Trong quán cà phê có rất ít người, chỉ có Trì Linh Ngọc và Trình Vũ Thanh, bầu không khí cũng lạnh lẽo không kém.
Chỉ là bầu không khí giữa hai người dường như nồng nặc mùi thuốc súng, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.
Trình Vũ Thanh giống như một con sói hoang không ngừng nhìn con mồi của mình, Trì Linh Ngọc là một con thỏ, vì vậy cô ta chỉ có thể nghe lời Trình Vũ Thanh để bảo vệ chính mình.
“Cô Thanh đã nói như vậy, vậy tôi yên tâm rồi, nếu không có chuyện gì nữa thì tôi xin phép về trước.
” Nói xong, cô ta cầm chiếc túi trên chân lập tức rời khỏi chỗ ngồi.
Trì Linh Ngọc sợ hãi bước đi không vững, suýt nữa ngã xuống trước cửa quán cà phê, Trình Vũ Thanh nhìn bóng lưng Trì Linh Ngọc cười chế nhạo, người phụ nữ này trước mặt cô giống như một con hề đang nhảy múa, không đáng nói.
Cô ta căn bản không thèm phá hoại cơ sở kinh doanh của nhà họ Trì, dù không phải là cô thì nhà họ Trì cũng sẽ phá sản thôi, nhưng đó là sớm hay muộn, sự xuất hiện của cô chỉ là thúc đẩy nhà họ Trì phá sản sớm hơn thôi.
Những việc xảy ra trong thời gian này, vấn đề của nhà họ Trì, coi như cô ta không nói thì Thịnh Vân Hạo vẫn sẽ khiến nhà họ Trì phá sản hoàn toàn sau khi dự án kết thúc.
Tính tình của Thịnh Vân Hạo ai cũng biết, nếu không phải vì hoàn cảnh đặc biệt, anh sẽ không bao giờ hợp tác với một tập đoàn không có một chút tính cẩn thận như vậy, loại sai lầm nghiêm trọng này anh tuyệt đối không thể chịu đựng được.
Bàn tính của Trình Vũ Thanh đặc biệt tốt, trên thực tế cô ta không mất quá nhiều sức để khiến nhà họ Trì sụp đổ, cô ta đã hứa với Trì Linh Ngọc, nhưng không có nghĩa là Thịnh Vân Hạo đã hứa với Trì Linh Ngọc.
Nụ cười lạnh lùng nơi khóe miệng lập tức nhếch lên, toát ra khí thế đáng sợ.
Cô biết chuyện này nhất địnhsẽ thành công, rốt cuộc chuyện này khiến cô ta biết Trì Linh Ngọc là một kẻ ngốc, đang bị cô ta đùa giỡn.
Phải một lúc lâu sau Trình Vũ Thanh mới đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cô quyết định trở về tập đoàn Thịnh Lâm, giờ Thịnh Vân Hạo chắc đã về rồi, nheo mắt lại, dù không biết anh đã đi đâu nhưng cô ta biết nhất định phải là đến bệnh viện.
Nếu không, Thịnh Vân Hạo sao có thể đã rời công ty lâu như vậy?
Nếu không phải vì Tô Tuyết Vy!
Nghĩ đến đây, trong mắt cô ta lập hằn lên những tia độc ác nham hiểm.
Cô ta hận Tô Tuyết Vy đã lấy đi tất cả những gì thuộc về cô ta, nếu không có Tô Tuyết Vy, cô tuyệt đôi sẽ không trở thành bộ dạng như ngày hôm nay.
Khi 20 năm trước bị Trình Thiên Nga đuổi đi, cô biết rằng mình nhất định sẽ quay lại để trả thù, chưa kể cô biết Thịnh Vân Hạo sớm hơn Tô Tuyết Vy, tại sao Tô Tuyết Vy lại có được tất cả tình yêu của Thịnh Vân Hạo.
Một tiếng rầm vang lên, cô ta đóng cửa quán cà phê một cách thô bạo, Trình Vũ Thanh biết lúc này cô đang tức giận, cực kì cần người để cô trút giận, ngay sau đó cô liền mím môi biết phải gọi ai rồi.
Mạnh Tú Cầm!
Tập đoàn Thịnh Lâm, văn phòng tổng giám đốc.
Thịnh Vân Hạo bình tĩnh lại một chút, nhìn đống hỗn độn trên sàn nhà mà đau đầu, bây giờ phải làm sao đây?Anh biết chuyện của Tô Tuyết Vy có liên quan đến anh.
Khi Chu Hạo Thanh đến tìm Trình Vũ Thanh, anh nên biết chuyện này không đơn giản như vậy, là anh quá ngu xuẩn, hay là do anh quá tin tưởng Trình Vũ Thanh?Anh không biết tại sao chuyện lại trở nên như thế này.
Nếu anh biết mọi chuyện sẽ trở nên như hiện tại, anh thà rằng mình bị thương cũng không muốn làm Tô Tuyết Vy bị thương, nếu Tô Tuyết Vy thật sự sẩy thai, anh thực sự sẽ trở thành kẻ sát hại chính đứa con của mình.
Chán nản ngồi xuống ghế, ánh mắt lơ đễnh, có chút lúng túng, chỉ có thể chậm rãi đứng dậy nhìn bức ảnh trong ngăn kéo, bức ảnh duy nhất của Tô Tuyết Vy.
"Tuyết Vy! "
Sống giữa sự dằn vặt giữa yêu và hận, Thịnh Vân Hạo không biết nên suy xét tiêu chuẩn của chuyện này như thế nào, chẳng lẽ anh thực sự muốn phải quanh đi vòng lại với chuyện này suốt đời hay sao.
Anh không có cách nào buông tha, cha của Tô Tuyết