Trình Thiên Na nhìn Tiêu Châu, bà ta đột nhiên không nhớ ra cô tên là gì, nhưng chỉ nhớ là cô làm thám tử tư.
Bà ta lên tiếng: “Cháu ở đây làm gì vậy?”
Tiêu Châu đương nhiên không thể nói cho Trình Thiên Na tất cả mọi việc.
Cô nhìn Tô Thần Vũ trong tay rồi nói: “Một người bạn của cháu nhập viện, cháu tới đây thăm.”
Trình Thiên Na để ý tới Tô Thần Vũ.
Bà ta nhớ Tiêu Châu vẫn chưa kết hôn, lại càng chưa có con.
Chỉ có điều mặt mũi của đứa bé này trông rất quen, bà ta nhất thời không nhớ ra được người đó là ai.
“Đứa bé này là?”
“Là con của bạn cháu, cô ấy nhờ cháu chăm sóc thằng bé mấy ngày.
Đợi cô ấy khỏi rồi cháu lại đem trả cho cô ấy.”
Tiêu Châu tò mò không biết vì sao Trình Thiên Na lại ở đây.
Bà ta không có người quen ở đây, lại càng không có người quen để tới đây thăm bệnh.
Vậy thì nhất định chỉ còn lại trường hợp cuối cùng là đến gặp Tô Tuyết Vy.
“Vậy sao.
Vậy tôi đi trước đây.”
“Vậy cô đi thong thả.”
Tiêu Châu nhìn theo bóng lưng của bà ta, trong lòng cô cũng đoán bà ta nhất định đến đây để gặp Tô Tuyết Vy.
Chỉ có điều cô không biết bà ta tìm Tô Tuyết Vy để làm gì.
“Cô, chúng ta mau tới gặp mẹ đi.”
“Được.”
Thịnh Vân Hạo đã thay xong quần áo, anh định tới bệnh viện một lần nữa.
Tô Tuyết Vy của anh vẫn đang đợi anh, cô ngồi im lặng cúi đầu xuống, giống như anh đang bắt nạt cô vậy.
Mặc dù Thịnh Vân Hạo biết rõ là cô hận anh, nhưng anh không muốn dễ dàng từ bỏ như vậy.
Nói thật lòng, anh không cảm thấy cam tâm, vì sao một người như Chu Hạo Thanh có thể ở bên cạnh cô vậy thì dựa vào cái gì mà anh không thể?
Anh âm thầm ra khỏi nhà, định đến bệnh viện một lần nữa.
Cho dù có xảy ra chuyện gì anh cũng không buông tay cô ra lần nữa, cho dù con đường phía trước có như thế nào.
Điện thoại đổ chuông, anh nhìn màn hình rồi chau mày.
Cuộc điện thoại này không thể không nghe.
“Alô, dì ạ.”
“Con đi về làm hết công việc cho dì.
Nếu con thiếu phụ nữ, dì sẽ tìm cho con.
Những cô gái thượng lưu nhà giàu có ai không hơn cô ta chứ? Sao con vẫn không bỏ ý định đó đi.”
Trình Thiên Na nói chuyện không chút lưu tình, bà ta nói Tô Tuyết Vy không ra cái gì cả.
Thịnh Vân Hạo mặc dù không vui trong lòng nhưng anh cũng không nói gì, anh dựa lưng vào tường, nghe đến đau đầu.
“Dì, cô ấy…”
“Con không cần phải giải thích với dì nữa.
Loại đàn bà ấy chỉ cần tiền, dì đã đưa cho cô ta 17 tỷ rồi.
Con mau chóng về đi, đừng để dì phải cho người đi bắt con về.”
Thịnh Vân Hạo trong lòng vô cùng kinh ngạc, giọng nói trở nên khó chịu: “Dì đi tìm cô ấy sao?”
Trình Thiên Na nghe thấy cách nói chuyện khó chịu của Thịnh Vân Hạo thì tức giận trong lòng.
Cháu bà ta lại vì một người phụ nữ mà cãi lại bà ta sao.
“Đúng, dì đi tìm nó thì làm sao? Thịnh Vân Hạo, bây giờ lá gan của con càng ngày càng lớn rồi đúng không? Lúc đầu mới tiếp quản công ty, con đã nói những gì? Bây giờ con vì một người phụ nữ mà sa sút đến mức độ này, sau này con còn định quản lý cái gì nữa?”
“Dì, bây giờ cô ấy đang ốm, dì lại còn đến kích thích cô ấy nữa!”
Giọng nói của Thịnh Vân Hạo trở nên nặng nề hơn.
Anh không thể chấp nhận được việc người nhà anh dùng tiền đi đong đếm lòng tự trọng và nhân cách của cô.
Cảnh tượng dùng tiền vứt vào người cô lại hiện lên trong đầu anh một lần nữa.
“Như thế thì đã làm sao? Vân Hạo, nếu con cần người, dì lúc nào cũng có thể tìm cho con.
Rốt cuộc cô ta có gì tốt mà còn phải phí công phí sức đợi chờ cô ta như vậy.
Hôm nay dì thấy cô ta cũng chẳng yêu thương gì con cho cam.”
“Giữa chúng con đang có chút mâu thuẫn.”
Trình Thiên Na không muốn nói nhiều dài dòng với Thịnh Vân Hạo nữa, bà ta nói thẳng: “Trong hôm nay con bắt buộc phải trở về, nếu không để người khác nhận dì làm dì.”
Nói xong, Trình Thiên Na cúp luôn điện thoại.
Thịnh Vân Hạo ngây người nhìn cuộc điện thoại vừa bị cúp.
Từ trước đến nay, Trình Thiên Na luôn cảm thấy tự hào về anh.
Nhưng anh không muốn buông bỏ Tô Tuyết Vy, lại còn hai đứa con đáng yêu của anh nữa, anh không muốn bỏ lại bất cứ một ai cả.
Nếu như từ bỏ vị trí chủ tịch này có thể đổi lại được Tô Tuyết Vy, anh bằng lòng đi đổi, chỉ cần có thể đổi được cô về.
Bây giờ việc anh cần làm là đến bệnh viện giải thích rõ ràng.
Anh không muốn Tô Tuyết Vy có bất cứ hiểu lầm nào với anh.
Đúng là nực cười, trước khi biết