Hai ngày sau, Trì Ngưng vẫn nằm trong phòng dưỡng thương.
Cô đưa mắt nhìn ra khoảng không rộng lớn bên ngoài, gió đưa hương hoa thổi qua cánh mũi, Trì Ngưng mỉm cười hít hà bầu không khí trong lành hiếm có này...
Mấy ngày gần đây Ninh Diệp khá bận rộn, hắn vừa phải xử lý công việc lại vừa phải chăm sóc cô.
Mặc dù Trì Ngưng đã ngỏ ý rằng bản thân có thể tự làm được nhưng hắn không chịu, phải đích thân hắn làm thì mới yên tâm.
Trì Ngưng cũng không phản đối, chỉ là cô thương cho đôi mắt đã xuất hiện quầng thâm mờ mờ của hắn...
"Anh nghỉ ngơi một chút thì chết à?"
"Ừm, sẽ chết." Ninh Diệp không ngẩng đầu, hắn chỉ nhàn nhạt đáp.
Vị trí lão đại không dễ làm, huống hồ bây giờ Ninh gia còn đang trong thời kì nhạy cảm, để lấy lại uy phong khi xưa trên thế giới ngầm, hắn bắt buộc phải cố gắng hết sức...!Chỉ cần nghỉ ngơi một chút, lơi là một chút thì đã có rất nhiều vấn đề lớn nhỏ phát sinh...!Là đầu não của một gia tộc, đứng cao hơn người khác đồng nghĩa với việc hắn phải giải quyết nhiều việc hơn, phải đối mặt với nhiều nguy hiểm hơn.
Ở một nơi mà đâu đâu cũng là bẫy rập như vậy, kẻ nào không cẩn thận thì Thần Chết sẽ tìm tới kẻ đó đầu tiên...
Trì Ngưng thở dài ngao ngán, cô chẳng thể hiểu nổi những người sống trong giới hắc đạo.
Một phần thì có thể, nhưng tường tận thì không.
"Tiểu Ngưng..."
Ninh Diệp đột nhiên gọi.
Cô nhận ra giọng điệu của hắn có chút khác thường.
"Sao vậy?"
"Em rất giỏi máy tính?"
Trì Ngưng khẽ nhíu mày, hắn đang hỏi về chuyện xảy ra tại khách sạn Empty Palace đó sao?
"Không, em là một tay gà mờ."
Máy tính chỉ là sở thích riêng, chuyên ngành thực sự mà cô theo học phải là kinh tế-tài chính.
Tại đại học A năm ấy, cô được mệnh danh là "thần đồng", nếu nói Trì Ngưng là sinh viên giỏi nhất trong mấy khóa vừa qua của đại học A thì cũng không quá...!Chỉ là cuối cùng, cô còn chưa kịp lấy tấm bằng đại học thì đã bị nhà trường đuổi đi.
Nghe nói việc này có liên quan đến tên họ Lâm, người mà Lê Á Minh quen...
"Nhưng anh thấy em rất thông thạo?" Ninh Diệp khẳng định chắc nịch.
Trì Ngưng nhún vai.
"Đó đều là những thủ thuật và chiêu thức cơ bản của hacker...!Hơn nữa, lúc ấy đối phương quá chú trọng đến việc vượt tường lửa mà không quan tâm những thứ khác, cho nên em cũng chỉ là đánh cược.
Nếu đối phương tinh ý đến cực điểm thì sẽ không có cơ hội lợi dụng kẽ hở rồi gài bẫy vậy đâu."
Ninh Diệp nghe xong thì không nói gì, hắn lẳng lặng nhìn cô, nói: "Em có nhiều mặt mà anh không biết nhỉ?"
Thật là khiến một người như hắn phải rửa mắt mà nhìn...
Trì Ngưng mím môi cười cười, "Ngưu tầm ngưu mã tầm mã!"
Ninh Diệp nhướn mày, "Ý em là hai chúng ta giống nhau?"
Trì Ngưng đáp lại một cách đúng lí hợp tình.
"Chẳng lẽ không phải, anh cũng giấu em rất nhiều còn gì...!ưm..."
Câu nói tiếp theo đã bị chặn lại, Ninh Diệp phủ lên môi cô, một tay đỡ gáy, một tay nâng cằm cô gái giúp cho nụ hôn thêm sâu.
Chi3c lưỡi ẩm ướt tự do càn quét khắp khoang miệng, Trì Ngưng nhắm mắt hưởng thụ, cảm giác mùi hương nam tính của hắn đang vây lấy mình thì cực kì dễ chịu...
Nụ hôn ướt át khơi mào d*c vọng, Ninh Diệp trằn trọc m ơn trớn làn da mịn màng của cô, liên tục trêu đùa đầu lưỡi cô nàng, thành công khiến Trì Ngưng cả người run rẩy...
Có điều, ngay trong một khắc kia, người đàn ông đã tiết chế lại, Ninh Diệp ấn một nụ hôn nhẹ bẫng lên mái tóc suôn mượt của Trì Ngưng.
Hai cơ thể gần kề sít sao, cô nằm gọn trong lòng hắn, thở hổn hển từng hơi...
Giờ không được, vết thương của cô chưa khỏi hẳn.
Dù có nóng lòng đến đâu thì hắn cũng chỉ có thể nhìn mà thôi.
"Anh đúng là chỉ giỏi giày vò người khác." Trì Ngưng hờn dỗi, đoạn chỉ lên