Vào chiều ngày thứ hai sau đám cưới, Phó Hàn Tranh và Mộ Vi Lan đưa tiểu Đường Đậu và Tiểu Diêm Đậu đến Nam Thành.
Dọc theo đường đi, Tiểu Đường Đậu vui mừng đến mức vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của mình nói: "Tốt quá rồi, con có thể được gặp lại chú rồi! Chú nói, chờ Đường Đậu tới Nam Thành, chú sẽ đưa Đường Đậu đi ăn loại kem ngon nhất!"
Mộ Vi Lan bóp bóp nhẹ vào mặt đứa nhỏ, cười nói: "Vậy thì Đường Đậu nhất định sẽ bị tăng cân trong thời gian Đường Đậu chơi ở Nam Thành đấy.
Bà ngoại và chú nhất định đã chuẩn bị một núi đồ ăn ngon chờ con đó."
"Không có đâu, mỗi một món con sẽ chỉ ăn một chút thôi!"
Trên đường đi, tâm trạng của Phó Hàn Tranh vô cùng thoải mái, ngồi nghe cuộc trò chuyện của vợ và con gái.
Đến Nam Thành, ra khỏi sân bay, người của Tổng Yến Trầm đã đến đón anh.
Còn Dã mở cửa xe, cười nói: "Mợ chủ, cậu chủ, hai người mau lên xe đi, lão gia hiện tại bận việc một chút việc nên cử tôi đến đưa cô cậu về nhà trước."
Phó Hàn Tranh khẽ gật đầu, cùng Mộ Vi Lan và tiểu Đường Đậu lên xe.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Đường Đậu đến Nam Thành, cô bé giương lớn đối mắt to tròn của mình ngắm nhìn thành phố với biểu cảm tràn đầy tò mò cùng thích thú.
Tiểu Đường Đậu nằm dài bên cửa kính ô tô, nhìn cảnh vật bên ngoài rồi hỏi: "Mộ Mộ, nơi này vui hơn thành phố kia của chúng ta phải không a?"
Côn Dã bật cười rồi hỏi đứa trẻ khi đang lái xe: "Đường Đậu à, con thích chơi trò gì?"
"Con thích đi đu quay và vòng quay ngựa gỗ! Ba nói đưa con ngồi xe điện đụng nhưng vẫn chưa cho con đi!"
Phó Hàn Tranh nghe lời của cô con gái than thở, đưa tay lên xoa đầu Tiểu Nãi Bao: "Đợi trở về rồi đưa con đi, được không?"
Dù tính cách khô khan nhưng Côn Dã cũng rất thích trẻ con, đặc biệt là những đứa trẻ nhỏ nhắn đáng yêu như Tiểu Đường Đậu.
"Cậu chủ, nếu như cậu không rảnh, tôi có thể dẫn Tiểu Đường Đậu đi chơi công viên giải trí giúp cậu."
Tiểu Đường Đậu nghe thấy lời này, lập tức híp mắt vui vẻ: "Chú Côn Dã, con thích chú lắm!"
"Chú Côn Dã cũng rất thích Đường Đậu."
Mộ Vi Lan mỉm cười, liếc tiểu Đường Đậu: "Con bé ranh ma này."
Cả xe cùng nhau nói cười vui vẻ đến tận khi về đến trước cửa biệt thự.
Tống Yến Trầm vẫn chưa trở về, chỉ có Cố Vũ Tình và người hầu ở trong nhà.
Cố Vũ Tình đang tập thể dục ngoài sân chờ Phó Hàn Tranh và Mộ Vi Lan đến.
Sau khi xuống xe, tiểu Đường Đậu dùng đôi chân ngắn ngủn chạy tới: "Bà ngoại!"
Cố Vũ Tình quay người về nơi phát ra giọng nói non nớt trong trẻo ấy, một bóng dáng thấp bé dễ thương đang lao nhanh về phía bà.
Khi Tiểu Đường Đậu chạy đến bên cạnh Cố Vũ Tình, Cố Vũ Tình cúi xuống rồi ôm lấy Tiểu Đường Đậu.
Cố Vũ Tình nhìn Tiểu Đường Đậu bằng ánh mắt tràn đầy trìu mến, yêu thương, hỏi: "Ai da, Tiểu Đường Đậu của bà đến với bà rồi sao, Đường Đậu có nhớ bà không nhỉ?"
Tiêu Đường Đậu trầm ngâm nói: "Nhưng mà bà ơi, hôm qua chúng ta mới gặp nhau rồi mà, bà còn hôn cháu tận mấy cái liền!"
"Hôm qua là ngày hôm qua, còn hôm nay là hôm nay.
Bà nội mỗi ngày đều rất nhớ con."
Tiểu Đường Đậu ôm cổ Cố Vũ Tình bằng đôi tay nhỏ: "Ngày nào Đường Đậu cũng nhớ bà."
Phó Hàn Tranh và Mộ Vi Lan bước đến, Côn Dã giúp họ kéo vali vào nhà.
Cố Vũ Tình nhìn hai vợ chồng và nói: "Hàn Tranh, tiểu Lan, lần này các con trở về thì