Ánh mặt trời lưa thưa rải trên giường, người nằm trên đó hơi nhíu mày lại, đôi hàng mi giật nhẹ, mở mắt nhìn trần nhà mới phản ứng được chuyện gì đã xảy ra.
Thì ra đây không phải là một giấc mộng, cô nghĩ, cô lại đã trở về rồi, về biệt thự của Thịnh Vân Hạo, giống như nguyện vọng bốn năm trước, nhưng tâm tình lúc này lại không còn như trước.
Chậm rãi đứng dậy đi vào phòng tắm, vì trên người có thương tích không thể dính nước, cô đành lau qua loa một chút rồi đi ra, ngang qua tấm gương, cô liếc nhìn hình phản chiếu của mình trong đó, trông thật là chật vật.
Mãi cho đến khi xuống lầu, cô vẫn không thấy bóng dáng Thịnh Vân Hạo đâu, người giúp việc đứng bên cạnh bàn ăn nói: "Chủ tịch đi công ty rồi ạ.
"
Tô Tuyết Vy căng thẳng trong lòng, sau đó chậm rãi bình tĩnh trở lại, dù sao thì Thịnh Vân Hạo cũng là tổng giám đốc của Vân Thị, việc cần đi thì phải đi, người giúp việc vẫn đang nói tiếp: "Trong thời gian này, chủ tịch sẽ rất bận, chúng tôi sẽ nhận nhiệm vụ chăm sóc cô Vy ạ.
"
Cô Vy?
Từ bao giờ mà cô có cái xưng hô này? Vừa định mở miệng hỏi, lại nhớ mình căn bản không nói ra tiếng được, đành phải dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn người ta.
"Đó là do cậu chủ dặn dò chúng tôi ạ.
" Người giúp việc hiển nhiên cũng đoán được cô muốn hỏi điều gì.
Quy Ngọc Quỳnh cũng dắt theo Tô Thần Vũ tới.
"Mẹ, chúc buổi sáng tốt lành ạ.
" Tô Thần Vũ bò lên trên ghế cạnh Tô Tuyết Vy, đôi mắt to ngập nước nhìn cô.
Tô Tuyết Vy chỉ cười đáp lại cậu bé, hai người lặng lẽ ngồi dùng bữa sáng, giờ phút này, cả căn biệt thự rộng lớn như vậy chỉ có những tiếng hít thở nhè nhẹ và tiếng chén đũa va chạm.
Đợi khi hai người ăn xong, người giúp việc đưa Tô Thần Vũ đi sang một bên chơi, một người đàn ông trung niên đi tới, trên người còn mang theo mùi thuốc.
Tô Tuyết Vy nghi hoặc, người này tới đây làm gì, cô nhìn về phía người giúp việc đứng cạnh đó.
"Thưa cô Vy, đây là bác sĩ mà chủ tịch mời đến khám bệnh cho cô, mời cô Vy lên lầu để ông ấy xem vết thương cho cô ạ.
"
Tô Tuyết Vy hiểu được, Thịnh Vân Hạo trước nay đều luôn chuyên chế bá đạo như vậy, không phải sao? Rốt cuộc cô còn đang kỳ vọng điều gì vậy?
Bác sĩ xem qua vết thương, sau đó nhanh chóng bảo người giúp việc ra ngoài, còn mình ở lại trị liệu cho Tô Tuyết Vy.
Trình Thiên Na đứng ở cổng biệt thự, nhìn căn nhà đã lâu mình chưa quay về này, tâm trạng đột nhiên buồn bã, thật không ngờ bà ta mới đi ra ngoài bốn năm, cái nhà này đã thay đổi nhiều đến thế.
||||| Truyện đề cử: Lão Chồng Hắc Bang! Đã Bị Thuần Phục |||||
Khi quản gia thấy Trình Thiên Na đến, giật thót người, vội vàng chạy ra nghênh đón: "Bà chủ, bà đã về rồi?"
"Ừ.
Vân Hạo đâu? Người đàn bà kia đâu?" Trình Thiên Na chỉ đơn giản trả lời một câu rồi hỏi.
Quản gia nhớ tới lời dặn dò sáng này của Thịnh Vân Hạo, bất kể ai hỏi đến mẹ con Tô Tuyết Vy đều phải nói họ không ở đây.
Tuân thủ chặt chẽ bổn phận của mình, quản gia đáp:
"Chủ tịch đang ở công ty, không biết người đàn bà mà bà chủ nói là ai ạ?"
Trình Thiên Na hừ lạnh một tiếng, trong mắt chất đầy sự không tin tưởng và mất kiên nhân, đứng ở cửa nói: "Sao hả? Ngay cả tôi cũng không cho vào được? Người đàn bà đó tất nhiên là nói đến ả đàn bà mà tối qua Vân Hạo mang về.
"
Quản gia vội nghiêng người cho bà ta vào nhà, nhưng vẫn phủ nhận: "Bà chủ, tối qua chủ tịch về nhà một mình, không mang theo ai khác ạ.
"
Bỗng nhiên, từ trong vườn hoa truyền ra một tiếng cười khanh khách, Trình Thiên Na trừng mắt với quản gia một cái, đi thẳng về phía vườn hoa, quản gia vội ngăn bà ta lại.
"Ông quản gia, giờ ông muốn đối đầu với tôi đấy à? Tránh ra.
" Giọng nói của Trình Thiên Na đã tiết ra một sự uy hiếp không thể bỏ qua.
Nhưng so với Trình Thiên Na, quản gia càng sợ Thịnh Vân Hạo hơn nhiều, nếu để Thịnh Vân Hạo biết chuyện này, vậy thì nửa đời sau của ông phỏng chừng đều sẽ không được tốt lành gì.
"Bà chủ, việc này là do chủ tịch dặn bảo, tôi không thể để bà chủ qua đó được ạ.
"
Trình Thiên Na nheo mắt một cái, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh: "Ông giỏi lắm, mới có bốn năm thôi, thế mà đã dám quên sự tồn tại của tôi rồi? Hay là trước nay các người chưa từng xem trọng tôi?"
Nhìn ông quản gia ngày trước vốn cực kì nghe lời mình, nay lại vì một ả đàn bà mà phản bội lại mình, ngay cả đứa cháu trai mình tự tay nuôi lớn cũng làm như vậy, điều này khiến cho bà ta càng thấy bực bội