Nghe đến câu này, Nguyễn Quỳnh Anh ngơ ngẩn:"Cô quen biết tôi sao?".
Vị nữ bác sĩ vừa nói vừa lấy ra một cây kim tiêm ra: "Có nghe nói qua, nghe nói cô nhập viện vài lần rồi, bác sĩ ở bệnh viện ai mà không biết cô chứ".
Trên đầu cây kim, phát ra ánh sáng bạc của kim loại, Nguyễn Quỳnh Anh chợt rùng mình.
Cô cười một cách gượng gạo:"Thì ra là nổi tiếng đến vậy! sao".
"Dù sao người năm lần bảy lượt bị thương phải nhập viện như cô giờ cũng không còn nhiều", nữ bác sĩ vừa độc miệng nói vừa vỗ vỗ cái gối nhỏ trên bàn:"Để tay lên đây, tôi lấy chút máu".
Nguyễn Quỳnh Anh kéo tay áo lên làm theo lời cô ta nói.
Lấy máu xong, bác sĩ liền bảo y tá đưa cô đi siêu âm.
Đợi xét nghiệm hết một lượt, Nguyễn Quỳnh Anh xoa xoa phần eo đau nhức, thở dài.
Thì ra xét nghiệm có thai hay không lại mệt người như vậy!
Thấy cô bước ra, Ngô Bảo Ngọc vội vàng chạy đến hỏi:"Kết quả thế nào?".
Nguyễn Quỳnh Anh lắc nhẹ đầu:"Chưa có kết quả, cần phải đợi một lát".
Ngô Bảo Ngọc vén tóc, tỏ vẻ tiếc nuối:"Như vậy nhé, tôi đợi kết quả không kịp rồi".
"Mẹ tôi vừa gọi điện thoại bảo tôi về Tiêu Thành, nói rằng Nhị thiếu gia nhà họ Giang vừa từ nước ngoài về".
"Xem mắt sao?".
Ngô Bảo Ngọc trong mắt thể hiện sự hứng thú, giải thích: "Không phải, vì trong danh sách người được mời đến buổi tiệc chào mừng Giang nhị thiếu trở về có tên tôi".
"Nhưng mà tôi đối với vị Giang nhị thiếu này cũng có chút tò mò, nghe nói 20 năm trước anh ta bị kẻ buôn người bắt đi, vài tháng trước mới tìm về được".
Nghe xong, đầu óc Nguyễn Quỳnh Anh ngưng lại một chút, nét mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Mấy tháng trước vừa mới tìm về được, chẳng lẽ là!
Nguyễn Quỳnh Anh nắm lấy tay Ngô Bảo Ngọc, ép hỏi: "Tiểu Na, vị thiếu gia đó lúc trước tên gì?".
Ngô Bảo Ngọc cảm nhận được tay cô đang nổi óc, cảm thấy có chút kỳ lạ: " Hình như gọi là cái gì đó Dục, tôi cũng nhớ không rõ, Giang gia cũng không công khai tên lúc trước của anh ta, tôi cũng là nghe bạn trên mạng nói, sao thế, cậu quen biết vị Giang nhị thiếu đó sao?".
A"Dục! ", Nguyễn Quỳnh Anh lặp lại cái tên này, từ mong đợi trở thành thất vọng trong chốc lát.
Cô còn tưởng rằng, đó là Việt Anh.
Nguyễn Quỳnh Anh buông tay Ngô Bảo Ngọc ra, bảo: "Không quen biết".
"Là vậy sao", Ngô Bảo Ngọc chùn vai xuống, tuy rằng rất tò mò nhưng cô không tiếp tục truy hỏi, cô xem xem điện thoại: "Vậy, Nguyễn Quỳnh Anh, tôi đi trước nhé, mấy ngày nữa quay lại".
"Được, hẹn gặp lại".
Nguyễn Quỳnh Anh tiễn cô tới cổng khoa phụ sản, vẫy tay.
Đợi bóng Ngô Bảo Ngọc biến mất, Nguyễn Quỳnh Anh tiếp tục quay lại đợi kết quả xét nghiệm.
Lúc này, Trần Cận Phong cầm lấy một tập bệnh lí đi đến, thấy chỉ có cô ngồi ở đó, nhìn qua một lượt không thấy vết thương, hỏi:"Cô Thúc đâu?".
Nguyễn Quỳnh Anh ngẩng đầu lên trả lời: "Cô ấy có việc đi trước rồi".
Trần Cận Phong nâng cằm lên, hỏi: "Có kết quả chưa?".
"Không nhanh đến vậy đâu".
"Vậy đi với tôi đến phòng làm việc, tôi muốn nói chuyện cô có thai một lát".
"Được".
Nguyễn Quỳnh Anh bất ngờ rồi đứng lên.
Vào đến phòng làm việc, nghĩ đến việc cô đang có thai nên anh mở điều hòa ấm hơn.
Cô đang cảm thấy lạnh, hành động của anh khiến cô cảm thấy ấm áp hơn một chút.
Trần Cận Phong lấy cốc nước ấm đưa cho cô: "Uống nước nhé".
Kiều An Nha nhận bằng hai tay: "Cảm ơn".
Thấy cô uống nước rồi, anh mới ngồi vào bàn làm việc, vào vấn đề chính: "Cô dự định thế nào?".
Nguyễn Quỳnh Anh sờ sờ ly nước, nói: "Tôi không biết".
"Có nghĩ qua sẽ nói cho Cận tổng biết?".
Nguyễn Quỳnh Anh lắc đầu:"Tạm thời không có".
"Nhưng mà cô giấu lâu như vậy, qua hai tháng nữa, bụng cô sẽ to lên, lúc đó cô muốn giấu cũng giấu không được".
Nguyễn Quỳnh Anh lấy tay che mặt, giọng nói đầy thống khổ: "Tôi biết, nhưng tôi thật sự không dám nói với anh ấy, tôi sợ anh ấy lôi tôi đến bệnh viện phá thai".
Dựa vào cách xấu xa mà Vĩnh Hải đối với cô ấy.
Chuyện như vậy hắn chắc chắn có thể làm ra.
Trần Cận Phong ngồi xuống, ánh mắt đột nhiên trở nên nghiêm trọng: "Phá thai? Đây là ý gì?".
Nguyễn Quỳnh Anh nhắm mắt lại, tim thắt lại: "Ý tôi là, anh ấy sẽ không chấp nhận sự tồn tại của đứa bé này, tối hôm qua tôi thăm dò thử anh ấy, thái độ anh ấy rất kiên quyết".
Thậm chí anh ấy còn nói thẳng, không chấp nhận đứa con ngoài giá thú.
Trong bụng cô ấy không phải là con