43.
Cưỡng Hôn
Tình yêu chưa kịp chớm nở của cô đã bị Tiêu Hoài Nam tàn nhẫn vùi dập.
Lần này cô đích thân đến Tiêu Phủ cũng không phải muốn tìm đối phương hàn huyên chuyện cũ.
Kiều Mặc muốn đưa đứa con rể tạm thời này ra mắt cha mẹ của mình.
Nếu như miễn cưỡng nhắm một mắt mở một mắt cũng có thể thấy được vẻ tiêu sái hơn người của Thống Đốc đại nhân.
Cô nhanh chóng lấy lại bình tĩnh của ban đầu, điều chỉnh cảm xúc một chút sau đó quay sang nhìn người kia.
"Lão già nhà tôi muốn gặp anh, ngay trong hôm nay cảm phiền Tiêu Thống Đốc sắp xếp một chút thời gian đến Kiều Phủ làm khách."
"Tôi không muốn chuyện tình cảm riêng tư của anh làm ảnh hưởng đến mối quan hệ đối tác của chúng ta."
"Anh yêu ai là quyền của anh, Kiều Mặc đây không quản.
Nhưng đừng quá đáng khi vẫn còn là chồng trên danh nghĩa của tôi là được."
Cô nghiêng đầu nhìn đối phương, loại biểu tình lạnh lẽo đến doạ người.
Từ trước đến giờ cô luôn mang dáng vẻ vui tươi hoà nhã với mọi người xung quanh.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bộ dạng này của Kiều Mặc.
Lồ ng ngực Hoài Nam ẩn ẩn nhói đau lên từng trận.
Không biết tại vì sao, nhưng khi cảm nhận được loại ánh mắt xa cách ấy của cô giành cho hắn.
Trái tim chằn chịt tia máu kia dường như đang bị thế lực vô hình nào đó tàn nhẫn bóp chặt.
"..."
Hoài Nam đứng bất động nơi đó, cẩn thận nhìn ngắm khuôn mặt xinh đẹp mỹ mạo trước mắt.
Mầm mống của tình yêu đã đâm sâu vào trong người hắn.
Giờ chỉ cần có thời gian dù ngắn dù dài cũng đủ khiến tình yêu của hắn ra hoa kết trái.
Nhưng cho đến khi ấy, hắn vẫn là không dám đối diện với sự thật.
Một lúc sau...
"Chúng ta khi nào xuất phát?"
Trong căn phòng hoa mỹ trước mắt bầu không khí đột nhiên trở nên trầm lặng đến doạ người.
Mặt đối mặt nhìn nhau nhưng lại không nói nên lời.
Vì muốn cứu vãng tình hình, hắn cố tình muốn bắt chuyện với cô.
Nhưng đối phương không hề có ý muốn hồi đáp lại với hắn.
Trên gương mặt xinh đẹp không lấy chút biểu cảm quan tâm nào.
Kiều Mặc cứ thể như không nghe thấy gì, không để tâm đến những lời nói vô nghĩa kia của hắn.
Tiêu Thống Đốc không ngờ được bản thân lại bị người khác bơ đẹp ngay trong chính biệt phủ của mình.
Hân trước giờ tung hoành ngang dọc khắp nơi, ngay cả một ánh mắt cũng đủ khiến người đối diện kiên dè vài phần.
Chỉ có hắn ngó lơ người khác, chưa từng có ai dám ngó lơ hắn như vậy.
Chỉ có điều Hoài Nam không biết thấy khó mà rút, còn đâm đầu vào lại cố ý muốn chọc giận Kiều Mặc.
Hắn cúi người xuống, chỉ cách vài cm nữa