“Là bà chủ Mục!” Mục Lâm Kiên lạnh lùng ngước mắt lên nhìn, trịnh trọng nhấn mạnh những gì anh vừa nói.
Với thái độ bất cần đó, ai cũng ngay lập tức nghiêm túc trở lại, suy cho cùng đây là một người rất quan trọng mà không thể tùy ý trêu đùa.
“Xin hỏi chủ tịch Mục khi nào thì định kết hôn vậy?”
Mục Lâm Kiên lạnh lùng nhìn phóng viên đặt câu hỏi, sau đó đưa tay cầm lấy micro: “Vũ Vân Hân, em định tính toán khi nào thì mới gả cho anh?”
“…”
Những lời nói vừa rồi làm mọi người đều cảm thấy bất ngờ.
Bất ngờ đến nỗi không kịp đề phòng gì thì đã phải ăn cẩu lương của hai con người này.
Một số nữ phóng viên bị anh làm cho quên luôn lời định nói, bọn họ hận không thể làm cho bản thân đúc lại y chang dáng vẻ người con gái tên Vũ Vân Hân đó.
Chính vì vậy mà mọi người lại càng tò mò hơn về người tên Vũ Vân Hân này.
“Nghe nói là con gái của một công ty nào đó.
Nội bộ gia đình rất lục đục thì phải.” Vài người nổi tiếng đứng ở phía sau bàn tán rôm rả.
“Hình như trước đây cô gái này đã có bạn trai rồi thì phải?”
“Là bạn trai cũ sao? Không thể nào! Chủ tịch Mục làm sao mà có thể chấp nhận đồ cũ được chứ!”
“Cũng đừng đánh giá người ta như vậy, người ta lên xe trước sau đó mới mua vé bổ sung.
Loại người này có thể làm gì được chứ?”
Một số người bây giờ bắt đầu ghen tị với Vũ Vân Hân, dường như bọn họ đã tìm ra được một chút thông tin để hạ bệ Vũ Vân Hân.
“Ở đây có này.”
Một người phụ nữ mặc váy trắng truyền tay bức ảnh chụp Vũ