“Hả?” - Ngẩng đầu nhìn vào mắt cô ta, cảm xúc căng thẳng của Hình Thiên Nham dần dần lắng lại, anh nhàn nhạt hỏi: “Ngày hôm qua tôi không làm tổn thương cô chứ?”“A…” - Nhẹ nhàng cười, Tiêu Lâm Na ngồi trở lại vị trí của mình, nửa như hờn dỗi nói: “Chúng ta mỗi người một lần, xem như huề nhau.
”Mỗi người một lần…A, thật đúng là, anh vẫn nhớ rõ thời điểm cô ta lần đầu tiên tới chỗ anh giải thích, là chính cha của cô đã ra tay hạ thuốc cô ta, nên đêm hôm đó cô ta mới có thể điên cuồng như vậy, hóa ra bị hạ thuốc là cảm giác khó chịu đến thế, khó trách khi ấy cô ta lại tỏ ra phóng đãng.
“Cô dậy sớm như thế, có phải là đã không ngủ không?”“Ha ha, ngày hôm qua Uông tiên sinh nói anh…” - Xấu hổ ngừng một chút, cô ta thẹn thùng mỉm cười: “Em sợ buổi tối anh sẽ xảy ra chuyện gì đó, cho nên liền tự tiện quyết định sẽ ở lại phòng anh luôn.
”Đó chính là nói một đêm không ngủ sao? Nhìn quanh bốn phía, quả thật không có dấu vết đã ngủ, người phụ nữ này…Chỉ một thoáng, khuôn mặt Hình Thiên Nham bỗng nở nụ cười hiếm thấy với Tiêu Lâm Na, lời nói cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều: “Cô trở về phòng nghỉ ngơi đi, một đêm này cảm ơn cô nhiều nhé.
”“Không có gì.
” - Nhẹ bâng quơ đáp lời, cô ta chậm rãi đứng lên: “Em đi trước, nếu anh cảm thấy không thoải mái thì cứ gọi