Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 526


trước sau

Chương 526

Các đồng nghiệp trong bộ phận thiết kế đều bị gọi để thẩm vấn, và những người trong bộ phận đương nhiên sẽ bị liệt vào danh sách những đối tượng tình nghi chính.

Vào buổi tối, lúc Hy Nguyệt đi về, còn chưa hết sợ.

Có người nhìn thấy cô nguyên vẹn quay về, trong lòng đã hụt hẫng như thế nào.

“Hy Nguyệt, bánh kem em ăn chưa?” Hy Mộng Lan ngập ngừng hỏi.

“Ăn một cái rồi, còn một cái bị cảnh sát lấy đi.” Hy Nguyệt nhẹ giọng nói.

Khóe miệng Hy Mộng Lan giật giật: “Cảnh sát? Cảnh sát lấy bánh của em đi làm gì?”

Hy Nguyệt đang định nói, thì thấy Lục Lãnh Phong về, liền chạy tới: “Bộ phận thiết kế của chúng ta bị người ta đầu độc, anh biết không?”

Lục Lãnh Phong không biểu hiện gì, mỗi ngày đều có trợ lý báo cáo tình hình công ty cho anh, làm sao anh không biết được.

“Cảnh sát sẽ điều tra.”

“Tôi luôn cảm giác là có người muốn chống lại Jane, Mifepristone là thuốc phá thai, chỉ có phụ nữ mang thai mới có phản ứng, còn những người khác ăn đều không có phản ứng gì.” Hy Nguyệt trầm ngâm phân tích.

“Dám kiếm chuyện trong công ty tôi, tự tìm đường chết.” Lục Lãnh Phong măt lóe lên tia lạnh lùng.

“Bắt được người đó, hãy để cô ta ngồi tù.” Hy Nguyệt tức giận nói.

Sắc mặt Hy Mộng Lan thoáng vẻ kinh hãi, nhưng nó chỉ hiện lên trong một giây, thì đã ẩn đi một cách nhanh chóng, chỉ còn lại sự giả vờ bình tĩnh.

Hy Nguyệt, con mụ này, thật quá may mắn, kế hoạch tỉ mỉ như vậy cũng không thể giết được nghiệt chủng trong bụng!

Cũng may cô ta thông minh, để mẹ cô ta bỏ thuốc vào cái bánh kem to nhất, mấy cái bánh còn lại đều không có, như vậy là cảnh sát sẽ không tra ra được.

Hy Mộng Lan vỗ ngực, bộ dạng

kinh động nói: “Thực ra chị luôn sợ hãi, lo lắng sẽ có người ghét mình muốn hại con. Đêm nào chị cũng gặp ác mộng, mơ thấy có người đạp vào bụng, cho uống thuốc rồi hành hạ mình, tra tấn chị. Chị rất lo lắng chị sẽ không thể sinh con một cách suôn sẻ.”

Đây là một lời nói bóng gió, bí mật hại Hy Nguyệt, ngoại trừ cô, còn ai trong gia đình này không vừa mắt cô ta nữa.

Hy Nguyệt có chút khó chịu, cố ý nói: “Thực ra mấy ngày nay, tôi cũng hay gặp ác mộng. Tôi luôn mơ thấy bị hãm hại, lúc thì photoshop hình để hại tôi, lúc thì tự nhảy xuống nước. Thực ra tôi nghĩ chúng ta nên ở riêng, đừng ở chung nữa, tránh những việc không yên tâm.”

Gân xanh trên trán Hy Mộng Lan giật giật, Hy Nguyệt đã lấy được giấy chứng nhận, không thể để cô dọn ra ngoài được, chính cô ta là người phải dọn ra ngoài.

Lục Lãnh Phong sờ cằm: “Chuyện này không thành vấn đề, sau này cô không được đi trong nhà phụ, còn cô ta cũng không được đi trong nhà chính, là tách ra được rồi.”

Hy Mộng Lan kích động dữ dội, không đến nhà chính, không phải là không thể nhìn thấy Lục Lãnh Phong sao? Về lâu về dài, chắc chắn sẽ bị bỏ rơi.

“Lãnh Phong, anh hiểu lầm lời em nói rồi, em nói là trước đây, bây giờ đã không còn như vậy rồi. Hy Nguyệt là em của em, em không không tranh với em ấy, cũng không cướp gì của em ấy, chỉ muốn an nhàn làm vợ bé, em ấy nhất định để ý đến em.”

“Nghĩ thông rồi thì tốt.” Lúc Lãnh Phong vẻ mặt lạnh nhạt, giọng điệu cũng lạnh nhạt.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện