- “Anh còn muốn như thế nào nữa, Lãnh Phong Thần anh hành hạ tôi như vậy còn chưa đủ sao” Hàm Nhi uất ức và hét lên “Bây giờ người anh yêu đã trở về anh giữ tôi lại để làm gì? Để mỗi ngày lấy tôi ra sỉ nhục sao? Hay để tôi lại tranh giành anh với Tô Hạ Hạ."
Lãnh Phong Thần cười lạnh:"Cô nghĩ cô sẽ giành tôi được với Hạ Hạ sao?"
- "Tôi cũng không có ý định giành một kẻ đáng thương với một người độc ác."
Lãnh Phong Thần cởi chiếc áo khoác vest:"Được, tôi sẽ cho cô biết ai sẽ là người đáng thương."
Hàm Nhi lùi về sau:"Anh muốn làm gì?" Ánh mắt hiện lên tia cảnh giác.
- "Rất nhanh cô sẽ biết được thôi."
Anh cởi chiếc cravat trên cổ mình ra, sau kéo nắm lấy hai cổ tay của cô, kéo Mộc Nhiên đến gần mình.
- "Anh muốn làm gì? Mau buông tôi ra." Cô nói.
Anh cột chặt hai tay cô lại bằng chiếc cravat, "roẹt", tiếp theo anh xé chiếc váy trên người cô ra.
- "Lãnh Phong Thần, tại sao anh không chịu buông tha cho tôi? Không phải anh đã tìm được người anh yêu về rồi sao?"
Anh lúc này cởi hết quần áo của mình ra.
- "Muốn thoát khỏi tôi để đi tìm đàn ông khác sao? Tôi sẽ thỏa mãn cô”
Hàm Nhi cười chua xót nước mắt mặn chát cứ thế mà chảy ra ngoài thấm đẫm một bên gối
Bàn tay anh bóp chặt lấy cổ cô:"Đê tiện, cô không phải lấy nước mắt để cho tôi cảm thấy mất hứng phục vụ cho tốt vào."
Anh dang chân cô ra, trực tiếp đưa thứ to lớn vào **** **** kia, không một màn dạo đầu khiến cho bên dưới cô đau như rách ra.
- "A.." Hàm Nhi đau đớn khép chân lại nhưng bị anh nhất quyết giữ nguyên một tư thế.
Bên ngoài, Tô Hạ Hạ lo lắng đi qua đi lại trước cửa phòng, cô ta nghe thấy tiếng động bên trong cũng biết họ đang làm gì.
Diệu Hàm Nhi, cô đừng hòng cướp anh ấy của tôi.
- "Sao hả? Cảm giác thế nào?" Lãnh Phong Thần hỏi.
Hàm Nhi cười lạnh:"Hừ! Tôi thấy anh thật bẩn thỉu..."
Khuôn mặt cô trắng bệch, đôi môi còn để lại dấu răng.
Lãnh Phong Thần không vì câu nói của cô mà tức giận, anh mỉm cười gian tà rồi cúi xuống l.iếm **** **** đỏ ửng hiện lên trước mắt anh, anh thở d.ốc rồi cúi xuống l.iếm nó.
- "A.." Hàm Nhi không ngờ anh sẽ làm vậy, cô thở d.ốc.
Anh l.iếm nhẹ nơi đó rồi buông ra, tiểu đệ lần nữa đi vào.
- "A..ư...a" Cô rên rỉ, cơ thể lên xuống vì sự tấn công của anh.
- "A...á...." Hàm Nhi đau đớn, run lẩy bẩy, vết thương xót cộng thêm việc anh còn cắn nơi đó.
Lãnh Phong Thần xoay người cô lại, nâng lên chân cô lên cao khiến cho cặp mông hiện ra trước mặt anh, anh đứng lên ra vào bên trong cô từ phía sau.
- "A.."
Sau gần một tiếng đồng hồ, anh mới buông tha cho cô, gầm nhẹ rồi phóng thẳng chất lỏng vào sâu tận bên trong cô.
Hàm Nhi đau đớn nên đã ngất lịm đi, anh nhìn cô chán ghét.
Lãnh Phong Thần vào tắm rửa sạch sẽ rồi đi ra ngoài
- "Thần, anh làm gì mà lâu vậy?" Ánh mắt của Hạ Hạ long lanh nước nhìn Lãnh Phong Thần.
Anh đưa tay chạm nhẹ lên mặt