Sáng sớm...
Hàm Nhi tỉnh dậy toàn thân đau ê ẩm, phía dưới đau rát, cố gắng lê thân thể mệt mỏi vào phòng tắm.
Cô thả mình vào bồn tắm lau đi những mùi ám muội trên cơ thể cô, anh ta quả thật là một con sói nguy hiểm, cô không cách nào có thể chống trả được ngoài việc khuất phục không biết làm gì khác.
Cô mặc chiếc áo sơ mi trắng cùng với chiếc váy xòe, mái tóc nhúng nước mà ướt hết.
Hàm Nhi gom mớ quần áo dưới sàn nhà bỏ vào thùng rác và dặm một ít phần che đi những dấu vết hoan lạc, lúc này cánh cửa mở ra, một người áo đen đến.
- "Tiểu thư, Lãnh thiếu sai tôi đến đón cô, mời cô đi cùng tôi một chuyến."
Hàm Nhi gật đầu đi theo người đó, cô hôm nay phải đi giày bệt vì ở giữa chân bị đau đến nỗi không thể khép lại được.
Họ đến nơi có một chiếc du thuyền, cô được người kia đưa lên du thuyền, đi vào khoang hạng nhất nơi anh đang ngồi.
Lãnh Phong Thần đang ngồi cùng với hai lão già bụng to, tầm năm mươi tuổi, nhưng khuôn mặt rất xảo trá.
Phía sau anh là thuộc hạ đang đứng.
- "Lại đây." Anh nhìn cô, môi mỏng khẽ mở ra.
Hàm Nhi từ từ bước về phía anh, cô ngồi xuống bên cạnh anh, từ khi cô xuất hiện mắt của hai lão già ngồi bên cạnh càng sáng lên.
- "Hai ông quyết định nhanh lên, Lãnh Phong Thần tôi xưa nay không thích chờ đợi."
Một trong hai lão nói:"Tôi biết cậu trước nay làm việc luôn nghiêm khắc, nhưng lần này bên cậu không cần làm gì nhiều mà vẫn có lời, cậu không đồng ý sao?"
Hai người nhìn nhau, cười:"như vậy đi, tôi sáu cậu bốn."
- "Chỉ có vậy mà đòi hợp tác cùng tôi, hai ông thật ra chỉ hơn tôi về tuổi tác, còn lại đều sau tôi."
Một người đàn ông cười gian tà:"Hay như vậy đi, tôi năm, cậu năm, vậy là đủ, chỉ cần người phụ nữ này cho chúng tôi thưởng thức một đêm."
Hàm Nhi nghe xong thì hoảng sợ nhìn anh cầu cứu, Lãnh Phong Thần cười lạnh:"Tùy các ông".
Nói rồi anh lạnh lùng đứng lên.
Hàm Nhi tuyệt vọng ngồi bệt xuống, anh xem cô như công cụ kiếm tiền nữa sao?
Một lão già đi đến cạnh cô:"Nào bảo bối đứng dậy đi, để tối nay chúng ta vui vẻ bên nhau nhé." Nói rồi hắn v.uốt ve gương mặt cô.
Hàm Nhi cau mày hất tay lão ra:"Tránh ra."
Lãnh Phong Thần đi đến cửa, anh dừng lại xoay người về sau, nhìn người phụ nữ yếu ớt bị hai lão già tiến gần, anh rút cây súng ngắn sau lưng ra ngắm về một lão.
"Đoàng" Người đàn ông đang v.uốt ve gương mặt cô bất ngờ ngã xuống đất, mắt mở ra, viên đạn găm trúng tim.
Người đàn ông còn hoảng sợ nhìn anh.
- "Cậu...cậu đã đồng ý rồi mà...tính làm phản sao?"
Anh giơ cây súng về phía lão:"Một lũ người ngu ngốc, Lãnh