà cụ Đỗ mặt mày ủ rũ: “Cháu bị điên rồi sao, coi lời cảnh cáo của ta như gió thoảng bên tai fà?”
Đỗ Di Nhiên khóc như mưa: “Bà nội, con và Lãnh Phong thật sự là có tình cảm với nhau, không phải mơ tưởng đâu ạ.”
Lời còn chưa kịp nói xong đã bị Hoa Vô Song cắt ngang: “Ăn nói vớ vẩn, cô bị nó ném ra xa ba mét vậy mà vẫn còn nói hai người có tình cảm với nhau, nó yêu cô như vậy sao, cô bị chứng hoang tưởng hả?.”
“Là anh ấy lo lắng Hy Nguyệt biết chuyện nên mới cố tình xa lánh tôi, tối qua ở trong nhà kính chúng tôi đã xảy ra quan hệ, tôi đã là người phụ nữ của anh ấy rồi. Nếu anh ấy không thích tôi, sao lại quan hệ với tôi chứ?”, Đỗ Di Nhiên nói gằn
Lục Sênh Hạ: “Chị nói bậy, anh trai tôi sẽ không xảy ra quan hệ với cô đâu, cô đừng hắt nước bẩn vào anh ấy, đừng hòng châm ngòi ly gián quan hệ của chị dâu và anh tôi.”
“Chị không nói bậy, nếu như em không tin thì em có thể tìm anh ấy đến đây ba mặt một lời chẳng phải là sẽ biết ngay sao.” Đỗ Di Nhiên rất tự tin, không có một chút xấu hổ. Đối với cô ta, thắng thua mới là chuyện quan trọng nhất, chỉ cần đưa Lục Lãnh Phong đến đây, thủ đoạn đùa giỡn gì cũng không thiếu.
Bà cụ Đỗ sai người giúp việc đi mời Lục Lãnh Phong, Hy Nguyệt đương nhiên cũng sẽ đi theo.
Đỗ Di Nhiên đang định giáng cho cô một đòn nặng nề, cô ta từ dưới đất bật dậy quay lại nhìn cô: “Cô Lục, tôi muốn nói với cô một chuyện, tối qua Lãnh Phong và tôi đã xảy ra quan hệ, chúng tôi làm với nhau bốn lần…” cô ta nói một cách sinh động, ngay cả những chi tiết nhỏ cũng kể lại rất tỉ mỉ.
Hy Nguyệt run rẩy kịch liệt, cảm thấy như có sét đánh giữa trời quang.
Hoa Phi sợ chị mình không chịu nổi nên vội vàng chạy tới đỡ cô: “Chị ơi, dù Đỗ Di Nhiên có nói gì thì chị cũng đừng tin, người phụ nữ đó chỉ muốn phá hoại mối quan hệ giữa chị và anh rể.”
Vẻ mặt Hy Nguyệt tái nhợt, cô hít sâu hai hơi ép mình phải giữ bình tĩnh, “Lãnh Phong, những gì cô ta nói có thật không?”
Cô quay đầu nhìn Lục Lãnh Phong không chớp mắt, tối qua anh trở về rất muộn, biểu hiện cũng rất kỳ lạ, lúc đó cô cũng không nghĩ nhiều, không ngờ mọi chuyện lại như thế này.
Lục Lãnh Phong kinh ngạc, chợt nhận ra mọi chuyện không đơn giản như anh tưởng tượng, vậy mà còn có chuyện này.