Lẽ nào Phó Chính Viễn đã biết chuyện hai người kết hôn giả rồi?
Mộ Vi Lan nghĩ ngay tới là do Hướng Nam Tây nói ra. Hướng Nam Tây sớm đã biết chuyện cô và Phó Hàn Tranh kết hôn giả, nhưng tại sao cô ta sớm không vạch trần, muộn không vạch trần, mà lại chọn lúc này để nói cho Phó Chính Viễn biết?
Phó Chính Viễn thấy hai người họ im lặng, cơn giận nén trong lòng ông bộc phát, ông cầm cây gậy gõ mạnh xuống sàn nhà và hét lên: “Đều câm rồi sao?! Dám làm không dám nói?!"
Ngay khi Mộ Vi Lan định giải thích, Phó Hàn Tranh đột nhiên lên tiếng với giọng điệu bình tĩnh: Bố, con và Vi Lan đang sống thử."
Sống thử?
Phó Chính Viễn cau mày nhìn anh: “Sống thử? Phó Hàn Tranh, con còn nói linh tinh với ta, con có tin ta đánh gãy chân con không?"
Phó Hàn Tranh tiếp tục nói: “Vi Lan là mẹ ruột của Tiểu Đường Đậu, đây là sự thật không ai có thể thay đổi. Nếu đã có quan hệ máu mủ với nhau, sau này không thể không nhận nhau được. Nhưng mà con và Vi Lan không có tình cảm ban đầu, nhưng vì Tiểu Đường Đậu, chúng con nghĩ đến một cách tốt nhất, đó là sống thử."
Phó Chính Viễn cười khẩy: “Con nói thì hay đấy! Sống thử, hừ, nếu hai người sống thử sau đó thấy không phù hợp, vậy hai người định làm thế nào?"
"Không phù hợp thì không kết hôn.” "Vậy đứa bé phải làm sao?"
Phó Hàn Tranh trầm ngâm một lúc rồi nói: “Nhưng mà bây giờ con đã chắc chắn rồi, con và Vi Lan rất thích hợp, con dự định kết hôn với cô ấy."
Mộ Vi Lan sững sờ, nhìn anh với ánh mắt ngạc nhiên.
Anh đang nói nghiêm túc sao? Hay là chỉ để đối phó với bố anh nên mới nói như vậy?
Mộ Vi Lan vẫn chưa hết bàng hoàng, Phó Chính Viễn quát lớn: "Con kết hôn với cô ta, ta không đồng ý!"
“Bố, người kết hôn với cô ấy là con, không phải bố. Bố không đồng ý cũng không liên quan gì đến con”
Phó Chính Viễn tức giận chỉ tay về phía anh: “Con...con! Phó Hàn Tranh! Con giỏi lắm! Đồ nghịch tử!"
Mộ Vi Lan không ngờ Phó Hàn Tranh vì cô mà lại nói chuyện với bố anh như thế. Cô kéo tay áo của Phó Hàn Tranh, ra hiệu cho anh nói chuyện nhẹ nhàng một chút.
Phó Chính Viễn chỉ mặt Mộ Vi Lan và mắng: “Nếu con cưới cô ta, con hãy cút ra khỏi nhà họ Phó! Ba năm trước cô ta sinh ra Tiểu Đường Đậu là có mục đích cả! Ta không cho phép người phụ nữ có ý đồ xấu làm mẹ của cháu gái ta! Ta cũng không thể để cô ta làm con dâu của nhà họ Phó!"
“Bố, cho dù con không cưới cô ấy, Tiểu Đường Đậu cũng đã không thể rời xa cô ấy.”
Tiểu Đường Đậu là báu vật của Phó Chính Viễn, ông đương nhiên không muốn làm con bé buồn. Lấy Tiểu Đường Đậu để trấn áp ông, rõ ràng là đã nắm được điểm yếu của ông.
"Con! Phó Hàn Tranh! Con thật khốn nạn!"
Sắc mặt Phó Chính Viễn trở nên tái nhợt, ông bị Phó Hàn Tranh chọc tức đến mức lồng ngực đau nhói.
Phó Hàn Tranh vội vàng đỡ ông, nhưng bị ông đẩy ra: “Khốn nạn! Cút đi!"
Phó Hàn Tranh kéo Mộ Vi Lan rời khỏi phòng sách: "Bố, bố ở đây một mình và nguôi giận đi. Đợi bộ bớt giận chúng ta sẽ nói chuyện tiếp.”
Phó Chính Viễn