Trong nhà kho không quá sạch sẽ nhưng cũng tương đối gọn gàng, ánh mặt trời chiếu xuống nền xi măng trắng lóa nhức mắt.
Xung quanh chỗ nào cũng có người đứng, bọn thuộc hạ đi theo Ninh Diệp không nói nửa lời, tự động tản sang hai bên...
Ông Thanh bước thấp bước cao chạy theo, nhiệt tình chỉ vào một cái ghế gỗ.
"Ninh lão đại, điều kiện ở đây khá sơ sài, mong anh ngồi tạm ạ!"
Ninh Diệp vắt chéo chân, lúc này mới bình tĩnh cất giọng: "Nói đi, có chuyện gì mà cần gặp tôi gấp vậy?"
Ông Thanh vuốt trán, không kìm được tiếng thở dài, "Tôi đã theo lời anh từ chối Smith tiên sinh, nhưng ông ta không chịu bỏ qua, sống chết muốn ép tôi vào đường cùng.
Hàng của tôi xuất sang Thái Lan nhưng giữa đường bị cướp mất, mà khách hàng lần này rất quan trọng, cho nên tôi mới mạo hiểm từ Hoa Hạ sang đây, sau đó không xử lý được mới phải làm phiền anh...!Mấy tên đàn em của tôi...!thực ra đã chết dưới tay của ông ta rồi."
Mi mắt Ninh Diệp hơi rủ xuống, hắn nói, "Không cần lo, tôi sẽ cử thêm người đến chỗ ông.
Còn về tổn thất ông phải chịu, muốn bao nhiêu thì cứ nói..."
"Lão đại trả bao nhiêu thì tôi lấy bấy nhiêu, tôi nào dám trả giá!"
Ông Thanh thụ sủng nhược kinh, mặc dù trong lòng rất muốn nhưng ngoài miệng lại đây đẩy từ chối.
Ông ta thầm thấy may mắn vì năm xưa đã không đối xử tệ bạc với Ninh Diệp, thậm chí còn khoản đãi hắn rất nhiều...!Có nằm mơ ông cũng không dám nghĩ, người mà ông từng coi là một thằng oắt con để sai bảo lại là lão đại đứng đầu một gia tộc Âu Mỹ nổi danh hắc đạo.
Đáy mắt Trì Ngưng hiện lên tia thích thú, ông Thanh này bình thường luôn cao ngạo, trước mặt Ninh Diệp lại phải khom lưng uốn gối...!Không biết lão có tức không nhỉ?
Cô đoán là không, mà nếu có tức thì ông ta cũng chỉ có thể nhịn.
Cho mười lá gan ông ta cũng chẳng dám thể hiện thái độ thật ra.
Ninh Diệp vuốt ngón tay, vẻ mặt có chút mất kiên nhẫn, "Không cần khách sáo, tôi không phải loại người ăn cháo đá bát, ít nhiều gì cũng từng mang ơn ông, việc nên làm tôi sẽ làm."
Trì Ngưng ngạc nhiên, cô âm thầm trừng mắt lườm Ninh Diệp.
Thì ra trong khoảng thời gian sống với cô, hắn đã qua lại với xã hội đen Hoa Hạ...!Phải chăng đây chính là lí do hắn thường xuyên về muộn vào mỗi tối?
"Đường Tiêu!" Ninh Diệp lạnh nhạt nói, "Chú giải quyết nốt với ông Thanh."
"Vâng, thưa lão đại."
Đường Tiêu đưa mắt nhìn Hàn Thiết rồi tiến về phía ông Thanh.
Qua lời lão đại nói, hai người đại khái đã hiểu vì sao lúc nãy hắn lại mở miệng chào ông ta...
Không gian nhất thời lâm vào tĩnh lặng, Đường Tiêu ghi chi phiếu cho ông Thanh, sau đó hạ giọng, ngấm ngầm mang theo uy hiếp: "Mọi việc về Smith tiên sinh ông không cần lo lắng, chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình.
Trốn dưới đôi cánh của Ninh gia, Smith tiên sinh chẳng thể làm gì ông.
Bên nào lợi bên nào hại, không cần tôi nhắc ông cũng biết chứ?"
Ông Thanh nghe xong toát mồ hôi hột, giờ phút này tờ chi phiếu trên tay chẳng khác nào một củ khoai lang nóng bỏng, ông chỉ muốn vứt quách đi cho đỡ sợ.
Có điều, ông ta cũng nhận thức được tình hình hiện tại của Hội Tam Hoàng, trước đó ông đã chọc giận gia tộc Smith, vì vậy không thể chọc giận thêm Ninh gia nữa...
Ông ta có nghe giang hồ đồn đại về lịch sử của Ninh gia, đặc biệt là giai đoạn người đứng đầu của họ quay về sau 2 năm vắng bóng.
Những băng đẳng từng động chạm đến Ninh gia, gần như đều bị thanh trừng sạch sẽ, thế giới ngầm bỗng chốc lại có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Con dã thú ngủ đông