Sáng hôm sau. . .
Vừa mới thức dậy, cô đã thấy một tin nhắn được gửi tới máy mình:
"Lệ Lệ à, mình bị mất điện thoại, có chuyện gấp, ra vườn sau trường gặp mình.Mình chờ cậu. Lãnh Nhi"
Tin nhắn này không ai khác là của Nhi Nhi, nhưng thực cô thấy cũng hơi lo lắng, bởi lẽ Lãnh Nhi chưa từng gọi cô ra những nơi như vậy để nói chuyện. Trong lòng nhất thời lo lắng. Nhưng vẫn nhanh nhẹn chạy đi thay quần áo. Chỉ đơn giản là áo dài tay đen, quần bó đen và khoác thêm một chiếc áo choàng trắng bên ngoài tới đầu gối, phối với giày trắng, tóc xõa xuống, mang túi xách trắng. Dù chỉ là đơn giản nhưng lại rất thanh lịch, tinh tế và nổi bật.
Vừa ra đến nơi thì chẳng thấy một bóng người:
- Nhi Nhi, ở đâu rồi?
Tìm mãi mà không thấy, cô đứng bên cạnh một gốc cổ thụ chờ. Thì. . . rựt. . .rựt . . . Không gì khác, dùi cui điện !!!
Cô chợt ngất lịm đi, người đàn ông mặc đồ đen đó nhanh chóng đưa cô lên vai, vào một chiếc ô tô, nhanh chóng vụt đi. Địa điểm không khác đâu là khách sạn.
______________________________________________
Phòng 813- Phòng vip
- Em đi đây, một khắc (khoảnh khắc) đáng ngàn vàng, nắm chặt thời cơ cho tốt.- Liên Vi sau khi treo máy ảnh ở góc phòng, nhẹ nhàng nhắc nhở Diệp Lộ Viễn.
- Chờ một chút, Lệ nhi. . .- Nhìn người con gái đang nằm ngủ ngon lành trên giường, Lộ Viễn có một loại kích động không nhỏ, người con gái này, thực lúc nào cũng có thể quyến rũ anh !!
- Lộ Viễn, cô gái anh yêu đang ở trước mặt anh, thực anh vẫn còn có thể thờ ơ sao !?
Cô cố ý dùng ngôn ngữ kích thích anh, mong muốn làm chuyện đồi bại với Hoàng Lệ, mục đích của cô vốn đã xong rồi. Chỉ cần photoshop một vài tấm ảnh là có thể coi như hoàn thành. Sau đó đưa cho tòa soạn, đương nhiên tin này sẽ được đưa lên trang đầu. Và đây sẽ là cột sóng lớn nhất từ trước đến nay nha