Sau khi Phó Hàn Tranh đón tiểu Đường Đậu từ trường mẫu giáo về nhà, thì trong hòm thư nhận được một văn kiện giấu tên.
Bấm vào xem, bên trong là một đoạn video, mà nam chính và nữ chính trong video, anh vốn không xa lạ, chính là Giản Triết và Mộ Vi Lan.
Con mắt đen nháy sắc bén lạnh ùng của Phó Hàn Tranh nhìn chằm chằm vào đôi nam nữ toàn thân ướt sũng ở trong video, rồi chau mày lại.
Sau khi tan làm, Mộ Vi Lan đi gáp gáp như vậy, chính là vì đi tìm tên Giản Triết này sao?
Còn không màng đến nguy hiểm, nhảy vào trong hồ, đi cứu người đàn ông đã từng ruồng bỏ cô?
Nghĩ đến đây, trong lòng Phó Hàn Tranh vô cớ nổi cơn thịnh nộ.
Sau khi tiểu Đường Đậu đặt cặp sách xuống,liền chạy đến bên cạnh Phó Hàn Tranh hỏi: "Bố ơi, Mộ Mộ bao giờ về thế?”
Phó Hàn Tranh bảo người giupws việc đưa tiểu Đường Đậu đi lên tầng chơi, tiểu Đường Đậu vừa lên trên, Mộ Vi Lan liền trở về.
Cô toàn thân ướt sũng, mái tóc dài ướt nhẹp dính vào khuôn mặt, trông có vẻ vô cùng thê thảm.
Cô vừa bước vào nhà, liền nhìn thấy Phó Hàn Tranh đang vắt chân ngồi trên sofa, sắc mặt nghiêm nghị mà lạnh lùng, ánh mắt nhìn về phía cô còn đem thêm nhiều vẻ lạnh lẽo hơn.
“Cô đi đâu làm gì thế?”
“Tôi... tôi không cẩn thận nên bị ngã xuống hồ."
Sớm biết, cô nên thay bộ quần áo khác trước khi quay lại biệt thự nhfa họ Mộ, nhưng thay bộ quần áo khác rồi mới quay lại không phải càng thêm kì lạ sao?
Nhưng bây giờ, ánh mắt tỉ mỉ quan sát cô của Phó Hàn Tranh vô cùng sắc sảo, khiến cho cô không thể lánh thân, cô úp úp mở mở nói: “Cái đó, người tôi có chút khó chịu, tôi đi tắm rửa trước đã."
Nói xong, Mộ Vi Lan định phi lên tầng để đi tắm, nhưng Phó Hàn Tranh ở đằng sau lại lạnh lùng lên tiếng, “Đứng lại.”
Cột sống của Mộ Vi Lan cứng đơ lại, đứng yên ở đó, cho đến lúc Phó Hàn Tranh sải đôi chân dài bước đến.
“Cô không có lời nào muốn giải thích với tôi sao?"
“Không, không có."
Anh cứ nhìn chằm chằm cô như vậy làm gì, lẽ nào anh biết cái gì rồi sao? Vốn dĩ tưởng rằng Phó Hàn Tranh sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô, ai ngờ người đàn ông lại không nói gì nữa, chỉ nặng trĩu mặt, tự mình đi vào trong phòng sách.
Mộ Vi Lan đứng thẫn thờ ở đó, lẽ nào, cô lại chọc tức đến anh rồi sao?
Mộ Vi Lan tắm rửa xong vừa từ phòng tắm bước ra, cả người vừa lắc lư, thì bị một lực mạnh mẽ giữ chặt lại.
Trong lòng cô bỗng run rẩy, giơ mắt lên nhìn, thì nhìn thấy đôi mắt đen nháy đang bùng chảy của Phó Hàn Tranh nhìn chằm chằm vào cô, khuôn mặt nhỏ bé của cô nóng lên, không biết là vì nước tắm ban nãy quá nóng, hay là vì ánh mắt của anh quá nồng nhiệt, hơi nóng ở trên mặt, cứ lan ra mọi ngóc ngách trên người.
"Anh, anh làm