Cắn chặt môi dưới, cô kích động lắc đầu muốn nhắc nhở Hình Thiên Nham hành vi lúc này của anh là không nên xảy ra.
Nhưng mà, anh nhìn gương mặt trắng nõn lại vì e thẹn mà càng thêm hồng nhuận, đôi mắt anh càng thêm nhuốm màu dục vọng: “Em làm sao vậy?” - Bàn tay to phủ lên cái đầu lắc loạn của cô, nhẹ nhàng nói: “Không muốn ở cùng tôi đến như vậy hay sao?”Đây là làm sao vậy? Anh dường như không phải là anh nữa, nhìn người đàn ông xa lạ lại tràn ngập mị hoặc, Khả Nghiên dần dần từ vội vàng biến thành mê man.Luôn cảm thấy người đàn ông quyến rũ trước mắt này thực xa lạ, Hình Thiên Nham từ trước cho tới nay đều là lạnh nhạt, nhưng giờ phút này, anh lại không có một tia lạnh nhạt, có chút dịu dàng như nước, này căn bản là không giống anh ngày thường.“Chát” một tiếng, anh đưa tay xoa má, Khả Nghiên vội vàng lui về phía sau, đột nhiên xoay người một cái, nhanh chân muốn đi mở cửa.Ai ngờ, Hình Thiên Nham so với cô còn nhanh hơn một bước, đem cửa phòng gắt gao đè lại, thân thể to lớn, nóng cháy dính sát vào phía sau lưng của cô: “Không được đi.”Lời nói dịu dàng lại rơi xuống, còn không đợi Khả Nghiên phản ứng lại cô đã liền cảm giác được đôi môi dừng ở phía sau cổ cô.Thân mình phảng phất xẹt qua một dòng điện lưu, lại có cảm giác mát lạnh lướt qua, sự kết hợp tinh tế giữa nóng và lạnh một lần nữa làm đại não cô lâm vào trống rỗng.Cho dù ấm áp hay là tình yêu nam nữ đã không phải lần đầu tiên họ cảm thụ, nhưng mà, cô không có bất cứ ký ức gì khắc sâu cùng lưu luyến với những việc trước kia, thậm chí muốn quên sạch sẽ lần đầu tiên bị sỉ nhục đó.Nhưng giờ phút này, tại sao trong đầu cô lại dần dần hiện ra hình ảnh mình đã kiềm chế bao lâu rồi cơ chứ?Thờ thẫn đứng tại chỗ, mặc cho thân hình cao lớn đem cô gắt gao bao vây chặt chẽ, đôi môi gợi cảm xẹt qua da thịt cô.
Quay người lại, Hình Thiên Nham mê say nhìn cô gái nhỏ đáng yêu trước mặt, đôi môi như chuồn chuồn lướt nước dừng ở trên trán cô, gương mặt, chóp mũi, cuối cùng dừng lại…Dần dần, anh ôm lấy khuôn mặt nhỏ mê người của cô, hai mắt chăm chú nhìn cô, một nụ cười yếu ớt treo trên khóe miệng của anh.Nâng tay lên, ngón tay cái thong thả vuốt ve đôi môi căng mọng quyến rũ của cô, ánh mắt sâu thâm tình nhìn cô.Khả Nghiên vẫn luôn giữ vững lý trí, nhưng hiện giờ khi nhìn thấy người đàn ông quyến rũ nở nụ cười với cô, lý trí cô cuối cùng cũng sụp đổ.Rốt cuộc…Cô chậm rãi nhắm hai mắt lại.Nét mặt Hình Thiên Nham càng thêm vui vẻ, đôi mắt say lòng người dừng ở trên đôi môi cô, chậm rãi tiến đến gần, môi kề môi.Mà biểu hiện ở trên mặt Hình Thiên Nham tươi cười càng thêm tăng thêm vài phần, đôi mắt say lòng người dừng ở trên môi cô, chậm rãi tiến đến gần...!kề sát vào.Mãi cho đến khi hô hấp cô cảm nhận rõ ràng hơi thở của anh, ấm áp, hương thơm hết thảy đều làm say lòng người.Ông trời, đây là một giấc mộng sao?Vì cái gì mà Hình Thiên Nham có thể dịu dàng được đến như thế, anh vì cái gì đột nhiên đối đãi với cô như vậy? Vì cái gì?Đúng vậy.
Vì cái gì? Tất cả đều tới quá đột ngột không phải sao? Hình Thiên Nham bây giờ không phải là Hình Thiên Nham trước kia, ngay cả thái độ của anh đối đãi với cô cũng thay đổi.Đây… Là chuyện như thế nào?Đột nhiên mở hai mắt, đôi mắt mê đắm khi mở ra trở nên vô cùng thông suốt rõ ràng, nhìn gương mặt khiến cô ám ảnh kia lại chậm rãi hướng đến kề sát vào khuôn mặt cô, khi bọn họ môi sắp chạm môi, sắc mặt Khả Nghiên đột nhiên trầm xuống vội vàng đẩy anh ra.Mà vào ngay lúc này…“Cốc… cốc… cốc…” - Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.Có thể là ai