Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 412


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 412

Tần Nhân Thiên nhìn chằm chằm vào bóng lưng mảnh mai của cô, đột nhiên anh ta có một loại xúc động muốn ôm lấy cô từ phía sau, nếu cô là vợ của anh ta thì tốt biết bao.

Hầu kết của anh ta trượt lên trượt xuống, anh ta nuốt sự xung động này xuống, phủ tấm thảm lên, thấp giọng nói: “Tôi xong rồi.”

Cô quay người lại, đón lấy áo sơ mi của anh, đôi mắt cô gần như theo bản năng mà nhìn lướt về phía anh một cái.

Cơ thể của Thời Thạch trông như thế nào, cô hiểu rõ hơn bất cứ ai nữa, nhưng cơ thể của Tần Nhân Thiên, vẫn là lần đầu tiên cô nhìn thấy.

Bọn họ cao sêm sêm nhau, đều cao 186cm, nước da của Thời Thạch rất trắng, mà anh ta thì màu đồng cổ, vươn lấy màu sắc của mặt trời, chắc là có liên quan đến rất nhiều hoạt động ngoài trời của anh ta.

Thân thể của bọn họ đều rất đẹp, cơ bắp rắn chắc, cân đối mà gợi cảm, chỉ có điều, Thời Thạch hơi gầy hơn một chút, mà anh ta thì cường tráng hơn một chút.

Khi tầm mắt cô di chuyển đến bờ vai không được tấm thảm che đậy của anh ta, cô chợt sững người lại.

Ở chỗ đó có một vết sẹo nhỏ.

Lại là một sự trùng hợp nữa sao?

Sao hai người bọn họ lại có nhiều điểm giống nhau đến vậy chứ?

“Có phải vết sẹo này rất xấu xí không, làm em sợ rồi sao?” Anh ta vô thức mà kéo tấm thảm lên, che lại vết sẹo

của mình.

“Không phải.”

Cô dùng sức mà lắc đầu nguầy nguậy: “Bạn tôi cũng có vết sẹo trên vai, thế nên…”

Cô cắn chặt môi dưới, không nói gì nữa.

Đôi mắt mày vàng nâu của Tần Nhân Thiên hơi lóe lên một cách sâu kín dưới ngọn đèn, một tia thâm trầm khó tả lướt qua: “Tôi đoán cậu ta là bạn trai cũ của em đúng không? Có phải mỗi lần nhìn thấy tôi, em đều sẽ nghĩ đến cậu ta không?”

“Thật xin lỗi.” Cô cúi đầu xin lỗi, không ai nguyện ý bị coi là một người khác, nhất là kiểu công tử quyền thế hào quang vạn trượng như anh ta.

Chẳng qua Tần Nhân Thiên lại không hề nghĩ như vậy.

“Đôi khi, tôi cũng cảm thấy mình không phải là chính mình. Gần đây, tôi đang nghiên cứu về tâm linh, bên trên nói rằng hai người có ngoại hình giống nhau, có thể linh hồn cũng sẽ tương thông với nhau. Hiện nay, có rất nhiều học thuyết có khuynh hướng nói linh hồn là một loại sóng điện não. Sau khi con người chết đi, sóng điện não sẽ du đãng khắp nơi, gặp phải người có thể xảy ra cộng hưởng với anh ta thì sẽ sản sinh ra hiện tượng gọi là thông linh. Tôi đang nghĩ chắc là tôi đã va chạm phải sóng điện não của bạn trai em rồi. Linh hồn sản sinh dung hòa. Rất có thể bây giờ, tôi vừa là Tần Nhân Thiên, vừa là Thời Thạch. “


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện