Trì Ngưng chầm chậm mở mắt, cả thân người cô đều đau nhức mệt mỏi, đặc biệt là vùng eo và hông.
Nghĩ lại đêm hôm qua, cô không khỏi đỏ mặt.
Ninh Diệp thực sự quá mức cuồng dã, đến tận khi cô đã ngất đi rồi mà vẫn hì hục làm, ngay cả lúc vào phòng tắm cũng không buông tha.
Những lời nói ấm áp của Ninh Diệp dường như vẫn còn văng vẳng bên tai.
"Tiểu Ngưng...!anh yêu em..."
"Em thật sự rất đẹp, đặc biệt là lúc nằm bên dưới anh..."
"Em là người phụ nữ của anh..."
Trì Ngưng che miệng cười thầm, cô khẽ nghiêng người, giơ tay muốn ôm lấy người đàn ông.
Nhưng bên cạnh lại trống rỗng, ga giường cũng đã nguội lạnh từ lâu.
Cô có hơi hụt hẫng, từ trên giường bò dậy, ngó quanh quất một hồi, cất giọng gọi:
"Ninh Diệp...!Ninh Diệp..."
Không có tiếng đáp lại, Trì Ngưng cảm thấy kì lạ, trong lòng dâng lên cảm giác bất an.
Cô siết chặt ngón tay cố gắng giữ cho bản thân tỉnh táo, nghĩ bụng chắc hắn đang có việc.
Trì Ngưng gấp chăn lại gọn gàng, cô định lột ga giường ra để giặt nhưng thấy nó đã được thay mới hoàn toàn.
Thấy vậy, cô bèn tức tốc chạy ra ngoài phòng khách, sờ lên trên mặt bàn, sạch sẽ đến mức không có một hạt bụi, ngay cả màng nhện trên trần nhà cũng đã được quét hết, đồ đạc sắp xếp tươm tất đâu vào đấy.
Trì Ngưng không ngăn được cảm xúc kinh ngạc, niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt trắng trẻo mềm mịn, tự lẩm bẩm:
"Hôm nay chăm chỉ thế cơ à...?"
Đúng là đàn ông một khi được ăn no và thỏa mãn d*c vọng thì sẽ dễ sai bảo mà.
Mang theo tâm trạng lâng lâng khó tả, Trì Ngưng vừa tắm vừa nhìn mình qua gương.
Cơ thể cô chi chít những dấu hôn hồng nhạt, trên ngực, lưng còn có cả dấu vết bàn tay, bờ môi anh đào sưng nhẹ minh chứng cho việc cô đã trải qua một đêm nồng nhiệt cỡ nào...!cũng minh chứng cho khả năng làm việc của tên cầm thú nào đó.
"Bình thường thấy dịu dàng như vậy, ai ngờ khi lên giường lại thay đổi đến mức không nhận ra."
Trì Ngưng bĩu môi nói, nhắm mắt để cho làn nước mát lạnh xối qua làn da mình.
...
Trì Ngưng ngồi ở nhà đợi đến quá trưa mà Ninh Diệp vẫn chưa quay về.
Cô sốt ruột, đưa tay nhìn đồng hồ, thấy đã muộn rồi nên đành thay quần áo ra khỏi nhà.
Phòng kinh doanh tập đoàn Acy.
Trì Ngưng lơ đễnh nhìn ra cửa sổ, tán hoa phong lan bị gió thổi lay động nhè nhẹ.
Cô không nhịn được, lại mở điện thoại lên xem, vẫn không có cuộc gọi hay tin nhắn nào từ Ninh Diệp.
Điều này khiến cô cảm thấy vô cùng thấp thỏm.
Đồng nghiệp Lý Huệ bên cạnh đột nhiên ôm lấy cánh tay cô, quan tâm hỏi: "Trưởng phòng Trì, sao cô cứ thất thần vậy?"
Trì Ngưng cố gắng để lộ một nụ cười nhưng nỗi buồn trong mắt đã không thể nào che giấu, "Không có gì, tôi chỉ hơi mệt thôi."
Lý Huệ nhíu mày, áp tay vào trán cô, nghi hoặc nói: "Theo kinh nghiệm của tôi, có lẽ cô vừa mới thất tình phải không?"
Lý Huệ đã trải qua gần mười cuộc tình, vậy nên trong chuyện tình cảm cô rất nhanh nhạy.
Xét thấy biểu hiện chiều nay của Trì Ngưng, cô đoán 8, 9 phần việc này có liên quan đến đàn ông.
"Đừng có nói bậy bạ, tôi và bạn trai vẫn còn ngọt ngào lắm!" Trì Ngưng trừng mắt cảnh cáo, giọng có chút cao, không biết là nói cho Lý Huệ nghe hay cho bản thân cô nghe nữa.
Lý Huệ cười hì hì, nói nhỏ vào tai cô, "Vậy hai người đã làm chuyện đó chưa?"
"Chuyện đó?"
"Thì là...!cái chuyện giữa nam và nữ..." Lý Huệ thấy vẻ mặt khó hiểu của cô bèn bắt đầu thị phạm bằng hành động, dí hai ngón trỏ vào nhau, xoay xoay.
Mang tai của Trì Ngưng hồng lên nhanh chóng, cô mím môi nhằm che giấu khóe miệng đang nhếch lên, đầu ngón tay mân mê tập tài liệu trên bàn.
"Ồ...!vậy là làm rồi hả? Cảm giác thế nào?"
Lý Huệ kích động đạp nhẹ mũi chân xuống sàn nhà, miệng vẫn không ngừng trêu chọc Trì Ngưng.
Thảo nào hôm nay cô ấy ăn mặc kín mít như vậy.
"Được rồi, không nói chuyện nữa, làm việc đi!"
Trì Ngưng bày ra vẻ mặt nghiêm túc, lấy lại tinh thần,